Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai viên minh châu Hàn Triều hải vực cùng gả cho một nam tử, còn muốn xử lý rầm rộ để cả thiên hạ đều biết. Đối với Kỳ gia mà nói, đây là chuyện chẳng vẻ vang gì, nhưng Kỳ Vọng Sơn lại dùng giọng điệu thương lượng bàn thảo với Lục Ly, điều này cho thấy Kỳ gia đã chấp nhận, cũng không nề hà chuyện mất mặt...
Lục Ly xoa xoa đầu nói:
- Vậy có ổn không?
- Người khác không ổn, nhưng ngươi thì ổn!
Kỳ Vọng Sơn rất khẳng định nói:
- Ngươi cũng không cần quá mức lo lắng, thế giới này cường giả vi tôn, anh hùng mỹ nhân, chuyện này truyền ra chỉ có thể nói là một đoạn giai thoại. Lấy danh khí và uy vọng ngươi bây giờ, hoàn toàn xứng được với hai viên minh châu Hàn Triều hải vực chúng ta, ta thấy chuyện này tốt nhất nên xử lý nhanh, hay là ba tháng sau làm luôn, có vấn đề gì không?
- Cái này...
Lục Ly thoáng ngập ngừng, Kỳ Vọng Sơn đợi một lúc rồi nói tiếp:
- Ngươi có yêu cầu gì cứ việc nói ra, chúng ta đã sắp là người một nhà, có gì cứ nói, không cần cố kỵ.
Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi nói:
- Vậy... có thể một lần cưới luôn ba người được không? Ta cũng tình đầu ý hợp với một vị tiểu thư Doãn gia!
- Hả...
Sắc mặt Kỳ Vọng Sơn thoáng trầm xuống, vốn để Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông cùng lúc qua cửa đã chạm tới giới hạn trong lòng Kỳ Vọng Sơn. Nếu không phải Luân Hồi Đại Đế coi trọng Lục Ly như thế, nói kiếp nạn tương lai của Kỳ gia cần Lục Ly hóa giải, hắn tuyệt đối sẽ không đáp ứng.
Chuyện Luân Hồi Đại Đế bói tính năm đó đều được đến xác minh, Kỳ Thiên Ngữ đi Ma Uyên, còn một bước lên trời ở Ma Uyên, đồng thời rất có thể sẽ mang đến cho Kỳ gia kiếp nạn tai ương. Tốc độ trưởng thành của Lục Ly cũng vượt ngoài Kỳ Vọng Sơn dự liệu, bản thân sắp trở thành cấp Đế, giờ lại có được Phệ Hồn Châu, đoán chừng ở phương diện linh hồn rất nhanh sẽ trở thành chí cường giả.
Tất cả đều đáng để Kỳ gia lôi kéo!
Chỉ là, giờ Lục Ly còn muốn cưới thêm một người nữa? Quan trọng nhất chính là, Doãn gia tính là cái thá gì? So với Kỳ gia kém không biết mấy cấp. Việc này mà truyền ra, mặt mũi Luân Hồi Đại Đế biết để vào đâu.
Lục Ly cũng biết chuyện này phiền hà, hắn đều có tình có nghĩa với cả ba nữ tử, Doãn Thanh Ti không cần nói nhiều, quen biết từ Cửu Giới, từng mấy lần cứu mạng hắn. Kỳ Đinh Đông khổ sở chờ đợi hắn nhiều năm, Tượng Linh Lung cũng cùng hắn trải qua rất nhiều chuyện, Lục Ly phát hiện mình không vứt bỏ được ai cả...
Nếu đã muốn cưới, vậy thì cưới hai người cũng là cưới, cưới ba người cũng là cưới, dứt khoát làm luôn một lần cho xong. Bằng không nếu hắn chỉ cưới Tượng Linh Lung và Kỳ Đinh Đông, Doãn Thanh Ti tất sẽ thương tâm.
Kỳ Vọng Sơn trầm ngâm một lát, sau đó thử hỏi dò:
- Hay là trước cưới Đinh Đông và Linh Lung, quay đầu ngươi lại len lén đưa tiểu thư Doãn gia vào cửa?
- Không được!
Lục Ly quả quyết nói:
- Tiểu thư Doãn gia có đại ân với ta, cứu ta rất nhiều lần, nếu ta làm thế thì có khác gì heo chó đâu? Kỳ tộc trưởng, ta cũng biết việc này có ảnh hưởng đối với Kỳ gia, quay đầu ta sẽ đích thân đi thỉnh tội với Đại Đế.
- Thôi thôi!
Kỳ Vọng Sơn đành chịu thở dài:
- Cứ quyết định vậy đi, ba tháng sau cưới luôn ba người, ngươi đi cầu hôn, thương nghị với phía Doãn gia. Ừm, tổ chức ở Thần Khải Thành hay tổ chức ở Không Gian Thành đều không cần ngươi bận tâm, Kỳ gia sẽ xử lý.
- Xử lý?
Lục Ly lại không khỏi đau đầu, hắn còn chưa nói chuyện này với mấy người Khương Khinh Linh Bạch Thu Tuyết. Nếu đi tổ chức ở Thần Khải Thành, mấ người Khương Khinh Linh nhất định sẽ ủy khuất thương tâm vô cùng.
Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Ta trước về Thần Khải Thành một chuyến, hỏi dò ý kiến phụ thân xem sao.
- Được rồi, đi nhanh về nhanh!
Kỳ Vọng Sơn gật đầu nói:
- Sau khi hôn sự xong xuôi, ngươi liền đi chiến khu tu luyện, tranh thủ thời gian khoái tốc trưởng thành, nói không chừng Tam trọng thiên có thể biến thiên bất cứ lúc nào.
- Ừm...
Thần sắc Lục Ly cũng thoáng trở nên trầm trọng, chuyện Kỳ Thiên Ngữ khiến Lục Ly cảm thấy như có một thanh lợi kiếm treo lơ lửng trên đỉnh đầu, lúc nào cũng có thể cắm xuống, chặt nát hắn và Tam trọng thiên.
Việc này không nên chậm trễ, Lục Ly nghĩ nghĩ, tạm thời lụa ngọc vẫn chưa lĩnh hội được gì, Phệ Hồn Châu thì đang một mực luyện hóa, đều không cần hắn đi quản.
Thế là bèn dứt khoát về lại Thần Khải Thành một chuyến, xử lý chuyện này cho xong. Đợi chuyện này xử lý xong, hắn liền có thể an tâm tu luyện, đề thăng cấp Đế.
Một đường truyền tống về lại Thần Khải Thành, Lục Linh còn chưa về đây. Lục Ly vừa đi về, toàn bộ thê tử lập tức xuất quan, Lục Ly lại trước đi quan sát Thần Văn Thần Khải Thành một phen.
- Quả nhiên cường đại!
Lục Ly để Huyết Linh Nhi thăm dò một lượt, lát sau, cả hắn và Huyết Linh Nhi đều đưa ra đánh giá tương tự nhau. Luân Hồi Đại Đế đích thân bố trí Thần Văn, dù là cấp Đế bình thường muốn phá cũng không phải chuyện gì, tối thiểu cần mất mười ngày nửa tháng mới được. Hơn nữa hắn còn lưu lại thần ấn ở đây, tùy thời có thể thăm dò tình hình bên này, nếu có cấp Đế tấn công, lập tức có thể truyền tống tới.
Lục Ly yên tâm, hắn tiến vào trong thành bảo, triệu tập nguyên một đám thê tử, đầu tiên là bồi các nàng ăn một bữa, ăn xong lại không biết nên bắt đầu nói từ đâu.
Phốc!
Khương Khinh Linh bật cười, tức giận nhìn Lục Ly nói:
- Nói đi, lần này lại có mấy vị muội muội muốn vào cửa?
Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, biết chồng không ai bằng vợ, mấy người Khương Khinh Linh đều biết hắn bề bộn nhiều việc, hiện tại Tam trọng thiên đang gặp đại biến, không có việc gì hắn làm sao sẽ gấp gáp đi về. Còn triệu tập tất cả mọi người ăn cơm, lại riêng không gọi Lục Nhân Hoàng Lục Linh, vậy chắc là có lời muốn thương nghị với các ngươi.
- Có tỷ muội mới vào cửa, tốt mà!
Bạch Thu Tuyết khẽ cười một tiếng nói:
- Nhiều năm vậy rồi mà phu quân một mực không có hậu đại, kể ra có thể là do thực lực cảnh giới hoặc thể chất chúng ta quá kém. Có lẽ lấy mấy thê tử ở Tam trọng thiên, không chừng có thể sinh ra hậu đại, khai chi tán diệp.