Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3794 - Chương 3781: Có Phiền Toái

Bất Diệt Long Đế Chương 3781: Có phiền toái

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Về phần thù lao, đó sẽ là nhân tình của chính vị Thánh Hoàng này, mặc dù Thánh Hoàng không trực tiếp lên tiếng, nhưng đã cầu bọn hắn làm việc, vậy nhất định sẽ ghi nhớ trong lòng.

Lục Ly là đệ tử Thiên Đế Tông, công nhiên đánh giết đệ tử Thiên Đế Tông, bằng với ba người bọn hắn dù bỏ chạy tới chân trời góc bể đều khó thoát khỏi cái chết. Chẳng qua vì nhân tình này, ba người bọn hắn quyết định liều một lần.

Chỉ cần không lưu lại chứng cứ, Thiên Đế Tông lại có thể làm sao?

Bên này cũng không phải phạm vi thế lực Thiên Đế Tông, cộng thêm theo tin tức bọn hắn được đến, lần này Thiên Đế Tông không phái cường giả tới mà chỉ có một mình Ngôn Tổ. Bởi thế chỉ cần bọn hắn ra tay sạch sẽ thì sẽ không có chuyện gì cả.

Đồ Phong Tử sớm đã để mắt tới ám bảo này, thực ra vừa rồi hắn đã có thể động thủ, ba người liên thủ, diệt sát Ngôn Tổ là điều quá dễ dàng.

Chỉ là nơi này cách Đông Lâm Thành quá gần, trinh sát các đại thế lực bố khắp quanh đây, Ngôn Tổ nói thế nào cũng là Đế cấp, một khi bị người dò la được, như vậy thân phận ba người bọn hắn tất sẽ bạo lộ.

Bởi thế Đồ Phong Tử chọn cách động thủ sau khi đám người Ngôn Tổ Lục Ly đã tiến vào Vực môn, bản thân hắn là một Tông Sư Thần Sơn, có thể nhẹ nhàng cải biến Thần Văn truyền tống bọn Lục Ly tới nơi khác, sau đó bọn hắn truy sát theo, mọi chuyện sẽ trở nên đơn giản hơn nhiều.

Ông!

Sau khi Đồ Phong Tử cải biến Thần Văn, không gian phụ cận ba động, tiếp đó hai đạo nhân ảnh đột ngột hiện ra, một lão giả thân khoác đạo bào, bộ dạng tiên phong đạo cốt, một người khác thì là tráng hán thoạt nhìn có vẻ hung thần ác sát, trong mắt toàn là hung quang.

- Đồ Phong Tử, làm xong chưa?

Tráng hán hung thần ác sát mở miệng nói, Đồ Phong Tử nhìn hắn một cái, cười cười bỉ ổi nói:

- Ta truyền tống bọn hắn tới hoang mạc vô tận, muốn chạy đều chạy không được. Hắc hắc. Mộc đạo nhân, Yến đế, giờ chúng ta đuổi qua luôn, hay là chờ xem bọn hắn liệu có cường giả ẩn tàng hộ vệ?

- Đợi cái con khỉ!

Yến đế tức giận hừ nói:

- Toàn bộ người quanh đây đều giết sạch, sau đó đi thôi, khoái tốc đuổi theo, giết là xong.

Mộc đạo nhân cũng khẽ gật đầu, Đồ Phong Tử tiện tay bố trí mấy đạo Thần Văn, bảo vệ Vực môn này, sau đó ba người hóa thành lưu quang vọt vào trong Vực môn, tan biến không thấy đâu nữa.

Tất cả mọi người đều truyền tống đi, Vực môn lại không biến mất, bởi vì đây là truyền tống cực xa, muốn Vực môn bên này biến mất còn cần một chút thời gian.

Hưu!

Ba người vừa tiến vào không bao lâu, đột nhiên một cơn gió thổi tới trong thành bảo, tiếp đó một đạo hắc ảnh lấy tốc độ khủng khiếp vọt vào trong Vực môn, tốc độ nhanh đến mức khiến người không phân rõ rốt cục cái gì vừa lướt qua.

Đến sau trong thành bảo không còn có bất cứ động tĩnh nào nữa, chỉ còn lại thi thể Hồ Hạc là vẫn đang chảy máu nhỏ giọt.

Gần nửa canh giờ sau khi Vực môn biến mất, Thần Văn tắt đi quang mang, nơi này triệt để khôi phục bình tĩnh.

Bọn Lục Ly cảm giác không biết đã truyền tống bao lâu, cũng may linh hồn ai nấy đều rất mạnh, không đến nỗi choáng váng hoa mắt. Đến khi dần cảm thấy tức ngực, chúng nhân rốt cục phát hiện trước mặt xuất hiện một tia sáng, cả đám cứ thế men theo tia sáng bay đi ra, rơi vào trong một mảnh hoang mạc.

- A1

Vừa đi ra, Ngôn Tổ lập tức phóng thích thần niệm, thăm dò một lúc, sắc mặt hắn trở nên khó coi dị thường, miệng lẩm bẩm nói:

- Đây không phải Cổ Nguyệt hoàng triều, Cổ Nguyệt hoàng triều không có hoang mạc nào lớn như vậy. Lục Ly, e rằng chúng ta gặp phiền toái rồi!

Vực môn mở ra bình thường sẽ không xảy ra vấn đề, trước lúc bóc mở Ngôn Tổ còn tự thân quan sát một phen, Thần Văn bố trí cũng không vấn đề. Nếu đã không vấn đề, vậy sao lại không truyền tống tới Cổ Nguyệt hoàng triều mà là tới sa mạc, chắc chắn là đã xảy ra ngoài ý ở khâu nào đó.

Ở Cổ Nguyệt hoàng triều có rất nhiều sông suối, hồ nước khắp đất, căn bản không tồn tại sa mạc. Cho nên tuyệt đã xảy ra vấn đề ở đâu đó, hoặc là Hồ Hạc bố trí sai, hoặc là sau khi bọn hắn tiến vào Vực môn, có người đã sửa đổi Thần Văn.

Chuyện quan trọng như vậy, Hồ Hạc không khả năng tính sai, hắn làm việc trước nay luôn rất cẩn thận, đoán chừng đã kiểm tra tối thiểu năm lần trở lên. Như vậy chỉ có thể là khả năng thứ hai, có người động tay động chân sau khi bọn hắn tiến vào Vực môn.

Hoặc là sửa đổi Thần Văn, hoặc là mua chuộc Hồ Hạc, hoặc là trực tiếp đánh chết bọn người Hồ Hạc.

Không quản là loại tình huống nào, bọn hắn đều gặp phiền phức to, Ngôn Tổ hoài nghi rất có thể là Nữ Thánh Tông động thủ, chủ động truyền tống bọn hắn tới đây, sau đó ra tay giết chết.

Ngôn Tổ nhanh chóng nói qua một lần phỏng đoán của mình cho Lục Ly nghe, tiếp đó mới nói:

- Lục Ly, các ngươi đi trước, ta trụ lại ở đây một lát, nơi đây có vẻ là hoang mạc vô tận, các ngươi cứ bay thẳng về hướng bắc, như thế sẽ đến được Viêm Mạc hoàng triều. Viêm Mạc Tông có quan hệ không sai với Thiên Đế Tông, các ngươi có thể tới đó rồi nhờ bọn hắn đưa tin về lại Thiên Đế Tông, hoặc là thỉnh cầu người Viêm Mạc Tông giúp mở ra Vực môn, đưa các ngươi đi về. Phải nhanh, bằng không sẽ có người đuổi kịp mất.

Lục Ly mấp máy môi, song không tiếp tục lời lời mà chắp tay nói:

- Hồ gia, ân tình này ta nhớ kỹ!

Ngôn Tổ khẽ gật đầu an vui, Lục Ly thu Lục Linh và Tượng Linh Lung vào trong Thiên Ly Châu, sau đó tính Hư Không Họa Trận, trực tiếp Phi Độ Hư Không rời đi. Nhưng trận hắn vừa vẽ ra liền đã trực tiếp sụp đổ, tựa hồ không gian nơi này có vấn đề, không cách nào Phi Độ Hư Không.

- Đừng nghĩ vận dụng không gian thần thông!

Ngôn Tổ giải thích nói:

- Không gian nơi này đặc biệt không ổn định, ngươi cứ lấy tốc độ nhanh nhất bay đi, trên đường đừng lưu lại vết tích, nhanh!

Lục Ly khẽ gật đầu, cũng không có phóng thích Thần Long Biến, bởi vì sau một đoạn thời gian phóng thích Thần Long Biến, thân thể sẽ bởi vì quá độ hư nhược mà ngất đi.

Bình Luận (0)
Comment