Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bởi vì hiện tại nàng là một tờ giấy trắng, là thời khắc trưởng thành tốt nhất, chờ tờ giấy trắng này viết đầy chữ, muốn đi thay đổi nàng sẽ rất khó.
- Con lựa chọn đi tiếp!
An Lộ Nhi trầm ngâm nửa nén hương, trên khuôn mặt nhỏ xuất hiện vẻ kiên nghị, mối thù diệt tộc chống đỡ nàng, cho nàng lực lượng không hiểu. Lúc này nàng quên đi sợ hãi, quên đi tất cả, kiên định tiến lên từng bước một, nàng không quay đầu lại nữa.
- Quả nhiên là một hạt giống tốt!
Lục Ly lại gật đầu lần nữa, hắn không nói thêm gì mà im lặng đi theo An Lộ Nhi, thỉnh thoảng chỉ đường cho nàng, bởi vì thỉnh thoảng có chỗ Thần Văn không trọn vẹn, An Lộ Nhi chạm vào sẽ bị giết chết.
Hai người đi nửa canh giờ liền lên tới đỉnh núi, nơi này có một vùng phế tích, hơn nữa còn là một mảnh phế tích vô cùng lớn, diện tích khoảng mấy ngàn dặm. Khắp nơi đều là thành trì và cung điện sụp đổ, rất nhiều chỗ còn có sương mù màu đen bao phủ, nhìn qua giống như có độc.
Lục Ly đến bên cạnh An Lộ Nhi, nhắm mắt lại thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng bốn phía, nơi này có rất nhiều đạo ngân khuyết thiếu, ví dụ như vách tường đổ nát phía trước mấy trăm trượng có nửa dấu tay, rõ ràng dấu tay này có vết tích của đạo.
Ví dụ như bên cạnh một mương nước nhỏ nơi xa, có một căn nhà gỗ đổ nát, có lẽ đã có cường giả tu luyện trong nhà gỗ này, nên cũng lưu lại đạo ngân. Lục Ly tuỳ ý quan sát một vòng, đã phát hiện ra ít nhất hơn trăm chỗ có đạo ngân không trọn vẹn.
Đối với Lục Ly mà nói đạo ngân không hoàn chỉnh không có nửa điểm tác dụng, nhưng lại có tác dụng với An Lộ Nhi. Hiện tại cảnh giới và thực lực của nàng đều rất yếu, tuỳ ý cảm ngộ một chút xíu, cũng có thể lĩnh hội ra vài loại chân ý cấp thấp.
- Tiếp theo, con tu luyện ở đây một đoạn thời gian nhé, con có sợ hay không?
Lục Ly nhìn qua An Lộ Nhi, nàng ngẩng đầu nhìn hắn, rụt rè hỏi:
- Sư tôn cũng ở lại chứ?
Lục Ly xoa đầu nàng nói:
- Yên tâm đi, sư tôn không bỏ con đâu.
An Lộ Nhi lập tức yên tâm lại, tỏ vẻ kiên định nói:
- Chỉ cần có sư tôn, tu luyện ở đâu cũng đều giống nhau.
- Vù!
Lục Ly nắm lấy bả vai An Lộ Nhi bay đến bên cạnh căn nhà gỗ gần đầm nước nhỏ, vung tay lên quét bay tường gỗ, chỉ để lại sàn nhà.
Tiếp theo Lục Ly lấy căn nhà ngoài trấn nhỏ từ trong không gian thần khí ra để ở bên cạnh. Hắn chỉ vào nên nhà gỗ nói:
- Sau này con tu luyện ở đây, mệt mỏi thì trở về gian phòng của con ăn ngủ. Ăn cơm thì ăn lương khô, uống nước thì dùng nước trong đầm nước nhỏ này, ngoại trừ chỗ này con không được đi chỗ nào khác. Lúc con tu luyện, cẩn thận cảm ứng bốn phía.
- Vâng, sư tôn!
An Lộ Nhi cung kính hành lễ, Lục Ly bảo Huyết Linh Nhi bố trí một cái Thần Văn ở xung quanh, bởi vì hắn không thường xuyên ở đây mà đi lại trong phế tích một chút. Nếu có cảm ngộ, có lẽ sẽ dừng lại, ngộ nhỡ xung quanh có độc xà mãnh thú, An Lộ Nhi lại có nguy hiểm.
Lục Ly mua rất nhiều lương khô bên trong một toà thành nhỏ, mặc dù ăn không quá ngon, nhưng vẫn đầy đủ dinh dưỡng. An Lộ Nhi không còn là thiên kim đại tiểu thư, Lục Ly cũng muốn để nàng nếm chút đau khổ. Sống trong khổ cực mới dễ thành người.
Lục Ly không có vội vã rời đi ngay mà tu luyện ở gần đó, hắn muốn chờ đến ngày trăng tròn, quan sát những âm binh âm tướng kia, không khám phá ra chuyện này, hắn không yên lòng để một mình An Lộ Nhi ở đây.
Lục Ly không có con cái, chỉ có một người con nuôi là Lục An, nhưng hắn không sống chung với nó, nên không có tình cảm gì, ngược lại Lục An lại có tình cảm với mấy người Khương Khinh Linh.
An Lộ Nhi sống với hắn không lâu, nhưng hắn lại cảm giác giống như là con gái của mình. Một ngày là thầy cả đời là cha, sư phụ cũng có trách nhiệm của người cha. An Lộ Nhi khôn khéo hiểu chuyện, thông minh xinh đẹp, khiến Lục Ly cảm giác tình thương của người cha tràn lan trong lòng.
Rất nhanh An Lộ Nhi đã sắp xếp xong, bởi vì Lục Ly chuyển căn nhà gỗ kia đến đây, nên nàng cảm giác giống như ở nhà. Lục Ly ở đâu nàng cũng cảm giác nơi đó chính là nhà, mặc dù nơi này âm trầm nhưng rất nhanh nàng cũng quen thuộc.
Nàng bắt đầu ngồi tu luyện ở trên nền căn nhà gỗ, vừa tu luyện quả nhiên nàng cảm thấy kỳ diệu, nơi này từng là chỗ tu luyện của một vị chí cường giả, có đạo ngân rất sâu. Nàng tư chất thông minh, thể chất phi phàm thoáng cái đã cảm ứng được.
Nội tâm của nàng có khát khao mạnh lên rất mãnh liệt, hiện tại ngoại trừ báo thù ra, nàng không còn ý nghĩ gì khác. Có cơ hội tốt như thế đương nhiên sẽ không từ bỏ, lập tức nhập định tu luyện.
Lục Ly hài lòng nhìn An Lộ Nhi một chút sau đó cũng bế quan bắt đầu tu luyện, chờ đợi ngày trăng rằm.
Tu luyện không có tháng năm, chớp mắt đã tám ngày trôi qua, tối nay bầu trời có một vầng minh nguyệt treo cao, nhưng cảm giác Thánh Kỳ Sơn lại càng thêm âm trầm, từng cơn gió lạnh thổi đến.
Quan trọng nhất là một đạo khí tức như có như không tràn ngập ra, khiến người ta cảm thấy rùng mình, lông tơ toàn thân đều dựng ngược lên. An Lộ Nhi từ trong tu luyện bừng tỉnh, dù sao nàng cũng chỉ là một đứa trẻ, nàng lập tức bước nhanh vào nhà gỗ, ôm con chó nhỏ đến bên cạnh Lục Ly ngồi xếp bằng, hai mắt to như trân châu nhìn bốn phía.
Lục Ly mở mắt, cười nhạt một tiếng nói:
- Đừng sợ, nhìn sư tôn phá giải những thứ yêu ma quỷ quái này.
Sở dĩ nói yêu ma quỷ quái, là bởi vì Lục Ly cảm giác được một tia khí tức đặc biệt, khí tức yêu ma.
Hắn dám khẳng định âm binh âm tướng nơi này là do một lão yêu làm ra, tự nhiên mục đích là để dọa người tới nơi này, cho hắn một mình độc chiếm bảo địa.
Dưới tác dụng của Đại Đạo Chi Ngân, lực cảm giác của Lục Ly vô cùng nhạy cảm. Hắn cũng tiếp xúc với Yêu Ma rất nhiều lần nên rất quen thuộc khí tức của Yêu Ma. Hắn không lập tức ra tay, mà muốn nhìn một chút xem tên Yêu Ma này định giở trò gì.