Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Ha ha!
Hộc Tổ vuốt vuốt chòm râu bạc trắng, cười nói:
- Vì sao lại để hắn đi Trung Vương Giới? Bởi vì tu luyện ở đây, tâm tình hắn không yên được, vĩnh viễn không cách nào trở thành cấp Đế cường đại, càng đừng nói tới đột phá Thánh Hoàng.
Lạp đại nhân vẫn không hiểu, vội hỏi tiếp:
- Hộc Tổ, lúc trước chính là ngài muốn để Lục Ly đến Địa Ngục Giới, sao giờ ngươi lại nói tu luyện ở đây tâm tình hắn không yên? Nếu hắn đã không yên tâm ở lại đây tu luyện, vài năm sau chúng ta thả hắn ra là được mà.
- Ta nói ở đây không phải Địa Ngục Giới, mà là Vô Tẫn Thần Khư!
Hộc Tổ lắc đầu khẽ cười nói:
- Tiểu tử này căn bản không phải người Vô Tẫn Thần Khư, mà là người tới từ Trung Vương Giới, bao gồm cả hai con bé kia cũng đều là người bên đó. Hắn có người nhà có tộc nhân ở Trung Vương Giới, ngươi nghĩ hắn có thể an tâm tu luyện ở chỗ này?
- Hả?
Trong mắt Lạp đại nhân và Nhuế Đế đều lộ ra vẻ kinh ngạc, tông chủ tựa hồ đã sớm biết, trên mặt bọn họ không khỏi chớp qua ý cười đắng chát.
Lạp đại nhân phản ứng cực nhanh, thoáng chốc liền khôi phục bình tĩnh, hắn nghi hoặc hỏi:
- Vậy càng không nên để hắn đi về. Hắn đã không phải người Vô Tẫn Thần Khư, chuyến này đi sợ rằng sẽ không trở lại.
Nhuế Đế cũng khẽ gật đầu tán đồng, đổi lại là ai cũng sẽ như thế. Nhà hắn không ở chỗ này, gốc của hắn không ở chỗ này. Một khi trở về, làm sao sẽ còn tới nữa? Vạn nhất tới bị Thiên Đế Tông bắt lại thì sao?
Trừ phi Lục Ly tu luyện đến cảnh giới Thánh Hoàng, đoán chừng khi đó mới có thể tới du ngoạn một phen, nhưng chắc chắn sẽ không dừng lại ở Thiên Đế Tông, cũng sẽ không phụng hiến bản thân vì Thiên Đế Tông.
- Suy nghĩ của các ngươi quá hẹp hòi!
Hộc Tổ lắc đầu nói:
- Các ngươi chỉ nhìn chằm chằm Vô Tẫn Thần Khư, chỉ nhìn chằm chằm Thiên Đế Tông. Nhưng không nghĩ tới toàn bộ Đại Thế Giới, trăm năm trước ta tính qua một quẻ, ba ngàn năm sau Vô Tẫn Thần Khư sẽ có một trường đại kiếp nạn, kiếp nạn này chỉ dựa vào mỗi Vô Tẫn Thần Khu chúng ta thì không cách nào vượt qua được. Lúc ấy ta tính ra được một tuyến sinh cơ, nhưng tuyến sinh cơ này lại hiển thị ở ngoại vực. Trăm năm qua ta một mực nghĩ mãi không thông, thẳng đến khi thấy được Lục Ly, ta mới biết tuyến sinh cơ này bắt nguồn từ đâu.
- Cái gì?
Lạp đại nhân và Nhuế Đế lần nữa kịch chấn, Hộc Tổ là người thần bí nhất, cường đại nhất của Thiên Đế Tông, thuật bói toán thiên cơ của hắn trước nay chưa từng lầm lẫn.
Hắn thế mà tính ra Vô Tẫn Thần Khư có một trường đại kiếp nạn, mà kiếp nạn này lại cần nhờ Lục Ly hóa giải?
Ba ngàn năm rất dài, nhưng đối với chúng nhân tại trường mà nói thì lại rất ngắn, người cấp bậc như Hộc Tổ, một lần bế quan chính là cả mấy ngàn năm. Tuy hiện tại chiến lực Lục Ly miễn cưỡng có thể sánh ngang cấp Đế, nhưng ba ngàn năm sau, chiến lực hắn có thể đề thăng tới mức độ nào?
Dù hắn vận khí nghịch thiên thì cũng chỉ đề thăng tới được trình độ như Lạp đại nhân là cùng. Lui một vạn bước mà nói, dù Lục Ly đề thăng tới Thánh Hoàng thì đã sao? Thiên Đế Tông có tận bốn vị Thánh Hoàng, thực lực Hộc Tổ càng là sâu không lường được.
Ý Hộc Tổ là ba ngàn năm sau chiến lực Lục Ly có thể siêu việt hắn?
Điều này sao có thể?
Không chỉ Nhuế Đế và Lạp đại nhân, dù là tông chủ Thiên Đế Tông cũng có chút không tin tưởng, không phải không tin Hộc Tổ, mà là việc này quá khiến người khó tin. Đừng nói ba ngàn năm, dù có cho Lạp đại nhân ba vạn năm, hắn đều không nắm chắc đột phá Thánh Hoàng, càng đừng nói tới đến được trình độ như Hộc Tổ.
Ngoài ra...
Thế giới từ tứ trọng thiên trở lên sụp đổ, Nhuế Đế và Lạp đại nhân đều nghĩ không thông, còn có cái gì có thể uy hiếp Vô Tẫn Thần Khư? Kiếp nạn này của Vô Tẫn Thần Khư là từ đâu mà ra?
- Ha ha!
Hộc Tổ tựa hồ nhìn thấu suy nghĩ hai người, cười nói:
- Thế giới từ tứ trọng thiên trở lên quả thực sụp đổ, nhưng các ngươi liệu có từng nghĩ qua, vì sao thế giới tứ trọng thiên trở lên kia trước kia sao lại sụp đổ? Mười đại giới diện trên tứ trọng thiên sụp đổ, nhưng tiểu giới diện thì sao? Thế giới này còn cất giấu rất nhiều bí mật kinh thiên, đừng tưởng mọi thứ sẽ cứ mãi một mực bình tĩnh như bây giờ?
- Ách!
Lạp đại nhân và Nhuế Đế lần nữa cả kinh, dùng thành phủ hai người, ngoài mặt có thể bảo trì gặp bất cứ chuyện gì đều mặt không đổi sắc, nhưng hôm nay, tin tức Hộc Tổ mang đến cho bọn hắn thực sự quá rung động, đến nỗi hai người đều không thể giữ được bình tĩnh.
Tại sao thế giới từ tứ trọng thiên trở lên lại sụp đổ? Năm đó rốt cục đã xảy ra đại sư kinh thiên cỡ nào?
Đây là nghi hoặc quẩn quanh trong đầu vô số người Tam trọng thiên, bao gồm cả Vô Tẫn Thần Khư, việc này đến chính Hộc Tổ đều không biết. Có lẽ Hộc Tổ tính ra được gì đó, nhưng hắn không muốn nói, thậm chí không nói cho cả tông chủ Thiên Đế Tông.
Nhuế Đế trầm ngâm một lát, sau đó hỏi ra vấn đề cuối cùng:
- Hộc Tổ, đến cùng thì Lục Ly có chỗ nào khác thường? Vì sao ngươi lại coi trọng hắn như thế?
- Hắn là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể, ừ, con bé tu luyện Hàn Băng chân ý bên người hắn cũng là Thất Kiếp Thiên Sát chi thể!
Hộc Tổ trầm mặc một lát, sau cùng vẫn giải thích nói:
- Đương nhiên, Thất Kiếp Thiên Sát chi thể không đại biểu được cái gì, chỉ là có khả năng trở thành Thánh Hoàng mà thôi. Điều khiến ta thực sự coi trọng hắn chính là, pháp giới của tiểu tử này khác với người thường!
- Khác với người thường?
Lạp đại nhân và Nhuế Đế nhìn nhau một cái, cả hai đều không khỏi mơ hồ, pháp giới chính là pháp giới, có gì khác thường đâu?
Tông chủ Thiên Đế Tông cũng lộ vẻ nghi hoặc, Hộc Tổ thở dài một hơi nói:
- Pháp giới các ngươi ta đều có thể cảm ứng đến, nhưng ta lại không cách nào cảm ứng được pháp giới của hắn. Lại nói, một tên cảnh giới chỉ mới Ngũ Kiếp đã có thể ngưng tụ pháp giới, bản thân điều này đã nói lên pháp giới hắn khác với tầm thường, công thêm quẻ bói tính ra từ trăm năm trước, bởi thế ta kết luận người này nếu không chết, chắc chắn một bước lên trời, thành tựu siêu qua tất cả chúng ta, thậm chí đạt tới trình độ mà chúng ta chỉ có thể ngưỡng vọng.