Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Tảng băng này quá biến thái, quan trọng nhất là ở loại tình huống này, núi đá thì dốc đứng, trọng lực lại quá kinh khủng. Tảng băng này vừa xuất hiện Lục Ly căn bản không có cách đứng vững, cảm giác như nó không phải là khối băng bình thường, mà là một loại vật chất đặc thù.
Tảng băng này vừa xuất hiện, hắn muốn đứng vững cũng khó, tên cường giả Ma Uyên này công kích không có dấu hiệu nào, lúc khối băng vỡ vụn cũng không có bất kỳ dấu hiệu gì, đột nhiên nổ tung. Hơn nữa uy lực vô cùng lớn, trong nháy mắt Nguyên Lực Chiến Giáp của hắn bị phá ra, có thể thấy được uy lực khủng bố cỡ nào.
Lục Ly trầm ngâm một lát, nhưng vẫn không có kế sách gì, sau khi nghỉ ngơi, hắn lại đi lên phía trên lần nữa, lần này hắn trực tiếp thả ra Nguyên Lực Chiến Giáp, Thiên Giáp Thuật Bác Long Thuật, hơn nữa còn phóng thích Thần Long Biến, võ trang đầy đủ.
Lúc hắn đi đến vị trí ban đầu lúc mặt đất lại kết băng lần nữa, lần này Lục Ly phản ứng rất nhanh, trong tay hắn xuất hiện một thanh trọng kiếm, hung hăng đâm xuống mặt đất. Lực lượng của hắn vô cùng khủng bố, hắn tin tưởng dùng lực lượng của hắn, nhất định có thể nhẹ nhõm đâm vào. Chỉ cần đâm vào, vậy hắn sẽ có thể ổn định thân hình, đến lúc đó Càn Lưu công kích, hắn sẽ có cơ hội phản ứng.
- Oanh!
Ai biết lúc hắn đâm vào, khối băng kia trực tiếp nổ tung, tiếp theo một đạo sóng khí kinh khủng quét ra, Lục Ly lập tức bị đánh bay xuống dưới.
Lần này không cần công kích, Lục Ly đã trực tiếp lộn xuống, kéo theo tên Ma Chủ kia cũng bị chấn thương, cùng Lục Ly lăn xuống dưới.
- Xoẹt!
Thời điểm Lục Ly lăn lông lốc xuống dưới, giữa không trung xuất hiện một cái móng vuốt, lần này móng vuốt không nhằm về phía Lục Ly, mà chộp về phía tên Ma Chủ kia.
Đương nhiên Càn Lưu sẽ không đi công kích Ma Chủ, mà muốn bắt tên Ma Chủ này đi, như thế Lục Ly sẽ không còn lá chắn. Lục Ly phản ứng rất nhanh, hoàn toàn không cho Càn Lưu cơ hội, đột nhiên tay hắn dùng sức, trực tiếp đánh tên Ma Chủ kia xuống.
- Tà môn thuật pháp thật lợi hại!
Sau khi Lục Ly lăn xuống, lại bắt tên Ma Chủ kia vào trong tay lần nữa, hắn có chút nhức đầu. Ma Uyên không gọi Thần Thông Chân Ý, mà gọi là thuật pháp. Loại thuật pháp này quá kỳ lạ, dưới tình huống này căn bản không có cách nào phá giải.
- Đụng một cái!
Nghỉ ngơi một lát Lục Ly lại cắn răng, quyết định liều một lần, hắn chuẩn bị phóng thích công kích, công kích tên Ma Tôn kia, xem có thể ngăn cản hắn thi pháp hay không, hắn đã đi tới nơi này, làm sao có thể từ bỏ.
Sau khi võ trang đầy đủ xong, hắn nhanh chóng xách theo tên Ma Chủ kia, tăng thêm tốc độ chạy lên phía trên. Đồng thời hắn cũng thôi động Đại Đạo Chi Ngân, khóa chặt vị trí của Càn Lưu, hai thanh linh hồn chi kiếm đã ngưng tụ thành công trong đầu.
- Aaa!
Còn chưa đi đến vị trí trước đó, Lục Ly đã hét lớn một tiếng, đột nhiên trong tay hắn xuất hiện Trật Tự Thần Liên quét về phía trước, đồng thời hắn cũng thả ra pháp tướng, một đầu Cự Long màu bạc gào thét bay lên, mặt khác linh hồn chi kiếm của hắn đã sớm bay ra ngoài, khóa chặt công kích Càn Lưu.
- Ông!
Cùng với lúc Lục Ly phóng thích công kích, Càn Lưu cũng biến mất, toàn bộ công kích của Lục Ly đều rơi vào hư không, sau đó dưới chân Lục Ly có chút sáng lên, mặt đất bắt đầu kết băng, sau đó những khối băng kia vỡ vụn, Lục Ly lại bị nổ bay xuống dưới một lần nữa.
Không có cách nào để chơi cả!
Lục Ly uể oải, tên Ma Tôn kia quá biến thái, công kích của hắn hoàn toàn không có hiệu quả. Địa thế nơi này dốc đứng như thế, một mình Càn Lưu đã đủ giữ ải, hắn căn bản không đi lên trên được.
- Nếu như ngươi là nam nhân, thì xuống đây chiến với ta một trận, nếu ngươi có thể đánh bại ta, ta sẽ không lên cái Thánh Long Sơn này!
Lục Ly gào to, hắn hi vọng tên Ma Tôn kia xuống chiến với hắn một trận, nếu quả thật thua, hắn cũng sẽ lập tức quay người xuống núi, cùng với việc chịu uất ức ở nơi này, không bằng oanh oanh liệt liệt chiến một lần.
- Ha ha!
Càn Lưu cười lạnh vài tiếng, truyền lời xuống:
- Nhân tộc, ngươi không cần kích ta, ta đã đi vào Thiên Trì rồi, hiện tại có vào hay không cũng không quan trọng. Dị tộc như ngươi, ta sẽ không cho ngươi đi lên, ngươi cũng đừng hòng tiến vào Thiên Trì.
Lục Ly tiếp tục khích tướng:
- Không phải ngươi rất hận ta sao? Xuống đánh ta ngã xuống đất, tùy ngươi tra tấn. Ngươi làm thiên tài Thánh Uyên, thế mà ngay cả điểm ấy dũng khí cũng không có sao? Tuyệt đỉnh thiên tài Thánh Uyên cũng chỉ như vậy.
- Ha ha!
Càn Lưu cười lạnh lần nữa, đáp lời:
- Ngươi yên tâm đi, chờ lần thi đấu này kết thúc, ta sẽ tìm ngươi từ từ luận bàn, ta cam đoan sẽ thỏa mãn tất cả nhu cầu của ngươi. Hiện tại ngươi nói cái gì đều vô dụng, lần này, ngươi không có cơ hội.
Lục Ly vẫn chưa hết hi vọng, cười to nói:
- Nếu ngươi có nắm chắc như vậy, vì sao hiện tại không dám? Loại hèn nhát, phế vật, sẽ chỉ biết chiếm cứ địa lợi. Nếu không phải ta chưa quen thuộc Thánh Long Sơn, nên không lên trước được, để ta lên trước được thì đám thiên tài chó má Thánh Uyên các ngươi một tên cũng không đi lên được.
Lời này của Lục Ly khiến người rất dễ nổi giận, nếu đổi lại là các thiên tài Ma Uyên khác có lẽ đã sớm nổi trận lôi đình giết xuống rồi. Càn Lưu có thể tu luyện tới cảnh giới này, hơn nữa còn tuổi trẻ như thế, vậy rõ ràng hắn là người vô cùng thông minh, hô hấp trên người hắn hơi có chút dồn dập, trong mắt cũng lộ ra sát ý, nhưng rất nhanh đã bình tĩnh lại, không nói một lời xếp bằng ở phía trên.
- Phế vật, rác rưởi, không biết xấu hổ!
- Thánh Uyên tiểu nhi, lăn xuống nhận lấy cái chết đi, loại phế vật như ngươi, dám xuống, ông đây sẽ một chưởng đập chết ngươi!
- Thật xấu hổ cho các trưởng bối của ngươi, ngẫm lại Nguyên Thánh Tổ Thiên Thánh Tổ Vân Thánh Tổ, là tồn tại cường đại cỡ nào? Chắc chắn ngươi là hậu đại của một vị, không ngờ không có can đảm như thế, chỉ biết chiếm cứ địa lợi đánh lén!