Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Tỷ tỷ nói có lý!
Bạch Hạ Sương lại hiếm thấy không tức giận, tựa hồ mấy người sớm đã bàn bạc xong từ trước, đôi mắt đẹp chớp chớp giảo hoạt, cười nói:
- Ta thấy hay là phu quân cưới luôn Linh tỷ tỷ vào cửa đi, phu quân biết Thần Long Biến, Linh Tỷ biết Nghịch Long Biến, không chừng sau khi kết hợp sẽ có thể sinh hạ tiểu long tử thì sao...
- Linh tỷ tỷ?
Lục Linh nhướng mày, sau đó trừng Bạch Hạ Sương một cái, nói:
- Sương nhi, ngươi nói bậy bạ gì đấy? Đấy là tỷ tỷ ta.
Bạch Hạ Sương bị Lục Ly hơi trừng, lại không chút nào sợ sệt, ngược lại còn cười hì hì nói:
- Lại không phải tỷ tỷ ruột thịt, ở Tam trọng thiên nàng là tiểu thư Nghịch Long tộc, thân phận tôn quý, cứ luôn bất minh bất bạch ở lại Thần Khải Thành, đối với danh dự nàng sẽ ảnh hưởng không nhỏ, người ngoài đâu biết nàng là tỷ tỷ của phu quân.
- Ách?
Lục Ly hơi ngớ, thẳng cho tới nay hắn một mực không nghĩ tới vấn đề này, Bạch Hạ Sương nói chuyện tựa hồ không phải không có lý. Người ngoài có thể không biết Lục Linh là tỷ tỷ hắn, nuôi hắn từ nhỏ đến lớn. Trong mắt người ngoài, Lục Linh là tiểu thư Nghịch Long Tộc, là hậu bối được Nghịch Long Tường yêu thích nhất, cũng là một trong những tiểu thư đỉnh cấp nhất ở thế giới này.
Một nữ thần trong lòng vô số người, một cô nương chưa xuất các, còn là tiểu thư Nghịch Long Tộc, lại một mực ở trong Thần Khải thành, điều này truyền ra rất có thể sẽ ảnh hưởng không tốt tới thanh danh Lục Linh. Có lẽ Lục Linh sẽ không để ý, nhưng Lục Ly lại không thể không suy xét cho nàng.
- Trước khoan nói đến tỷ tỷ!
Lục Ly lắc đầu đặt chuyện này qua một bên, sau đó nói ra chuyện Doãn Thanh Ti Tượng Linh Lung Kỳ Đinh Đông. Từ làm sao quen biết ba người, đến cùng nhau trải qua nguy hiểm sóng gió, chuyện xảy ra trong mấy năm gần đây đều được hắn kể qua một lượt.
Nghe xong, chúng nhân đều trầm mặc, tận nửa ngày sau Khương Khinh Linh mới nói:
- Phu quân, ta ủng hộ ngươi cưới ba người các nàng, hơn nữa nên xử lý ở ngay trong Thần Khải Thành, còn phải làm thật lớn thật đặc biệt. Mấy chuyện này phu quân không cần quan tâm, cứ giao cho tỷ muội chúng ta.
Những người còn lại đều khẽ gật đầu, trên mặt không lộ ra chút nào dị dạng, Lục Ly lại biết các nàng đang rất ủy khuất, chỉ là không biểu lộ ra thôi.
Lục Ly không tiện nói thêm cái gì, nói nhiều chính là làm kiêu. Sự tình đã xác định, Lục Ly đi thương nghị với Lục Nhân Hoàng Lục Linh, Lục Nhân Hoàng ngược lại vui vẻ, rốt cuộc Lục Ly một mực chưa sinh hạ hậu đại, cưới thêm mấy vị thê tử, hi vọng cũng sẽ lớn hơn một chút, đúng không nào?
Không chừng nguyên nhân là vì thể chất Lục Ly quá đặc thù, thể chất đám người Khương Khinh Linh không chịu được thì sao? Tượng Linh Lung Doãn Thanh Ti Kỳ Đinh Đông đều là cường giả, có lẽ sẽ thụ thai được cũng nên.
- Ai... đệ đệ, ngươi đa tình như vậy không tốt lắm đâu, mấy người Khinh Linh Thu Tuyết sẽ rất ủy khuất.
Lục Linh lại nói, Lục Ly lúng túng vuốt vuốt cánh mũi, không biết nên nói gì cho phải. Thật sự là tính cách hắn quá đa tình, cộng thêm mềm lòng, không biết cự tuyệt nữ tử đối tốt với mình, mọi chuyện cứ thế chậm rãi diễn biến thành như hiện tại.
Chuyện sau đó liền đơn giản, Lục Nhân Hoàng và Lục Linh đại diện Lục gia đi cầu hôn Doãn gia, Doãn gia tự nhiên vui vẻ đồng ý. Chỉ là đến khi nghe nói muốn cưới ba người cùng một lúc thì vẫn có chút không thoải mái.
Nhưng nghe nói hai người còn lại một là tiểu thư Kỳ gia, một là tiểu thư Tượng gia, Doãn gia bất giác thư thái lên nhiều. Rốt cuộc Kỳ gia chính là hào môn nhất đẳng, Doãn Thanh Ti không ủy khuất.
Lục Ly cũng đi tìm Doãn Thanh Ti đơn độc tán gẫu một phen, Doãn Thanh Ti ủy khuất đến rơi nước mắt, nhưng cuối cùng vẫn không nói gì, chỉ khẽ gật đầu trầm mặc.
Yêu một thất ngựa hoang phóng đãng không bị trói buộc chẳng khác nào yêu một phiến thảo nguyên, nàng có thể làm thế nào? Kể ra lúc nàng thích Lục Ly, Lục Ly cũng đã có thê tử, nàng sớm đã có chuẩn bị trong lòng.
Sau đó Lục Nhân Hoàng và Lục Linh đi Không Gian Thành và Tượng gia, hai nhà kia thì đều không có gì phải nói nữa cả, dù sao trước đó cũng đã xác định xong xuôi. Lục Nhân Hoàng Lục Linh thương nghị lần nữa với hai nhà, chuẩn bị hơn hai tháng sau cử hành hôn lễ.
Chỉ là địa điểm được sửa lại, không đi Thần Khải Thành mà là ở Không Gian Thành. Chủ yếu là cân nhắc đến vấn đề an toàn, không muốn đại hôn xuất hiện bất kỳ vấn đề nào, ngoài ra không đi Thần Khải Thành cũng sẽ không lộ ra quá nhiều thông tin về Lục gia.
Vốn Kỳ Vọng Sơn có ý rêu rao xử lý một phen, lại bị Lục Linh khuyên can, quyết định làm trên quy mô nhỏ, chúc mừng một phen là được. Rốt cuộc với tình hình hiện tại của Tam trọng thiên, không thích hợp xử lý quá mức rêu rao.
Vô số người đang huyết chiến với quân sĩ Ma Uyên, mỗi ngày đều có lượng lớn người chết đi, Lục Ly lại ở đây cưới một lúc ba vị mỹ kiều nương, chuyện này mà truyền đi ra, thanh danh không dễ nghe.
Lục Ly ngược lại cái gì đều không cần quản, hết thảy đều do Kỳ gia Doãn gia Tượng gia xử lý, gần đây hắn một mực ở lại trong Thần Khải Thành, bồi cùng mấy vị thê tử. Cũng là có ý bồi tội trong đó, bao năm qua hắn và các nàng ly nhiều tụ ít, trong lòng không khỏi có chút áy náy.
Lại qua mấy ngày, Lục Ly đột nhiên cảm giác được có liên hệ tinh thần với Phệ Hồn Châu, lập tức tinh thần khẽ động, một mình tiến vào trong thành bảo, mở ra Thần Văn.
- Đi ra!
Hắn quát khẽ một tiếng, một viên hạt châu màu vàng óng xuất hiện trong tay, hắn nhắm mắt cầm lấy hạt châu, quán chú thần lực tử tế cảm ứng. Lát sau, trên mặt thoáng hiện vẻ kinh ngạc, thần lực quán chú lại không thấy có bất kỳ phản ứng nào.
Hắn thử lần nữa quán chú Nguyên lực, lần này hạt châu có phản ứng, sáng lên kim quang vạn trượng. Thần niệm quét vào bên trong Phệ Hồn Châu, cảm ứng một lát, trên mặt lộ ra vẻ cổ quái.
Hạt châu này lại có một lỗ hổng nho nhỏ?
Đây là tự nhiên có sẵn, hay là đến sau bị người phá hoại?