Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3793 - Chương 3780: Có Phiền Toái

Bất Diệt Long Đế Chương 3780: Có phiền toái

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lục Ly dắt hai người đi ra, Ngô Thiên Vũ một mình đứng ngây ngốc trong phòng, triệt để không biết phải làm gì. Nàng từ nhỏ đã lớn lên ở Nữ Thánh Tông, Lục Ly trả lại cho nàng tự do, thế giới này tuy rất lớn, nhưng nàng thật không biết đi đâu.

- Hắn là vì cứu hai người kia mà đến? Ta chỉ là đi kèm?

Ngô Thiên Vũ đột nhiên không khỏi hâm mộ Tượng Linh Lung và Lục Linh, có một nam tử vì nghĩ cách cứu mình mà không tiếc đắc tội Nữ Thánh Tông, nếu có nam tử làm thế vì nàng, vậy dù phải thịt nát xương tan lại đã có sao?

Bốn người Lục Ly đi ra, lập tức hấp dẫn ánh mắt vô số người, Ngôn Tổ lấy ra một cỗ chiến xa, bốn người tiến vào chiến xa , lao nhanh mà đi, đến thẳng cửa thành đông.

- Lục Ly muốn ra khỏi thành!

- To gan lắm, hắn thật không sợ chết ư? Tưởng là có cấp Đế cùng theo liền không ai dám giết hắn?

- Ta đoán trong thành có tối thiểu ba đến năm tên cấp Đế tiềm phục, bọn hắn vừa ra thành nhất định sẽ bị giết ngay lập tức!

- Đúng vậy, quá to gan, trong thành không ai dám động thủ, ra khỏi thành bọn tất chết không nghi ngờ, dù bên người đi theo một tên cấp Đế cũng vô dụng!

Bốn phía truyền đến tiếng nghị luận, Lục Linh mặt không biểu tình, Tượng Linh Lung cũng không vẻ gì là lo lắng, Ngôn Tổ cười cười nói:

- Ba vị yên tâm, chúng ta không ra khỏi thành, trên chiến xa này có ẩn tàng truyền tống trận. Đợi lúc sắp đến cửa thành chúng ta trực tiếp mượn nhờ truyền tống trận trên chiến xa truyền tống đến ám bảo Hồ gia, sau đó lập tức mở ra Vực môn, đi Cổ Nguyệt hoàng triều.

Lục Ly khẽ gật đầu, Ngôn Tổ đã bố trí xong hết thảy, chiến xa này chỉ là để che mắt đám đông.

Bọn hắn minh tu sạn đạo, ám độ Trần Thương.

Trong chiến xa có sẵn Thần Văn, chiến xa vừa ra khỏi thành liền khẽ chấn động, tiếp đó đám người Lục Ly vô thanh vô tức truyền tống rời đi. Chiến xa tiếp tục tiến thẳng về phía trước, mãi đến khi đụng tảng đá hay đại thụ mới sẽ dừng lại.

Bọn Lục Ly cảm thấy trước mặt lóe lên bạch quang, sau đó liền xuất hiện ở trong một tòa thành bảo, bên ngoài thành bảo này có huyễn cảnh, thành bảo còn bóc mở Thần Văn, bên trong có mấy người thấy chúng nhân truyền tống đến, vội vàng khom người hành lễ.

- Hồ Hạc, chuẩn bị xong chưa?

Ngôn Tổ không nói nhảm, trực tiếp hỏi dò, tên cường giả cấp Lĩnh Chủ tên Hồ Hạc gật đầu nói:

- Ngôn Tổ, đã bố trí xong, tùy thời có thể bóc mở Vực môn!

- Đi!

Ngôn Tổ không muốn có thêm bất kỳ biến số nào, vội lập tức dẫn người tiến vào trong thiền điện bên cạnh, nơi này bố trí chi chít Thần Văn, là một đại tế đàn siêu cấp.

- Mở ra đi!

Ngôn Tổ phất tay, Hồ Hạc dẫn người mở ra Vực môn, rất nhanh Thần Văn sáng lên, tiếp đó giữa không trung xuất hiện một chiếc cửa lớn màu vàng óng, Ngôn Tổ tử tế kiểm tra một phen, gật đầu nói:

- Không vấn đề, Lục Ly, chúng ta đi thôi!

- Đi!

Lục Ly phất tay, chúng nhân phóng tới Vực môn, Tượng Linh Lung và Lục Linh liếc nhau, cả hai đều thoáng yên tâm. Đây là Vực môn truyền tống khoảng cách cực xa, chỉ cần đi vào Vực môn, cường giả Nữ Thánh Tông dù muốn đuổi theo cũng khó mà kịp được.

Hưu!

Ngôn Tổ và ba người vọt vào trong Vực môn, Hồ Hạc và mấy tên Ngũ Kiếp đỉnh phong như trút được gánh nặng, đám người Lục Ly và Ngôn Tổ rời đi, nhiệm vụ của bọn hắn cũng tính là hoàn thành, lần này xem như đã lập được công lớn cho gia tộc.

Oanh!

Đúng lúc này, bên ngoài đột nhiên vang lên tiếng nổ trầm muộn, Hồ Hạc biến sắc, quát khẽ nói:

- Không hay, có người tấn công Thần Văn bên ngoài.

Trong tay Hồ Hạc hiện ra một thanh trường thương, đang định lao ra, đột nhiên Thần Văn mênh mông tràn ngập ra, tiếp sau một thân ảnh vô thanh vô tức xuất hiện bên trong thiền điện.

Đó là một lão giả khô gầy, toàn thân bao phủ trong hắc bào, tóc tai bù xù, chân trần, thoạt nhìn như đứa ăn mày. Lão giả không thèm nhìn bọn Hồ Hạc mà ánh mắt nhìn chằm chằm vào Vực môn đang bóc mở, nhếch miệng cười nói:

- Còn muốn trốn?

- Ngươi là Đồ Phong Tử?

Lúc này Hồ Hạc cảm thấy huyết dịch toàn thân như bị đông kết, thân thể di động gian nan, về phần mấy tên Ngũ Kiếp kia thì đến ngón tay đều không thể động đậy, chỉ biết kinh hãi nhìn lão giả hắc bào chân trần.

- Ha ha, ngươi còn nhận ra lão phu?

Lão giả khô gầy chân trần nhếch môi cười khẽ, lạnh lùng nói:

- Đã vậy, ta cho ngươi được toàn thây.

Đồ Phong Tử tuỳ ý vung tay lên, nhẹ nhàng nắm lấy đầu Hồ Hạc. Hồ Hạc liều mạng định tấn công, lại phát hiện bàn tay kia đã nắm lấy đầu mình, tiếp đó đầu hắn trực tiếp nổ tung.

Vù vù!

Cánh tay Đồ Phong Tử khua múa, một đạo kình phong thổi tới, nháy mắt mấy tên Ngũ Kiếp đỉnh phong còn lại hóa thành huyết vụ, Đồ Phong Tử mắt nhìn chằm chằm Vực môn còn chưa biến mất kia, lại không vội vã chui vào đuổi theo, mà đảo mắt nhìn xuống Thần Văn bên dưới.

- Hắc hắc, muốn đi Cổ Nguyệt hoàng triều ư?

Đồ Phong Tử nhìn chằm chằm Thần Văn một lát, sau đó lấy ra địa đồ quét mắt nhìn lướt qua rồi cười lạnh nói:

- Lục Ly a Lục Ly. Đừng trách lão Phong Tử, muốn trách thì trách ngươi đắc tội người không nên đắc tội....

Hưu!

Tay Đồ Phong Tử đánh ra mấy đạo quang mang xuống Thần Văn bên dưới, hắn không hủy đi Vực môn, cũng không hủy đi Thần Văn, mà sửa đổi một đạo Thần Văn trong đó.

Nếu hắn hủy đi Thần Văn và Vực môn, mấy người Lục Ly sẽ bị cường hành chấn ra, song không nhất định sẽ bị lực lượng không gian vặn vẹo giảo sát. Bởi vì Ngôn Tổ nói thế nào cũng là cấp Đế, rất có thể vẫn đủ sức bảo vệ Lục Ly không chết.

Bởi thế hắn mới sửa đổi một đạo Thần Văn, sửa lại phương vị Vực môn truyền tống đi qua. Chỉ cần Lục Ly không phải đi Cổ Nguyệt hoàng triều mà đến nơi nào khác, vậy liền khó mà chạy thoát bọn hắn truy sát.

Không sai!

Lần này truy sát Lục Ly không chỉ mỗi mình hắn, tổng cộng có ba tên lão ma. Một tên Thánh Hoàng Nữ Thánh Tông phái người đưa thư tới, trên thư có bức họa, chính là chân dung Lục Ly!

Nháy mắt cả ba tên lão ma đều hiểu, Thánh Hoàng Nữ Thánh Tông thỉnh cầu bọn hắn đánh chết Lục Ly.

Bình Luận (0)
Comment