Vũ Hóa Thần lại tự mình tới trảm sát Lục Ly, đó là cừu địch sinh tử, không đội trời chung, hiện tại lại đứng ở phía sau Lục Ly?
Rất nhiều người nhìn mà không hiểu, đám người Đỗ Hành, Tử Hoàn Ninh, Kỳ Thiên Hà, Dạ Lệ cũng vậy.
Yên phu nhân và Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương cũng không hiểu, có điều rất nhanh mắt Yên phu nhân bắt đầu sáng lên, trên khuôn mặt mỏi mệt đột nhiên trở nên rạng rỡ.
Nàng ta có chút thất thần lẩm bẩm:
- Kỳ tích vẫn xuất hiện, hổ phụ không sinh khuyển tử, con trai của Lục Nhân Hoàng quả nhiên có tài!
Ánh mắt Lục Ly nhìn quét qua Lộ Thiên Các Lâu, nhìn Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương dáng người gầy gò, trên mặt vẫn còn vương nước mắt, Lục Ly bỗng dưng có chút đau lòng, trong những ngày qua hai nha đầu này đã phải trải qua những gì?
- Lục Ly.
Thần sắc của Tử Liên Nhi khi nhìn Lục Ly có chút phức tạp, nàng ta trước kia vốn có cơ hội dẫn Lục Ly về Tử gia, nhưng lại bỏ lỡ cơ hội này. Lục Ly đi vào Thiên Đảo Hồ, vậy là đã đứng ở phía đối lập với Tử gia.
Về sau ở trong Long Đế Trủng Lục Ly trảm sát Vũ Linh Hư, xem như cứu nàng ta một mạng. Sau lần đó khi gặp lại, hai bên đã đứng ở phía đối địch. Hơn nữa không còn cơ hội vãn hồi, nàng ta bỗng dưng cảm thấy tạo hóa có chút trêu người...
- Lục Ly!
Đỗ Tử Lăng lại nghiến răng nghiến lợi gầm khẽ, trong mắt một số công tử của Thiên Hàn Quốc đứng phía sau hắn đều lộ ra hận ý. Ở trong Long Đế Trủng, Lục Ly đã đánh gãy xương cốt của bọn họ, khiến bọn họ sau khi trở về thì một tháng không dám gặp người, bọn họ đã hận Lục Ly tới tận xương tủy.
- Hừ!
Đỗ Hành hừ lạnh một tiếng, hấp dẫn tầm mắt của mọi người, Đỗ Hành có một đôi mắt sắc bén như mắt ưng, quét qua trên mặt Lục Ly cũng cảm thấy giống như bị dao rạch qua. Mắt hắn tỏa định Vũ Hóa Thần, lạnh giọng nói:
- Vũ Hóa Thần, ngươi làm trò quỷ gì vậy? Ngươi sao lại đi cùng với Lục Ly?
Toàn trường xấu hổ nhất chắc là Vũ Hóa Thần, da mặt hắn có chút nóng lên, hắn là tộc trưởng của gia tộc ngũ phẩm, là cường giả Quân Hầu cảnh, là một trong những người đứng trên đỉnh phong nhất của Bắc Mạc.
Lúc này hắn lại trở thành nô lệ của người khác, ở nơi này có rất nhiều người quen, từng nhiều lần ngồi cùng nhau nâng cốc nói cười. Hiện tại một Quân Hầu cảnh như hắn lại trở thành nô lệ của người khác, điều này khiến hắn thiếu chút nữa thì có xung động muốn chui xuống đất mà trốn.
Sắc mặt hắn âm tình bất định, ánh mắt lấp lánh, cuối cùng vẫn cắn răng nói:
- Lục Ly là thiếu chủ của ta, ta tất nhiên phải đi theo hắn.
Toàn trường đều sôi trào, trong lòng rất nhiều người đều có một loại cảm giác nhân sinh như kịch, thực sự còn đặc sắc hơn cả tiểu thuyết.
- Thiếu chủ?
Đám người Đỗ Hành từ trong hai chữ này nghe ra hàm nghĩa đặc thù, ý tứ của thiếu chủ là Vũ Hóa Thần đã quy thuận phụ thân của Lục Ly? Có thể khiến một Quân Hầu cảnh quy thuận, phụ thân của Lục Ly rốt cuộc là ai, rốt cuộc cường đại tới mức nào?
Lục Ly vung tayvề phía hai người Dạ Kiêu, Dạ Kiêu và một trưởng lão ném Bất Diệt cảnh đang xách trong tay về phía trước, Lục Ly nhìn bốn Quân Hầu cảnh, nói:
- Chư vị, ta lần này đến không có ý gì khác. Ta muốn mang đi ba người, Bạch Thu Tuyết, Bạch Hạ Sương à Bạch Yên. Lục mỗ không muốn cùng đối địch với các ngươi, có thể nể mặt ta không?
Lục Ly vốn định cứu Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, dù sao hắn cũng nợ hai người một cái mạng. Nhưng nếu Yên phu nhân đã đứng chung một chỗ với hai tỷ muội, với sự hiểu biết của hắn về Bạch Thu Tuyết, không mang Yên phu nhân theo, hai người khẳng định sẽ không đi.
- Khà khà.
Đỗ Hành còn chưa lên tiếng, lão tam Dạ Lệ của Thiên Lương Quốc Dạ gia cười lạnh một tiếng, ánh mắt dâm tà của hắn đảo qua trên người Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương, cợt nhả nói:
- Nể mặt ngươi? Lục Ly, ngươi là cái thá gì? Tộc trưởng nhà ta bị Thiên Ngục lão quỷ trảm sát, ba nữ nhân này bổn tọa phải mang về tế điện cho hắn, ngươi không muốn chết thì cút ngay!
Tử Hoàn Ninh không lên tiếng, Kỳ Thiên Hà lại tiếp lời:
- Đúng vậy, Lục Ly, chúng ta khổ cực lâu như vậy, chưa có được cái gì. Một câu của ngươi lại muốn dẫn người đi, nào có chuyện dễ dàng như vậy?
Theo Kỳ Thiên Hà, muốn có được tài phú của Bạch gia, vậy nhất định phải bắt Yên phu nhân. Bọn họ khổ cực tới đây, không phải vì tài phú mà Bạch gia tích lũy nhiều năm sao?
Đỗ Hành cười lạnh, trong tay có thêm một thanh chiến đao cực lớn, quát:
- Muốn mang người đi, trước tiên phải hỏi đao của ta có đồng ý hay không đã!
- Vậy là không thương lượng?
Sắc mặt Lục Ly trở nên lạnh lùng, thân thể hơi lui về phía sau, hai tay vung lên, nói:
- Động thủ cướp người, ai dám ngăn cản, trực tiếp giết chết!
Dạ Tra dẫn theo bốn người hóa thành tàn ảnh phóng tới Bạch Đế Sơn, Minh Vũ cũng động, chỉ có Vũ Hóa Thần là không nhúc nhích.
Đây là chuyện đã được thương nghị trước, Vũ Hóa Thần quen biết với nhiều người ở đây, không tiện xuất thủ. Hơn nữa Vũ Hóa Thần có Tinh Hỏa Áo Nghĩa, có thể kết hợp với huyết mạch thần kỹ dung hợp ra Tinh Hỏa Chi Thuẫn, sức phòng ngự cũng không tệ lắm, thích hợp cho bảo hộ Lục Ly.
Đám người Dạ Tra đã sớm phóng ra huyết mạch thần kỹ, sợ bị người ta nhìn thấu huyết mạch bát phẩm. Tốc độ của bốn người đều được khống chế không quá nhanh, nhìn thì không khác gì Quân Hầu cảnh tiền kỳ bình thường. Bốn người lao thẳng tới Lộ Thiên Các Lâu, dường như muốn cường hành mang ba người Yên phu nhân, Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương đi.
- Hừ!
Thiên Hàn Quốc Dạ Lệ động thủ đầu tiên, trong bụng một viên Bản Mệnh Châu ngưng hiện, giống như của Vũ Hóa Thần cũng cấp tốc phóng to, biến thành một viên thiên thạch cực lớn đường kính một trượng. Bên trên có khí lưu màu đen vờn quanh, tỏa ra hung uy khó lường.
- Ra.
Ấn ký tiểu thú màu tím trên cổ Dạ Lệ xuất hiện, một đoàn khí lưu màu tím đen bốc ra, ngưng tụ thành hư ảnh một con ma lang, hư ảnh ma lang nhảy vào trong Bản Mệnh Châu.
- Hợp!