Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 3795 - Chương 3782: Đại Nhân Tình

Bất Diệt Long Đế Chương 3782: Đại nhân tình

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Hắn truyền Nguyên lực xuống hai chân, tung mình lăng không bay lên, hóa thành tên nhọn lao vút về hướng bắc.

- Hi vọng Lục Ly có thể chạy về được, như thế ta hi sinh mới có ý nghĩa!

Ngôn Tổ khẽ thở dài, bản thân hắn thọ nguyên đã không nhiều, có thể làm ra chút cống hiến cho Hồ gia, vậy liền vừa lòng thỏa ý. Hắn chỉ sợ đến sau cùng Lục Ly không cách nào đào tẩu, như vậy hy sinh của hắn liền vô ích.

Hắn lấy ra một ít trận thạch, bắt đầu khoái tốc bố trí xung quanh đây, hắn đã sống rất lâu, tuổi tác ước chừng phải hơn hai mươi vạn năm, tuế nguyệt dài dằng dặc lại không cách nào tiếp tục đột phá, tự nhiên sẽ dành thời gian đi nghiên cứu Thần Văn.

Hắn hiểu được một ít Thần Văn cường đại, đang định bố trí, như thế hắn liền có thể kiên trì càng lâu, tranh thủ thời gian cho Lục Ly đào tẩu.

- Đi thôi!

Ngoài ra, hắn còn phóng thích một con Linh thú, con linh thú này có mùi vô cùng nồng đậm, hắn sai Linh thú khoái tốc bôn tẩu về hướng tây nam, như vậy có thể lưu lại chút vết tích, hi vọng lừa dối được kẻ địch.

Ông!

Chỉ sau một nén hương, giữa không trung từ từ mở ra Vực môn, Ngôn Tổ lộ vẻ thản nhiên, quả nhiên là vậy.

Hắn đưa tay đánh ra một chưởng, trực tiếp chấn nát Vực môn kia. Sau đó tức tốc bóc mở Thần Văn, bốn phía cuộn lên hắc vụ nồng đậm, bao phủ hắn lại, theo sau, từng đạo sát cơ lan tràn ra từ trong hắc vụ.

Ầm ầm!

Không gian nơi Vực môn xuất hiện nổ tung, ba đạo nhân ảnh vọt ra, bộ dạng cả ba đều có chút chật vật, áo bào nát vụn, trên thân một người còn có máu tươi, tóc tai bù xù, nhìn như Lệ Quỷ.

Ba người này chính là Đồ Phong Tử Mộc đạo nhân và Yến đế, ba người thực lực cao cường, đều không bởi vì Vực môn sụp đổ mà trọng thương, chỉ là có vẻ cũng phải chịu thương thế không nhẹ.

Sau khi đi ra, phát hiện phía dưới có hắc vụ nồng đậm, ba người đều cười lạnh, Đồ Phong Tử mở miệng nói:

- Hồ Ngôn, đừng giãy dụa, thành thành thật thật giao ra Lục Ly, chúng ta lưu ngươi toàn thây.

- Ha ha ha!

Tiếng cười dài của Ngôn Tổ truyền ra từ trong hắc vụ, hắn nói:

- Ta còn tưởng rằng là ai? Hóa ra là Đồ Phong Tử, Mộc đạo nhân, còn cả Yến Thập Thất nữa. Ba người các ngươi lớn gan thật đấy, các ngươi không sợ sự tình bại lộ, đến lúc đó Thiên Đế Tông phát nộ, ba người các ngươi đều khó thoát khỏi cái chết.

- Hừ hừ!

Đồ Phong Tử cười lạnh nói:

- Ngươi cũng nói sự tình bại lộ, nhưng nếu sự tình không bại lộ thì sao? Các ngươi đều chết sạch, ai biết được là chúng ta động thủ? Cứ nghiền các ngươi thành tro, ai lại biết các ngươi chết ở chỗ này?

- Ngươi đã quên Thiên Đế Tông có một vị Thánh Hoàng hiểu được thuật bói toán nghịch thiên?

Ngôn Tổ tiếp tục nói, có thể kéo dài thời gian chút nào hay chút đó, trong tình thế vận dụng Nguyên lực, tốc độ Lục Ly sẽ không quá chậm. Kéo dài thêm chút thời gian, Lục Ly liền nhiều thêm một phần cơ hội sống sót.

- Ngươi nói là Vũ Hoàng, đúng không?

Đồ Phong Tử cười lạnh nói ra:

- Nhưng ngươi tựa hồ quên mất đây là nơi nào? Đây là hoang mạc vô tận, nơi này có thần trận tự nhiên cường đại, dù là Vũ Hoàng cũng không cách nào tính toán ra được thiên cơ gì trên mảnh đại địa này. Ngươi nghĩ vì sao chúng ta lại chọn động thủ ở đây? Nếu không phải vì sợ bại lộ, các ngươi nghĩ có thể từ Đông Vân Hoàng triều chạy trốn tới chỗ này?

- Nói nhảm nhiều thế làm gì?

Mộc đạo nhân nhếch môi nói:

- Động thủ đi, chậm lại sinh biến!

Nói xong Mộc đạo nhân là người đầu tiên động thủ, Yến hoàng cũng động thủ theo, Đồ Phong Tử lấy ra một chiếc xích sắt cùng lúc lao đến, công kích cường đại từ cả ba trút thẳng vào trong sương mù dày đặc bên dưới.

Từng đạo kim quang vẩy tới, từng phiến từng phiến hào quang phóng vút tận trời, hắc vụ cuộn trào, mặt đất chấn rung, không gian vỡ vụn.

Dư ba từ công kích của mấy tên Đại Đế khuếch tán tận vạn dặm, cũng may bên này là hoang mạc, không ai ở bên trong, xung quanh cũng không người, bằng không nhất định sẽ bị dọa chết khiếp.

- A...!

Lục Ly đã bay đi rất xa, nhưng hắn một mực thúc giục đại đạo chi ngấn, sau khi ba người động thủ hắn vẫn có thể cảm giác được bầu trời phương nam có dị thường, ba động vô cùng kịch liệt.

Hắn đã bay được chí ít mấy ngàn vạn dặm, khoảng cách xa như thế mà không gian ba động vẫn có thể khuếch tán tới, đủ thấy công kích ở bên kia mãnh liệt đến cỡ nào. Có thể tạo ra được động tĩnh lớn chừng đó, chỉ có cấp Đế cường đại mới làm nổi.

Ngôn Tổ xong rồi!

Lục Ly u ám thở dài, nhân tình này lớn quá, hắn không biết sau này nên đáp trả thế nào. Vì giúp hắn, Hồ gia tổn thất một vị cấp Đế cường đại, món nợ nhân tình này còn lớn hơn cả trời.

Quan trọng nhất chính là!

Hắn không định một mực ở lại trong Vô Tẫn Thần Khư, nếu hắn một mực ở lại trong đây, sau này sẽ có cơ hội trở thành cao tầng Thiên Đế Tông, lúc đó mới có thể giúp được Hồ gia ít nhiều.

Còn nếu hắn tìm đường về lại Tam trọng thiên, mang theo Lục Ly Tượng Linh Lung đi về. Vậy có lẽ đời này sẽ không có cơ hội tới Vô Tẫn Thần Khư, đến lúc đó ân tình thiếu nợ Hồ gia sẽ khiến hắn áy náy cả đời.

- Tiểu tử, lúc này ngươi còn nghĩ nhiều vậy làm gì?

Giọng Huyết Sát Hoàng truyền âm vang lên trong đầu Lục Ly, Huyết Sát Hoàng trách mắng:

- Đi mau, nếu ngươi chết rồi, cái chết của tên Đại Đế Hồ gia kia sẽ thành vô nghĩa. Ngươi cứ lấy tốc độ nhanh nhất bay đi là được, ta dùng chút hồn lực còn sót lại giúp ngươi xóa đi vết tích và khí tức phi hành lưu lại, bằng không ngươi tuyệt đối không trốn thoát được.

- Ừm!

Lục Ly quay đầu nhìn lại một cái, sau đó đồng thời vận chuyển mấy sợi Nguyên lực, lấy tốc độ nhanh nhất khoái tốc lao đi.

Nguyên lực không còn, sau này có thể tu luyện được, nhưng mất mạng rồi thì chẳng còn gì nữa cả.

...

Ngôn Tổ chỉ là kiên trì được trong thời gian chừng ba nén hương, Thần Văn hắn bố trí không sai, vấn đề là ba người Đồ Phong Tử cũng hiểu Thần Văn, mỗi tên đều là cấp Đế sống mấy vạn năm, đều có được hiểu biết hoặc nhiều hoặc ít đối với Thần Văn.

Bình Luận (0)
Comment