Tử Liên Nhi và Dạ Vũ Hàm kỳ thật có chút không đành lòng nhìn xuống, nhưng là đệ tử ưu tú nhất của hai nhà, bọn họ sau này phải gánh vác gánh nặng chấn hưng gia tộc, thủ vệ tộc nhân.
Bất luận thiên tài có ưu tú tới đâu cũng phải trải qua sự tẩy lễ của máu và lửa. Nếu không vĩnh viễn không thể một mình đảm đương một phía, không thể trở nên trưởng thành.
Bên Thiên Ngục Thành là một mảng bình tĩnh, trong thành không bị huyết tẩy, thậm chí rất nhiều tiểu gia tộc còn không bị cướp bóc. Lúc này vô số con dân đều đứng trong thành, nhìn về phía bắc, đợi hộ sơn đại trận đó bị đánh phá. Trong lòng bọn họ đều hiểu rất rõ, chờ sau khi Bạch Đế Sơn bị huyết tẩy sẽ tới lượt Thiên Ngục Thành.
Ầm!
Khi sắc trời về đêm, hộ sơn đại trận cuối cùng cũng lay động kịch liệt. Giống như một cái phao khí bị người ta chọc thủng, hộ sơn đại trận hóa thành hư vô. Bạch Đế Sơn giống như một thiếu nữ xấu hổ, lõa lồ lộ ra trước mắt một đám cường đạo.
Vù.
Cùng lúc đó, trong Thiên Ngục Thành một truyền tống trận sáng lên, một đạo quang mang đâm thẳng lên trời, chiếu sáng cả màn đêm đen kịt, cũng khiến vô số con mắt đã ảm đạm tuyệt vọng lại một lần nữa sáng lên hy vọng.
Tám bóng người xuất hiện trong truyền tống trận, Lục Ly ngay lập tức nhìn về phía bắc, thấy hộ sơn đại trận không ngờ đã vỡ tan, trong lòng hắn lập tức như có lửa đốt.
Hắn không hề do dự,lập tức vận dụng Long Ngâm Thần Kỹ, phát ra một trận gầm vang trời:
- Ai dám thương tổn tới Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, Lục mỗ diệt cả tộc hắn!
Nghe thấy thanh âm quen thuộc này, thân thể mềm mại của Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đã rút xuất binh đứng trong Lộ Thiên Các Lâu run lên, nước mắt lập tức rơi lã chã như mưa.
Kỳ tích vẫn xuất hiện, Lục Ly tới rồi...
- Bùm!
Yên phu nhân vỗ lên trên một chiếc bàn trong Lộ Thiên Các Lâu, cái bàn đó lập tức vỡ nát thành bột mịn. Sau đó toàn bộ Lộ Thiên Các Lâu đột nhiên quang mang lấp lánh, một vòng bảo hộ bảy màu nho nhỏ bao phủ cả lầu các.
Tay Yên phu nhân đang chuẩn bị vỗ vào một cái bàn khác, trong bàn này còn có cơ quan. Một khi cơ quan mở ra, truyền tống trận được che giấu dưới lầu các sẽ lập tức được khởi động, ba người nháy mắt sẽ được truyền tống đi, trực tiếp tới cửa vào của tiểu thế giới.
Từ sau khi đám người Đỗ Hành đến gần Bạch Đế Sơn, Yên phu nhân vốn chưa từng rời khỏi Lộ Thiên Các Lâu này, tất nhiên là có nguyên nhân.
Độc Quả Phụ không phải là gọi suông, Yên phu nhân là một loại người giống như Vũ Luân, loại người này vĩnh viễn sẽ không đưa mình vào chỗ chết. Bạch Thu Tuyết đoán không sai, Yên phu nhân vào thời điểm cuối cùng khẳng định sẽ dẫn bọn họ đào tẩu, chứ không lựa chọn tuẫn táng.
Có điều...
Lúc này tay của Yên phu nhân ngừng lại, trong mắt nàng ta hiện lên một tia rối rắm. Vòng bảo hộ ngoài lầu các không cản được lâu, nếu Lục Ly chỉ tới tìm chết, bọn họ lại bởi vậy mà kéo dài thời gian, cuối cùng cũng sẽ phải chết cùng Lục Ly.
Cuối cùng, Yên phu nhân vẫn lựa chọn tĩnh quan kì biến, bởi vì tiếng hét giận dữ của Lục Ly đã hấp dẫn đám người Đỗ Hành và tất cả cường giả trên Bạch Đế Sơn. Uy lực của Long Ngâm Thần Kỹ rất lớn, thanh âm chấn thiên động địa. Ngữ khí của Lục Ly lại vô cùng kiêu ngạo, ánh mắt của đám người Đỗ Hành đều nhìn về phía nam.
Trong quảng trường của Thiên Ngục Thành có rất nhiều con dân đang xem náo nhiệt, bị một tiếng hét này của Lục Ly khiến cho vô số người đều thất khiếu đổ máu, nằm lăn lộn trên mặt đất, ôm đầu gào thét thống khổ
Vù.
Cường giả ba nước lưu thủ trong thành ngay lập tức bay lên, võ giả thủ hộ ở ngoài truyền tống trận lập tức rút binh khí. Có điều cường giả trong thành cũng không nhiều, chỉ có hai Bất Diệt cảnh, mười mấy Mệnh Luân cảnh, Hồn Đàm cảnh cũng rất nhiều, đều bị Long Ngâm Thần Kỹ của Lục Ly chấn cho bị thương.
- Mệnh Luân cảnh giết, Bất Diệt cảnh bắt!
Lục Ly vung tay, Dạ Kiêu dẫn theo mấy người xông ra ngoài, phàm là võ giả Mệnh Luân cảnh tới gần đều lập tức bị trảm sát.
Minh Vũ ngay lập tức phóng ra thế, trấn áp hai Bất Diệt cảnh đó, sau khi mấy người Dạ Kiêu trảm sát Mệnh Luân cảnh, lập tức thoải mái bắt giữ hai Bất Diệt cảnh đó.
- Minh Vũ, phi thuyền thiết giáp!
Lục Ly lại quát một tiếng, giới chỉ của Minh Vũ sáng lên, một chiếc phi thuyền thiết giáp đón gió phóng to, bồng bềnh trên thành trì.
- Đi!
Lục Ly bay vụt lên, đám người Dạ Tra lập tức đuổi theo, Dạ Kiêu và một trưởng lão một tay tóm cổ hai võ giả Bất Diệt cảnh, bay lên trên phi thuyền thiết giáp. Trên phi thuyền quang mang chợt lóe, phá không tiến tới Bạch Đế Sơn.
Trong thành lập tức là một mảng xôn xao, trong thành võ giả Hồn Đàm cảnh của ba nước rất nhiều, lúc này đều giật mình tỉnh lại. Nhìn phi thuyền thiết giáp phá không mà đi, vô số ánh mắt lộ ra vẻ khiếp sợ và mê man. Bên cạnh Lục Ly sao lại có nhiều cường giả như vậy, còn có Vũ Hóa Thần vì sao lại đi theo Lục Ly?
Thiên Ngục Thành cách Bạch Đế Sơn rất gần, cưỡi xe ngựa cũng chỉ mất một lát, tốc độ của phi thuyền thiết giáp quá nhanh, hơn mười hơi thở là tới gần Bạch Đế Sơn.
Trên núi và trong không trung Bạch Đế Sơn đều vang lên những tiếng động ầm ĩ, vô số người giống như ban ngày thấy ma. Nhìn Lục Ly và mấy cường giả thần bí bên cạnh hắn, đặc biệt sau khi nhìn thấy Vũ Hóa Thần lại lộ ra vẻ không dám tin.
Tất cả cường giả đều đứng sau lưng Lục Ly, Vũ Hóa Thần cũng như vậy!
Điều này chứng minh cái gì?
Vị trí đứng là chuyện rất trọng yếu, cái này liên quan đến quan hệ chính và phụ. Nếu là bằng hữu, vậy sẽ đứng song song với nhau.
Nếu nhóm người này là tiền bối hoặc là bề trên của Lục Ly, Lục Ly khẳng định sẽ đi theo phía sau. Nhưng hiện tại Lục Ly lại đứng ở trước nhất, bảy cường giả song song đứng sau lưng Lục Ly.
Quan trọng nhất là Vũ Hóa Thần!
Vũ Linh Hư chết trên tay Lục Ly, đám người Lục Ly và Bạch Thu Tuyết, Bạch Hỉ khiến Vũ gia mất hết mặt mũi, đám người Vũ Luân tấn công Lạc Thần Đảo cũng toàn quân bị diệt.