Dạ Lệ lại hét lớn một tiếng, Bản Mệnh Châu không ngờ biến hình rất nhanh, hóa thành một con ma lang, một con ma lang cực lớn giống như làm từ kim loại, một con ma lang hung diễm ngập trời.
- Hả?
Lục Ly thấy vậy thì rất ngạc nhiên, hắn đã xem qua Dạ Vũ Hàm phóng thích huyết mạch thần kỹ, đó là hư ảnh một con ma lang. Lúc này huyết mạch thần kỹ được phóng thích trong tay Dạ Lệ, không ngờ dung hợp với Bản Mệnh Châu. Dung hợp thì cũng không có gì, nhưng ma lang không ngờ lại biến thành thực thể.
- Thiếu chủ!
Vũ Hóa Thần thấy Lục Ly ngạc nhiên không hiểu, liền giải thích:
- Mệnh Luân rất huyền diệu, sau này thiếu chủ ngưng tụ Mệnh Luân sẽ biết. Bản Mệnh Châu là chín Mệnh Luân dung hợp mà thành, càng thần kỳ hơn, diệu dụng vô cùng.
- Ha ha ha ha!
Bên Dạ Tra cười ha hả, hấp dẫn sự chú ý của Lục Ly. Đám người Dạ Tra phóng tới lầu các, kỳ thật là để dẫn dụ đám người Đỗ Hành, Dạ Lệ xuất thủ.
Thân thể của năm người Dạ Tra đột nhiên trầm xuống dưới. Trong bụng Minh Vũ Bản Mệnh Châu xuất hiện, quay chung quanh thân thể hắn. Xung quanh phong vân biến đổi, một cỗ thiên uy khủng bố bao phủ khắp nơi. Tốc độ của Dạ Lệ và Bản Mệnh Châu đã hóa thành ma lang đột nhiên giảm xuống.
Bùm!
Đám người Dạ Tra hạ xuống dưới, sau khi chạm đất thì lập tức bắn lên, bốn người đi theo phía sau Dạ Lệ, Dạ Tra thì một mình lao thẳng tới Dạ Lệ.
Đám người Minh Vũ và Dạ Tra phối hợp vô cùng hoàn mỹ. Năm người Dạ Tra dẫn dụ kẻ địch xuất thủ, sau đó Minh Vũ dùng thế để trấn áp. Bốn người Dạ Kiêu đi ngăn cản bọn Đỗ Hành, Kỳ Thiên Hà, Dạ Tra công kích Dạ Lệ...
Dạ Tra đề thăng tốc độ, có điều vẫn không thể đạt đến cực hạn. Không đến lúc vạn bất đắc dĩ thì hắn không muốn bại lộ tốc độ khủng bố của Thanh Loan tộc, có thế của Minh Vũ trấn áp, đủ để khiến Dạ Lệ bị thương nặng.
- Động thủ!
Đỗ Hành nhìn một cái liền thấy tình huống không đúng, nếu còn không động thủ, Dạ Lệ sẽ bị giết. Chiến đao trong tay hắn đột nhiên bổ ra một đạo thất luyện, trên thất luyện sát khí cuồn cuộn, quét ngang về phía bốn trưởng lão của Thanh Loan tộc.
- Vù.
Đám người Dạ Kiêu không dám lơ là, ngay lập tức đề thăng tốc độ, thoải mái tránh thoát một kích này. Bốn người huyễn hóa ra từng đạo tàn ảnh, hóa thành những cơn gió bay múa đầy trời. Bốn người vẫn chưa phóng thích Bản Mệnh Châu, chỉ là mượn lực trong không trung mà thôi.
Kỳ Thiên Hà động thủ, trong tay hắn xuất hiện một cây cung thần màu vàng, trên cổ xuất hiện một huyết mạch ấn ký màu lam, vô số dây nhỏ màu lam ùa vào trong cung thần màu vàng của hắn. Hắn không ngừng kéo cung bắn tên, từng đạo khí lưu màu lam vờn quanh trường tiễn phá không mà ra, bắn thẳng đến đám người Dạ Kiêu.
- Cút xuống đi!
Dạ Tra ở bên kia đã xông tới phía trước Dạ Lệ, trong tay hắn một đôi móc câu màu hoàng kim xuất hiện, phóng ra Liệt Không Áo Nghĩa.
Móc câu đột nhiên vung mấy cái về phía trước, xung quanh lập tức gió mây cùng động, từng móng vuốt màu hoàng kim ngưng tụ lại, xé rách không gian, bao phủ cả người Dạ Lệ.
- Trở về!
Dạ Lệ căng thẳng, khống chế ma lang từ Bản Mệnh Châu biến hóa thành trở về, nhưng ma lang và hắn đều bị thế của Minh Vũ bao phủ, tốc độ giảm mạnh, căn bản không thể quay về quá nhanh.
Móng vuốt hoàng kim đã phá không mà đến, Dạ Lệ bất đắc dĩ, chỉ có thể thẳng tới trong không gian giới chỉ lấy ra một cái thuẫn bài màu đen hình tròn chắn ở phía trước. Trong tay hắn huyền lực lấp lánh, trên thuẫn bài màu đen quang mang vạn trượng, rõ ràng là huyền khí Thiên cấp.
Ầm ầm ầm!
Từng móng vuốt hoàng kim nện lên trên thuẫn bài màu đen hình tròn, dẫn phát tiếng nổ mạnh cực lớn, thân thể Dạ Lệ không ngừng hạ xuống dưới.
- Bùm!
Huyền khí Thiên cấp sao có thể chống đỡ được công kích của áo nghĩa? Rất nhanh thuẫn bài vỡ nát. Trong tay Dạ Lệ lại xuất hiện một thanh kiếm bản rộng chắn ở trước người, chống đỡ vô số móng vuốt hoàng kim đang chen chúc ập tới.
- Răng rắc!
Nhưng chặn được hơn mười trảo, kiếm bản rộng lại vỡ tay, Lục Ly thấy mà đau lòng không thôi. Những cái này đều là hàng tốt, một kiện huyền tinh có giá trị mấy trăm vạn cứ như vậy bị hủy đi.
Bùm!
Từng móng vuốt hoàng kim nện lên trên người Dạ Lệ, chiến giáp bên ngoài thân thể hắn vỡ nát từng tầng, thân thể rất nhanh liền biến thành huyết nhục mơ hồ, nặng nề rơi xuống dưới Bạch Đế Sơn.
Dạ Lệ đã bị thương nặng!
Ban đầu là bảy đánh bốn, hiện tại biến thành bảy đánh ba.
Hơn nữa Tử Hoàn Ninh không ngờ lại một mực không động thủ, chỉ đứng trên phi thuyền thiết giáp mà nhìn, công kích của Đỗ Hành và Kỳ Thiên Hà nhiều lần đều bị đám người Dạ Kiêu tránh thoát, nhìn tình huống thì bên Lục Ly đã chiếm được một chút thượng phong.
Bạch Thu Tuyết và Bạch Hạ Sương trở nên hưng phấn, mặt đỏ ửng, trong mắt đẹp ánh sáng lưu chuyển, phấn chấn không thôi.
Yên phu nhân lập tức dội một gáo nước lạnh cho hai người, nói:
- Đừng cao hứng quá sớm, Đỗ Hành là Quân Hầu cảnh đỉnh phong, áo nghĩa tứ phẩm. Hơn nữa áo nghĩa có thể phối hợp với huyết mạch thần kỹ một cách hoàn mỹ, chiến lực không yếu hơn lão tổ tông là bao, hắn vẫn chưa xuất thủ toàn lực đâu.
- Năm người thần bí và Minh Vũ bên Lục Ly rõ ràng đều vừa đột phá Quân Hầu cảnh, chỉ có một người và Minh Vũ biết áo nghĩa, bốn người còn lại nếu không phải có tốc độ nhanh, vừa rồi đã bị thương nặng rồi.
Quả nhiên!
Đỗ Hành đã xuất thủ toàn lực, một cái ấn nhỏ màu tím trên cổ hắn sáng lên, giống hệt như của Đỗ Tử Lăng. Ấn nhỏ hóa thành một đạo lưu quang bay vụt lên trời cao, sau đó cấp tốc biến to, biến thành giống như một toà núi nhỏ, một cỗ khí tức rất nặng từ trên ấn nhỏ truyền đến, cảm giác như đây là một tòa Bạch Đế Sơn khác.
Bản Mệnh Châu trong bụng Đỗ Hành ngưng hiện, hắn không khống chế Bản Mệnh Châu bắn ra, mà là xoay tròn ở ngoài bụng, tỏa ra quang mang màu vàng đất.
Vù!
Vũ Hóa Thần ngay lập tức khống chế phi thuyền thiết giáp lui về phía sau, Đỗ Tử Lăng cũng lập tức sai người khống chế phi thuyền thiết giáp lui lại.
- Ngươi làm gì thế?