Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Ba người Lục Ly không biết, chuyện các nàng đánh giết lượng lớn quân sĩ Ma Uyên ở vùng địch hậu được trinh sát dò la được, sớm đã truyền khắp Tam trọng thiên. Uy vọng Lục Ly vốn rất cao, lần này hắn và Tiêu Dao Đại Đế xâm nhập địch hậu, đồ sát đại lượng quân sĩ Ma Uyên, đã có người ca tụng hắn là Tiêu Dao Đại Đế đệ nhị.
Vô số người đứng dậy, cung cung kính kính hành quân lễ với Lục Ly, rất nhiều người nhìn thấy Lục Ly và Lục Linh mà như thấy được thần tiên. Lục Ly trẻ tuổi như vậy, lại có được mạnh tu vi cường hoành, đồng thời cống hiến rất nhiều cho Tam trọng thiên, sớm đã được vô số người trẻ tuổi lấy làm thần tượng.
- Dũng Nghị tướng quân uy vũ, Dũng Nghị tướng quân uy vũ!
Không biết là ai kêu một tiếng, tiếp đó vô số quân sĩ đồng thanh kêu to. Càng là loạn thế, càng là tuyệt cảnh, mọi người càng chờ mong anh hùng, mặc dù thực lực Lục Ly còn chưa đạt tới trình độ Luân Hồi Đại Đế, nhưng cũng là ngôi sao mới đang lên của Nhân tộc.
Quân sĩ trú đóng ở đây chừng khoảng ngàn vạn, người người đồng thanh hét to, tiếng kêu chấn thiên động địa, cảm giác giống như lôi rống núi lở, vô cùng kinh người.
Lục Ly vốn không muốn ra ngoài, nhưng nhiều người hành lễ với hắn như vậy, nhiều người kêu hô như vậy, hắn không thể không bay ra, vẫy vẫy tay với chúng nhân bên dưới, hắn nghĩ nghĩ rồi dùng thần lực gia trì, trầm hống một tiếng:
- Mọi người vất vả, mời mọi người đừng từ bỏ, chúng ta cuối cùng sẽ thắng.
- Thắng lợi, thắng lợi, thắng lợi!
Vô số người lần nữa rống to, thần sắc tràn đầy kích động, bọn hắn hô lên như thế có lẽ là vì đáp lại Lục Ly, có lẽ cũng là vì an ủi và cổ động chính mình.
Lục Ly điều khiển chiến thuyền bay đến trên không thành trì, thần niệm quét tới, khóa chặt một thành bảo, bên trong thành bảo kia có hơn hai mươi cỗ khí tức cường đại, bọn Nhai Đế Dư Đế Dương Đế hẳn đang ở kia.
Vừa rồi nhiều người rống lên như vậy, khiến Lục Ly bất giác tự tin lên nhiều, chí ít với tình hình bây giờ, không ai dám động đến hắn, hắn có thể nhẹ nhàng mang đi Nghịch Long Tường.
Hắn đảo mắt nhìn sang Lục Linh, kẻ sau nhắm mắt lại, qua một lúc mới hớn hở nói:
- Tộc Vương còn sống, chính ở đằng kia!
Lục Linh chỉ vào thành bảo phía sau thành bảo nơi có mặt đám người Nhai Đế, Lục Ly tức tốc mang theo hai người bay tới, hạ xuống bên ngoài thành bảo kia.
Một tên Chuẩn Đế sớm đã chờ sẵn ở cửa, khom lưng hành lễ với Lục Ly, nói:
- Gặp qua Dũng Nghị tướng quân, Nhai Đế cho mời.
Lục Ly đi vào, hai người Lục Linh lại chỉ có thể chờ ở bên ngoài. Bành Hồ lão ma có chút lo lắng, nhiều cấp Đế như vậy, tuỳ tiện một tên nào đó đều có thể bóp chết hắn, năm xưa hắn tru diệt nguyên một tòa thành, giờ nếu có ai muốn tính sổ, hắn liền hữu tử vô sinh.
Lục Ly tiến vào liếc nhìn một lượt, thấy được rất nhiều cấp Đế thân quen, Nhai Đế Dư Đế Dương Đế cũng ở đây. Nhai Đế cười tươi như hoa, không đợi Lục Ly hành lễ đã chủ động đứng dậy cười nói:
- Nhìn xem ai tới? Ha ha ha, tiểu anh hùng của chúng ta tới rồi. Lục Ly, có sự gia nhập của ngươi, thực lực chiến khu Bắc bộ chúng ta sẽ được tăng nhiều!
Vừa đi vào Lục Ly liền thúc giục đại đạo chi ngấn cảm ứng, nhưng không phát hiện Nhai Đế và Dư Đế có gì khác thường, hai người hệt như nhân loại bình thường, hoàn toàn không có bất cứ vấn đề nào.
Lục Ly trầm tư một lát, sau đó chắp tay hành lễ chư vị Đại Đế rồi mới nói:
- Khả năng phải khiến chư vị thất vọng rồi, lần này ta đến đây không phải để hiệu lực cho chiến khu Bắc bộ, thực lực của ta quá thấp, cũng không làm được gì đáng kể. Lần này ta tới là muốn giúp tỷ tỷ dẫn theo Tộc Vương Tường Đế về lại Thần Khải Thành hưu dưỡng, chờ thực lực ta đề thăng thêm chút lại tới cùng theo chư vị đại nhân, chung tay đề kháng đại quân Ma Uyên.
Lục Ly đi thẳng vào vấn đề, nơi này có nhiều cấp Đế như vậy, hắn quang minh chính đại thuyết minh ý đến, Lục Linh lại là hậu đại Nghịch Long Tường, về tình về lý đều không ai trách cứ được gì.
Nhai Đế và bọn Dư Đế Dương Đế liếc mắt nhìn nhau, rất nhanh Nhai Đế lắc đầu nói:
- Không được, Nghịch Long Tường thương thế quá nặng, các ngươi mang hắn đi sẽ chỉ hại hắn. Yên tâm, chỉ cần chúng ta không chết, vậy liền không ai có thể tổn thương hắn!
Lục Ly cười lạnh trong lòng, đại quân Ma Uyên có thể giết tới đây bất cứ lúc nào, Nhai Đế đây là hận không thể để Nghịch Long Tường chết càng sớm càng tốt.
Hắn kiên định nói:
- Nếu ta nhất định phải muốn mang đi Tường Đế thì sao?
…
Câu này của Lục Ly có hơi hỗn xược, mặc dù uy vọng hắn ở Tam trọng thiên rất cao, nhưng nói thế nào vẫn chưa đột phá cấp Đế. Lui một vạn bước mà nói, dù đột phá cấp Đế thì cũng chỉ là cấp Đế nhỏ yếu nhất, nơi này có mười mấy cường giả cấp Đế, hắn lại dám mở miệng mạo phạm?
Nhất định phải mang đi?
Trong lời này còn có ý uy hiếp chứ không chỉ mỗi ý ngỗ nghịch đám người Nhai Đế, thậm chí tựa hồ còn có ý sẵn sàng động thủ?
Nhai Đế nhướng mày, sắc mặt Dư Đế trầm xuống, rất nhiều cấp Đế cũng biến sắc, nét mặt rất khó coi. Lục Ly có ngông cuồng quá không? Nhai Đế nói thế nào cũng là thống soái Bắc bộ, vì Tam trọng thiên làm ra cống hiến to lớn, Lục Ly không nể mặt Nhai Đế, vậy chính là không nể mặt bọn họ.
Lại nói, Nghịch Long Tường không phải Tộc Vương của Lục Ly, hắn nói là Tộc Vương của tỷ tỷ hắn, Nghịch Long Linh là người Nghịch Long Tộc, chứ nào có quan hệ gì với Lục Ly?
Mà không quản quan hệ là gì, Lục Ly cũng không thể nói như vậy!
Nhai Đế không lên tiếng, Dương Đế lại lên tiếng, hắn một mực có thù với Lục Ly, giờ cơ hội tốt như vậy, há có thể bỏ qua, lập tức cười lạnh nói:
- Lục Ly, nơi này không phải Thần Khải Thành, đang ngồi ở đây đều là tiền bối của ngươi, ngươi nói chuyện tốt nhất nên khách khí chút...
Lời Dương Đế rất ôn hòa, nhưng nội dung lại mang ý khiêu khích ly gián, chỉ là Nhai Đế vẫn chưa nói chuyện.