Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Mặc dù Lục Ly không biết chiến lực chân thực của lão đạo sĩ là thế nào, nhưng một tên tiểu đạo đồng đứng canh cửa đều là Lục Kiếp, chiến lực lão đạo tối thiểu cũng phải sánh ngang Luân Hồi Đại Đế, thậm chí còn rất có khả năng chính là Thánh Hoàng.
Lục Ly không nghĩ thông, hắn cũng không muốn đi nghĩ nhiều, trực tiếp hỏi:
- Đạo trưởng, ngài cứ việc nói thẳng, cần ta làm gì? Chỉ cần có thể đuổi đi quân đội Ma Uyên, muốn ta làm gì cũng được.
Lão đạo sĩ lắc đầu nói:
- Hiện tại tình hình Tam trọng thiên cụ thể thế nào bần đạo đều không biết, ngươi cứ đi về trước, quay đầu ta sẽ phái người cầm lệnh bài tới tìm. Ít ngày nữa bần đạo cũng sẽ xuất sơn, chuộc tội chuyện sai lầm năm xưa, có chết cũng tiếc.
Lão đạo sĩ đưa cho Lục Ly một tấm lệnh bài, lệnh bài này có màu đỏ máu, thoạt nhìn không giống như tự nhiên thành hình, mà càng giống do máu tươi nhuộm đỏ. Lão đạo sĩ giải thích nói:
- Ngoại hiệu của bần đạo năm đó là Đồ Thiên Quân, giờ tự phong là Thiên Tội chân nhân, xin hỏi tính danh tiểu đạo hữu?
- Lục Ly!
Lục Ly nói:
- Ta ở Thần Khải Thành Lẫm Đông đại lục, chân nhân cứ tùy tiện hỏi dò liền biết. Ừm... Ngoài ra mạo muội hỏi một tiếng, cảnh giới chân nhân là gì?
Thiên Tội chân nhân cũng không giấu diếm, thẳng thắn nói:
- Hơn sáu vạn năm trước, ta đã là cấp Đế đỉnh phong, qua hơn sáu vạn năm, may mắn đột phá qua bước kia.
- Thánh Hoàng!
Mắt Lục Ly tức thì sáng rực lên, sắc mặt cũng theo đó đỏ bừng, Tam trọng thiên có Thánh Hoàng còn sống, xem ra vẫn còn hi vọng vượt qua hạo kiếp.
Lục Ly còn chưa hồi thần, Thiên Tội chân nhân đã lần nữa bổ sung:
- Bần đạo có ba tên đồ đệ, bốn tên đồ tôn, đồ đệ đều đạt đến cấp Đế, có một tên thực lực không kém lão phu hơn sáu vạn năm trước là mấy, đồ tôn thì đều tương tự đứa nhỏ ngoài kia.
- Cái này...
Tròng mắt Lục Ly thoáng khẽ co rụt lại, Huyết Linh Nhi nói trong này có mấy người, lại không ngờ đều cường đại đến vậy. Xem ra bản sự dạy dỗ đồ đệ của Thiên Tội chân nhân thực sự rất mạnh.
Thiên Tội chân nhân nhìn ra nghi hoặc của Lục Ly, hắn giải thích nói:
- Ba tên đồ đệ kia của ta đều là ân nhân đưa vào, lúc đi vào có hai tên đã đạt tới cảnh giới Chuẩn Đế, một tên đột phá cấp Đế. Ba người bọn hắn đều mang tội ác tày trời, chẳng qua tất cả đều được ân nhân cảm hóa.
Lục Ly khẽ gật đầu, có chút hiếu kỳ hỏi dò:
- Chân nhân, vậy ân công kia của ngươi còn sống không? Hắn chắc cũng là cường giả tuyệt thế, nếu hắn có thể ra mặt, chắc sẽ nhẹ nhàng đẩy lui đại quân Ma Uyên.
- Không biết!
Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói:
- Mấy vạn năm qua, ta chưa từng gặp lại hắn, chúng ta một mực ẩn cư ở đây, chưa từng đi ra ngoài.
- Vậy...
Trong đầu Lục Ly hiện ra một ý niệm lớn mật, tiếp tục hỏi dò:
- Ân công ngươi là nữ?
Thánh Không Đảo này là do Đại Ma Vương chỉ dẫn hắn tới, bọn Thiên Tội chân nhân mấy vạn năm chưa từng ra ngoài, người ngoài cũng không vào được, thế thì làm sao Đại Ma Vương biết nơi này có cường giả? Bởi thế Lục Ly hoài nghi Đại Ma Vương chính là ân nhân của Thiên Tội chân nhân, cũng tức là cường giả bí ẩn kia.
- Không biết nam nữ!
Thiên Tội chân nhân lắc đầu nói:
- Lúc ân nhân xuất hiện thì chỉ là một đoàn quang ảnh, không nhận ra được chân dung, thực lực ân nhân sâu không lường được. Hẳn từ hơn sáu vạn năm trước đã là Thánh Hoàng, còn là Thánh Hoàng vô cùng cường đại.
- Thế à!
Lục Ly cảm khái, hắn lần nữa cảm thấy thế giới này xa xa không đơn giản như những gì mình nhìn thấy bên ngoài, nếu ân nhân Thiên Tội chân nhân thật sự là cường giả cấp bậc như thế, sao lại không ai biết được?
Phải biết, bọn Luân Hồi Đại Đế từng phỏng đoán thế giới này không có Thánh Hoàng. Giờ lại đột nhiên chui ra hai tên Thánh Hoàng, lúc này một Thánh Hoàng trong đó còn sống sờ sờ ngay trước mặt hắn.
- Không đúng...
Lục Ly nhớ đến tiểu đạo đồng bên ngoài, nếu đã mấy vạn năm không ai vào đây, như vậy tiểu đạo đồng kia là từ đầu mà ra?
Lục Ly nói ra nghi vấn này, Thiên Tội chân nhân giải thích nói:
- Mấy đồ tôn kia đều là từ bên ngoài vào đây, thỉnh thoảng lại có người đến đảo tìm kiếm. Ba tên đồ đệ kia của ta nhàm chán, thấy tư chất tốt liền thả cho đi vào, dạy làm đồ đệ. Ta cũng sợ bọn hắn buồn bực mãi ở đây sẽ xảy ra chuyện, liền không quản bọn hắn.
- Được rồi!
Lục Ly không hỏi gì thêm, Thiên Tội chân nhân đã nguyện ý xuất sơn, vậy liền không vấn đề. Về phần muốn hắn đi làm gì đó, chỉ cần có thể đánh tan Ma Uyên, dù có phải dâng cả tính mạng hắn cũng không tiếc.
Lục Ly làm thế không phải vì đại nghĩa, vì thiên hạ thương sinh gì cả, hắn chỉ biết một đạo lý, nếu Tam trọng thiên đi đời, dù Lục gia Doãn gia Hoắc gia Kỳ gia có rời khỏi Tam trọng thiên thì cũng là chó nhà có tang, có thể bị đánh giết bất cứ lúc nào.
Hắn làm thế là vì bảo vệ người nhà, vì Luân Hồi Đại Đế và các bậc anh liệt đã hi sinh, cuối cùng mới là vì thiên hạ thương sinh.
Lục Ly lui ra ngoài đảo, về lại trong Thần Hành Chu, Kỳ Vọng Sơn như trút được gánh nặng, Bành Hồ lão ma cũng không dám đào tẩu. Thực lực Lục Ly cường đại như vậy, nếu chỉ vào thời gian ngắn liền đi ra, một khi bị Lục Ly tìm được, tuyệt đối hữu tử vô sinh. Hơn nữa rốt cục đi theo Lục Ly cũng không gặp nguy hiểm gì đáng kể, cũng chỉ là tu luyện mà thôi.
- Thế nào rồi?
Kỳ Vọng Sơn khẩn trương hỏi dò, Kỳ gia là đại gia tộc đỉnh cấp ở Tam trọng thiên, đối với hắn mà nói, Tam trọng thiên chính là quê hương, nếu Tam trọng thiên hủy diệt, trong lòng hắn sẽ rất đau khổ.
- Ta gặp được một người!
Lục Ly nghĩ nghĩ, sau đó truyền âm giải thích nói:
- Nhưng chuyện về hắn ta không thể tiết lộ ra ngoài, bất kỳ tin tức nào cũng không thể tiết lộ được. Vọng Sơn tộc trưởng, ta chỉ có thể nói cho ngươi, đi về rửa mắt chờ đợi, rất nhanh sự tình hẳn sẽ có chuyển cơ.
Thiên Tội chân nhân dặn dò Lục Ly, nói trước đừng lộ chuyện về hắn. Hắn đáp ứng xuất sơn, nhưng đối với tình hình Tam trọng thiên lại hoàn toàn không nắm rõ.