Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba tên Ma Tôn đều là cường giả, phân tán hành động, tứ xứ tìm kiếm tung tích đám người Lục Ly. Kỳ thật Ma bảo còn có một năng lực, bên trong Ma bảo có truyền tống trận, cường giả Ma Uyên có thể tức tốc truyền tống đến.
Chỉ là hành tung Lục Ly phiêu hốt bất định, không phải một đường quét ngang mà đi, đôi lúc Lục Ly sẽ Phi Độ Hư Không hơn trăm lần mới dừng lại, đôi lúc mới Phi Độ Hư Không vài chục lần đã dừng. Chính hắn đều không có quy luật, hoàn toàn phát huy tùy tính, đi đến đâu giết đến đó.
Thực ra hắn cũng biết, giờ đã đến lúc nên triệt thoái, thời gian đi qua lâu vậy rồi, quân sĩ Ma Uyên chết nhiều như vậy rồi, nếu Ma Uyên còn không phái ra cường giả chi viện, Ma Uyên liền không thể đánh tới Phi Hỏa đại lục.
- Đợi thêm năm ngày!
Lục Ly quyết định tiếp tục tập kích thêm năm ngày, sau đó mang theo hai người rút lui. Đoạn thời gian này đã đánh chết rất nhiều quân sĩ Ma Uyên, hồn lực đầy tràn trong Phệ Hồn Châu, nhiều năng lượng như vậy phải sớm đi luyện hóa mới được.
Rất nhanh, lại ba ngày trôi qua, Lục Ly vừa mới dẫn người tập kích một Ma bảo, đánh giết toàn bộ quân sĩ Ma Uyên bên trong thì rốt cục cũng gặp phải Ma Tôn.
Hô hô!
Nơi xa, mây đen rợp trời bay đến, ngưng tụ thành hình giữa không trung, một đạo ma niệm cường đại bỗng chốc khóa chặt hắn. Tiếp đó, một tiếng rống phẫn nộ vang lên:
- Nhãi ranh Nhân tộc to gan, hôm nay không chém ngươi thành muôn mảnh, bản tọa không phải họ Càn!
- Họ Càn?
Lục Ly nhướng mày, trước thu lại Lục Linh và Bành Hồ lão ma, họ Càn đồng nghĩa với cao thủ trong hàng ngũ Ma Tôn, Lục Ly tự biết mình không phải đối thủ của tên Ma Tôn này. Hắn không chút do dự, lập tức phóng thích Thần Long Biến, sau đó ngưng tụ pháp tướng nện tới hư ảnh kia.
- Lão ma, chờ ngươi đã lâu, hôm nay chúng ta không chết không ngừng!
Lục Ly rống dài một tiếng, tung người phóng vút lên, Nguyên lực trong tay hóa đao, không ngừng đánh tới mấy chục lần, sau đó hai cánh giang rộng, không quay đầu bay thẳng về nơi xa.
Ma Tôn kia vốn tưởng Lục Ly sẽ tử chiến với mình, lại không ngờ Lục Ly chỉ hét lớn một tiếng, phóng thích một đợt công kích, sau đó bất ngờ trực tiếp trốn đi, hơn nữa tốc độ Lục Ly còn cực nhanh, chẳng hề chậm thua hắn chút nào.
Hắn cảm giác mình bị đùa bỡn, giận tím mặt, hóa thành một đạo hắc ảnh khoái tốc đuổi theo Lục Ly. Lục Ly nhanh hơn hắn một nhịp, lúc này đã cách xa ngàn dặm, song vẫn không dám dừng lại, mặc dù biết vô dụng, nhưng cũng phóng thích Phong Hồn Thuật, xem xem có thể quấy nhiễu Ma Tôn kia hay không.
Không chút ngoài ý, Ma Tôn không hề bị ảnh hưởng. Thực ra Lục Ly còn có thể phóng thích bí thuật Hồn Ngọc Hoàng lưu lại, bí thuật này hẳn sẽ có tác dụng đối với Ma Tôn. Chẳng qua ở khoảng cách quá xa, hiệu quả của bí thuật sẽ giảm, bởi thế Lục Ly lười đi phóng thích, tránh miễn bại lộ sát chiêu.
Một người một ma lấy tốc độ cực kỳ khủng khiếp bay đi, Lục Ly muốn Phi Độ Hư Không chỉ cần mấy giây. Nhưng rõ ràng Ma Tôn sẽ không cho hắn cơ hội, bởi thế hắn đành phải không ngừng tháo chạy.
Lục Ly lách một vòng, sau đó bay thẳng về hướng nam. Hắn quyết định, nếu Ma Tôn này vẫn cứ đuổi sát không buông, hắn chỉ còn nước phi hành tới Nam bộ, nơi đó cách cương vực Nhân tộc không xa, phi hành cùng lắm chỉ mười ngày nửa tháng.
Đương nhiên, Ma Tôn tất sẽ truyền tin cho quân sĩ Ma Uyên ở gần, thậm chí thỉnh cầu cường giả Ma Uyên đi trước chặn đường. Bởi thế muốn thoát khỏi Ma Tôn này, Phi Độ Hư Không là phương án thích hợp nhất.
Hơn nữa Lục Ly không khả năng một mực phóng thích Thần Long Biến suốt mười ngày nửa tháng, mặc dù ở trong Địa Ngục Giới Vô Tẫn Thần Vực hắn từng phóng thích trong thời gian rất lâu, nhưng đấy là tình huống đặc lệ, càng kéo dài Lục Ly sẽ càng suy nhược, tốc độ cũng giảm.
Bởi thế cách tốt nhất vẫn là Phi Độ Hư Không thoát đi.
Lục Ly một bên chạy trốn, một bên nghĩ cách, thỉnh thoảng còn phóng thích pháp tướng cản đường, hắn muốn xem xem liệu có thể cầm chân Ma Tôn được không.
Đáng tiếc Ma Tôn có thể biến thành hư thể, không cách nào khóa chặt bản thể được, mỗi lần Lục Ly công kích đều vô công mà phản, Ma Tôn nhẹ nhàng lách qua, tiếp tục đuổi giết.
Nửa canh giờ, một người một ma đã bay được mấy ngàn vạn dặm, Ma Tôn không ngừng lại truy sát, tốc độ hai người tương đương nhau, Lục Ly vẫn chưa cảm thấy thân thể suy nhược, còn có thể kiên trì thêm một đoạn thời gian, Thần Long Biến cũng sẽ không tự động giải trừ.
Nhưng cứ tiếp tục thế này không phải cách hay, vừa rồi Lục Ly nghĩ ra một cách, đó chính là để Bành Hồ lão ma đi ra ngăn chặn một lát, như vậy hắn liền có đủ thời gian Phi Độ Hư Không.
Nhưng Bành Hồ lão ma đã thành bộc nhân của hắn, cũng chưa làm việc ác gì, chí ít Lục Ly không thấy được. Để bộc nhân đi chịu chết thay mình, loại chuyện như thế Lục Ly không làm được.
Tiếp tục chạy trốn, rất nhanh lại qua một canh giờ, Lục Ly đã dần cảm thấy suy nhược, hắn không dám tiếp tục đào tẩu nữa. Thân thể suy nhược, nhục thân liền yếu đi, tốc độ cũng trượt dốc, đến lúc đó tất sẽ bị Ma Tôn đuổi kịp.
Hắn đành phải mạo hiểm một lần, thực sự không được thì chỉ còn nước hi sinh Bành Hồ lão ma!
Hắn truyền âm cho Bành Hồ lão ma và Lục Linh, để hai người chuẩn bị sẵn sàng hành sự theo lệnh. Sau đó hắn ngừng lại, lấy ra Hào Giác, trực tiếp thổi mạnh.
Mới đầu chỉ là phóng thích Thần Âm pháp tắc, đồng thời phóng thích Phong Hồn Thuật, hai loại thủ đoạn này không mấy hiệu quả đối với Ma Tôn cường đại, Lục Ly làm vậy chỉ là để che mắt Ma Tôn này mà thôi.
- Ha ha ha, sao không trốn nữa? Nếu đã không trốn, vậy thì chuẩn bị chết đi!
Bên kia Ma Tôn bay vút đến, thân hình ngưng tụ giữa trời, sau đó lập tức tan rã, biến thành ngàn vạn trường kiếm đâm tới Lục Ly. Từng luồng từng luồng khí lưu màu đen ngưng tụ thành trường kiếm, uy thế kinh thiên, mỗi thanh đều mang theo uy áp khủng bố, tựa hồ cất chứa năng lượng vô cùng cường đại.