Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đan dược màu trắng có thể chống cự độc vụ, đan dược màu đỏ có thể kích thích tiềm lực và lệ khí trong cơ thể.
Bởi thế đám tướng sĩ cấp thấp nuốt đan dược đều biến thành kẻ điên, liều mạng cuồng bạo tấn công quân sĩ Doãn gia. Đối với cao tầng Thương gia mà nói, tướng sĩ cấp thấp chỉ là con số, chỉ là từng cái ký hiệu, chết nhiều đến mấy bọn hắn cũng sẽ không tiếc.
Bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm động thủ, chẳng qua các nàng đều hành động theo sau một ít trưởng lão cường đại, bên người Doãn Thanh Ti còn có một nhân vật cấp lão tổ hộ vệ, mặc dù cảnh giới chưa đạt tới Chuẩn Đế, nhưng thực lực đã gần tương đương.
Rất nhanh, song phương đều giết đỏ mắt, chiến đấu cũng biến thành tiêu hao chiến, chỉ xem hai bên ai không chịu được trước, ai tan tác trước. Chẳng qua phía Doãn gia đỡ hơn một chút, bởi vì đám người Doãn Thanh Ti Doãn Nhược Lan Doãn Thiên Phạm xuất chiến, khiến quân sĩ Doãn gia đều hiểu, bọn hắn đã không có đường lui, hoặc là đánh bại quân đội Thương gia, hoặc là Doãn gia diệt vong.
Trường đại chiến đánh từ sáng sớm đến đêm tối, rồi lại đánh mãi tới hừng đông, hai bên đều tử thương gần nửa, nhưng song phương đều không có ý định lui binh mà vẫn cứ khổ sở kiên trì.
- Giết!
Đúng lúc này, mặt tây Đoạn Hà Thành đột nhiên vang lên tiếng la giết vang trời, thần niệm bọn Doãn Phủ Thuận quét tới, sắc mặt ai nấy đều trầm xuống.
Phía tây lại có mấy trăm chiếc chiến thuyền bay tới, ít nhất hơn mười vạn quân đội đột nhiên xuất hiện ở phía thành tây, trong khi bọn hắn lại không thu được bất cứ tin tức gì...
…
- Giết, giết!
Không chỉ mặt tây, mặt bắc và mặt nam cũng đột nhiên xuất hiện tiếng quát chấn thiên, tiếp đó từ phía chân trời hướng bắc và hướng nam, từng chiếc từng chiếc chiến thuyền phá không lao đến, nhìn qua chí ít phải có hơn mười vạn người, đại quân Doãn gia tức thì sa vào cảnh tứ bề thụ địch.
Nơi đây là Đoạn Hà Lĩnh, bị Doãn gia chiếm cứ mấy chục vạn năm, mặc dù có một ít thành trì bị Thương gia chiếm cứ, nhưng ở khu vực này, thế lực Doãn gia rất thâm căn cố đế.
Giờ lại đột nhiên xuất hiện mấy chục vạn đại quân mà cao tầng Doãn gia không hề hay biết?
Điều này chỉ có hai cách giải thích, một là phía Thương gia sử dụng đại thần thông giấu trời qua biển, hai là cao tầng Doãn gia xảy ra vấn đề, chí ít đường chủ Tình Báo Đường đã phản biến!
Doãn Phủ Thuận đảo mắt quét quanh hiện trường một lượt, lại không phát hiện cao tầng Tình Báo Đường, trong lòng lập tức trầm xuống, xem ra đường chủ Tình Báo Đường nhiều khả năng đã làm phản.
Có lẽ Thương gia và hai đại thế lực chống lưng Thương gia hứa hẹn gì đó với hắn, ngoài ra rất có thể Ngô gia và Đan gia cũng xuất động chí cường giả, sử dụng đại thần thông, hỗ trợ che giấu hành tung mấy chục vạn đại quân này.
Bất luận thế nào, trận chiến này bại chắc!
Thần niệm Doãn Phủ Thuận quét qua, phát hiện rất nhiều lão gia hỏa Thương gia xuất động, còn có rất nhiều tộc trưởng đại gia tộc, số lượng cường giả rõ ràng gấp đôi bên này. Cộng thêm nhiều quân sĩ như vậy, còn từ bốn phương tám hướng hợp vây bọn hắn, sĩ khí Doãn gia khó miễn tụt dốc không phanh.
- Truyền lệnh, phá vây về hướng tây, triệt thoái!
Doãn Phủ Thuận chỉ trầm ngâm thoáng chốc, sau đó lập tức hạ lệnh. Giờ phá vây rút đi, Doãn gia tất tổn thất thảm trọng. Nhưng nếu không lùi, vậy thì toàn quân bị diệt, rút đi còn có hi vọng, chứ lưu lại chết sạch ở đây, Doãn gia liền triệt để đi đứt.
Toàn thân bọn Doãn Thanh Ti Doãn Thiên Phạm nhuốm đầy máu, chẳng qua về cơ bản toàn là máu địch nhân, trên người các nàng không thiếu bảo vật, lại có cường giả gia tộc chiếu cố, nên đều không việc gì, chỉ có vài người bị thương.
Các nàng thấy được cảnh này, sắc mặt ai nấy đều rất khó coi, thần sắc chất đầy vẻ không cam tâm, các nàng dốc sức huyết chiến, giết địch vô số. Lại không ngờ trận này vẫn bại. Dù các nàng chiến tử ở đây cũng không thể xoay chuyển đại cục.
Các nàng đều thiên tư tuyệt đỉnh, là nhân tài kiệt xuất trong lứa trẻ tuổi. Nhưng đối diện với chiến sự đại quy mô như thế, lực lượng của các nàng vẫn quá sức nhỏ bé.
- Rút lui!
Quân lệnh như núi, lần này Doãn Phủ Thuận là thống soái tối cao, tất cả mọi người đều phải nghe theo lệnh hắn. Chúng nhân và đại quân đều không chút ngập ngừng, lập tức khoái tốc thoát ly chiến trường, phá vây triệt thoái về hướng tây.
Chỉ là!
Ba cánh quân đang như ba mũi tên nhọn đâm xuyên đi vào, tiến vào dễ nhưng muốn rút ra thì khó. Cộng thêm quân sĩ phía Thương gia cũng liều mạng cầm chân, muốn lưu lại quân đội và cường giả Doãn gia trong Đoạn Hà Thành.
Rất nhanh, chiến đấu càng thêm thảm liệt, đương nhiên phần thảm nhiều hơn là phía Doãn gia, từng phiến từng phiến quân đội bên này bị tàn sát, sau nửa ngày khổ chiến, chỉ có hơn mười vạn người chạy thoát ra được, đại bộ phận số còn lại đều bị đánh chết, không ít người sa vào khổ chiến không cách nào thóat ra.
Bọn Doãn Thanh Ti giết được đi ra, các nàng quay đầu nhìn lại, chỉ thấy vô số tộc nhân và quân sĩ Doãn gia đang khổ chiến trong vòng vây, thần sắc ai nấy đều tràn đầy bi phẫn, tròng mắt đỏ ngầu hận không thể quay đầu giết ngược trở về, cùng chung sinh tử với những người kia.
- Đi!
Doãn Phủ Thuận phẫn nộ gầm lên một tiếng, tức tốc dẫn theo đại quân bay về hướng tây. Nhưng mới chỉ bay đi chưa được mấy chục vạn dặm, chợt có tiếng cười to vang lên:
- Doãn Phủ Thuận, các ngươi còn muốn đi đâu?
Hưu hưu hưu!
Mặt tây lần nữa vang lên tiếng gió rít, tiếp đó mấy ngàn người bay lên không, Doãn Phủ Thuận vừa thấy được lão giả đi đầu phía đối diện, lập tức sắc mặt khó coi vô cùng, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Thương Tùy!
Tộc trưởng Thương gia đích thân tới, hắn mang theo mấy ngàn người, lại đều toàn là Ngũ Kiếp, cường giả Lĩnh Chủ cũng không phải số ít. Xem ra lần này Thương gia đã dốc hết lực lượng, muốn lưu lại toàn bộ bọn hắn ở đây.
- Thương Tùy đều động, vì sao tộc trưởng và Lục Tổ vẫn chưa xuất hiện?
Doãn Phủ Thuận và đám cường giả không khỏi kinh nghi, trong lòng bọn họ, Lục Tổ là người tính không bỏ sót, năm đó từng một mình tung hoành Ngân Viêm hải vực, quấy cho trọn cả Ngô gia đều không được an bình.