Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Lục Ly vẫn không tin, hắn lắc đầu nói:
- Lại nói, nếu nàng là Thánh Hoàng, há lại tới Nhị trọng thiên ẩn cư? Thủ hạ còn yếu như vậy? Chỉ cần nàng tuỳ tiện cất nhắc một phen, thủ hạ ít nhất có thể đều đột phá Ngũ Kiếp Lục Kiếp mới đúng.
Lục Ly nhớ được rất rõ ràng, chiến lực bọn Phủ Ma đều không quá mạnh, một tên Thánh Hoàng, thủ hạ lại chỉ có chút chiến lực như thế, điều này rất không hợp lý!
- Thôi, không nói mấy chuyện này!
Lục Linh khẽ cười lắc đầu, hỏi:
- Lục Ly, tiếp theo nên đi như thế nào? Ngươi có cách nào về lại Tam trọng thiên không?
Đối với Lục Linh trước đây mà nói, ở lại Vô Tẫn Thần Khư hay Tam trọng thiên đều không có gì khác biệt, bởi vì nàng không có quá nhiều cảm giác quy thuộc đối với Nghịch Long Tộc.
Nhưng giờ thì khác, nàng vô cùng bức thiết muốn đi gặp tộc nhân Lục gia, nhất là Lục Nhân Hoàng và Lục Phi Tuyết. Trong lòng nàng, hai người này mới là thân nhân, Lục gia mới là tộc nhân của nàng.
- Không biết!
Lục Ly cười khổ nói:
- Ở Thiên Đế Tông, ta còn chưa phải cao tầng, không có tư cách biết được quá nhiều bí mật. Việc này cũng không thể hỏi dò người khác, chỉ có thể bí mật điều tra, đợi chúng ta về lại Thiên Đế Tông rồi tính sau.
- Ừm…
Lục Linh cũng không có cách gì tốt, nàng nhớ tới một chuyện khác, hỏi:
- Đệ đệ, hình thái kia của ngươi là Nghịch Long Biến?
- Không phải, là Thần Long Biến!
Lục Ly cười giải thích, đồng thời kể lại cho Lục Linh nghe chuyện mình thức tỉnh thần kỹ Thần Long Binh như thế nào, Lục Linh thoáng trầm ngâm một lát rồi nói:
- Khả năng là vì có liên quan đến răng thú, Tổ Long chi huyết giúp ngươi thức tỉnh thần kỹ này. Đúng rồi... Sao mà ngươi có được Nguyên lực?
- Chuyện này kể ra thì dài dòng!
Lục Ly không có ý giấu diếm Lục Linh, trong lòng hắn Lục Linh là người thân nhất, với nàng hắn không có bất kỳ bí mật nào cả. Hắn giải thích mọi chuyện cho Lục Linh, Lục Linh lại cảm giác như nghe thiên thư, nửa ngày mới hồi thần, nét mặt tràn đầy hỉ sắc, nhìn Lục Ly nói:
- Đệ đệ, ngươi rốt cục trưởng thành, trở thành một gốc đại thụ che trời, có thể nâng dậy một khoảng trời cho tỷ tỷ và gia tộc!
Lục Ly lúng túng cười cười, Lục Linh lại vỗ vai Lục Ly nói:
- Được rồi, tiểu tình nhân kia của ngươi còn phải tâm sự riêng nữa, các ngươi kiềm chế chút, thương thế ngươi còn chưa khỏi hẳn đâu đấy.
- Hắc hắc!
Với người ngoài, Lục Ly hành động xử sự rất bình thường, nhưng ở trước mặt Lục Linh, hắn lại cảm thấy mình chỉ như đứa trẻ. Hắn ngại ngùng cười cười, nhìn Lục Linh đi ra, không lâu sau, Tượng Linh Lung liền tiến vào.
Vốn Tượng Linh Lung có thiên ngôn vạn ngữ muốn nói cùng Lục Ly, nhưng khi hai người ở chung, Tượng Linh Lung lại thẹn thùng, không biết nên nói gì cho phải.
Nàng ngồi xuống bên cạnh Lục Ly, Lục Ly lại không nói chuyện, chỉ lẳng lặng nhìn nàng, Tượng Linh Lung càng thêm ngượng ngùng, cúi đầu không dám nhìn vào mắt hắn.
- Linh Lung!
Lục Ly đưa tay ra, kéo lấy tay Tượng Linh Lung, khẽ cười nhạt:
- Đoạn thời gian này, ngươi chịu khổ.
Mắt Tượng Linh Lung đỏ lên, tâm tình đè nén suốt bao lâu triệt để bộc phát, trực tiếp nhào vào trong ngực Lục Ly, khóc như mưa.
Thực ra Tượng Linh Lung không phải người giòn yếu, nhưng đi đến nơi lạ lẫm, cộng thêm áp lực cường đại từ Nữ Thánh Tộng, rồi thì nỗi nhớ người thân, tất cả khiến tinh thần nàng thiếu chút sụp đổ, nếu không nhờ có Lục Linh bồi cùng, đoán chừng nàng sớm đã không kiên trì nổi.
Trong lúc đối mặt với đủ loại áp lực, năng lực chịu đựng của nữ tử rõ ràng không được như nam tử. Bởi thế có rất ít nữ tử có thể trở thành chí cường giả, mười tên cấp Đế cùng lắm chỉ có một người là Nữ Đế, hơn nữa chiến lực người này còn không phải đặc biệt cường đại, loại như Nữ Thánh Tông thực sự tương đối ít thấy.
Đương nhiên, cũng bởi vì người Nữ Thánh Tông về cơ bản toàn là biến thái!
Mặc dù Lục Linh cũng là nữ tử, quan hệ giữa Tượng Linh Lung và Lục Linh cũng không sai, nhưng Lục Linh thân là tỷ tỷ Lục Ly. Vậy nên Tượng Linh Lung không muốn lộ ra mặt giòn yếu của mình cho Lục Linh nhìn thấy, trước nay vẫn luôn một mực kiên trì.
Thẳng đến lúc này, Tượng Linh Lung mới hoàn toàn phát tiết, ở trước mặt nam nhân mình thương yêu, nàng không có gì phải bảo lưu nữa cả. Nàng đã sớm quyết định, bất chấp hết thảy để ở cùng Lục Ly, tự nhiên không sợ lộ ra tình tự trước mặt nam nhân yêu dấu của mình.
- Lục Ly!
Khóc một lát, nàng ngẩng đầu nhìn Lục Ly nói:
- Ta muốn ở cùng ngươi, ngươi còn muốn ta không?
Lục Ly gật đầu kiên định, mỉm cười nói:
- Muốn! Đương nhiên muốn!
…
Hai ngày sau, ba người Lục Ly đi theo Lạp đại nhân tới một tòa thành bảo, tông chủ Viêm Mạc Tông đích thân ra đón, là một cấp Đế cường đại. Lạp đại nhân tới hắn nhất định phải nể mặt, c Vực môn này cũng là hắn tự thân sai người bố trí.
- Lạp đại nhân, thật không thể ở thêm mấy ngày?
Tông chủ Viêm Mạc Tông tiếc nuối nói, Lạp đại nhân hàn huyên vài câu, tông chủ quay đầu nhìn Lục Ly một cái rồi nói:
- Vị tiểu hữu này chính là Lục Ly danh dương thiên hạ? Thiên Đế Tông có người kế tục nhỉ, lần này đánh cho mặt đám bà điên Nữ Thánh Tông ba ba vang dậy, ha ha ha!
- Đệ tử không thành khí, khiến Nho Đế chê cười!
Lạp đại nhân nhàn nhạt quét mắt nhìn đám người Lục Ly nói:
- Còn chưa tới bái kiến Nho Đế
Lục Ly và bọn Lục Linh vội vàng khom lưng hành lễ, Nho Đế thần sắc tán thưởng nhìn Lục Ly nói:
- Lục Ly, ngươi chắc chưa đến ngàn tuổi nhỉ? Không ngờ đã tu luyện ra Nguyên lực, đoán chừng rất nhanh sẽ trở thành cấp Đế chân chính, hậu sinh khả uý a!
- Ngươi đừng khen hắn!
Lạp đại nhân liếc Lục Ly một cái, trách mắng nói:
- Giờ hắn còn chưa phải cấp Đế đã vô pháp vô thiên, nếu đột phá Đế cấp, sợ là đám lão gia hỏa chúng ta đều không ép được.
- Ha ha ha!
Nho Đế bật cười ha hả, khuyên nhủ nói:
- Lạp đại nhân, người trẻ tuổi mà, ai không phạm chút sai lầm? Không có nhuệ khí sao gọi là tuổi trẻ? Ta nhớ lúc ngươi còn trẻ, thậm chí còn ngông cuồng phách lối hơn Lục Ly bây giờ nhiều.