Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Đám người Càn Tinh ở phía sau muốn theo kịp, Thiên Thánh Tổ hét to:
- Đứng lại, tất cả đừng nhúc nhích, nếu không thì các ngươi chết chắc!
Đám người Càn Tinh sợ hết hồn, toàn bộ đều đứng yên tại chỗ, có Ma Tôn còn thụt lùi mấy bước. Bọn họ rất nhanh cũng phát hiện ra vấn đề, Vân Thánh Tổ đi mấy chục bước thì hộc máu.
- Cường đại như vậy?
Mọi người nhìn không gian bốn phía, trong không gian không có cái gì, không có chút dao động, không biết công kích từ đâu ra? Lần đầu tiên bọn họ gặp thần trận như vậy, không thể tưởng tượng.
Bên kia, Tiêu Dao Thánh Hoàng từng bước một đến gần hộp đá, miệng liên tục chảy máu, sắc mặt nhợt nhạt như tuyết, giống như một tờ giấy trắng. Bước chân của Tiêu Dao Thánh Hoàng loạng choạng, nhưng vẫn từng bước một đi tới phía trước.
Đám người Nguyên Thánh Tổ nhìn Tiêu Dao Thánh Hoàng cách hộp đá càng lúc càng gần, ba người sắc mặt khó coi. Tiêu Dao Thánh Hoàng lấy được thứ này cũng vô dụng, hắn không biết cách dùng, nhưng rơi vào tay Tiêu Dao Thánh Hoàng không phải chuyện tốt, có lẽ sẽ xảy ra nhiều biến cố.
Một nén hương, hai nén hương, ba nén nhang!
Tiêu Dao Thánh Hoàng rốt cuộc đến gần chỗ hộp đá, một bàn tay của hắn vịn hộp đá, xoay người nhìn ba Thánh Tổ bước nhanh tới, khóe môi còn chảy máu.
Tiêu Dao Thánh Hoàng thở hổn hển, khóe môi cong lên, hắn nhìn ba Thánh Tổ, nói:
- Tất cả đừng nhúc nhích! Nếu không thì ta sợ chết, lỡ kích động hủy hộp đá này thì không vui.
- Hủy đi?
Thiên Thánh Tổ cười lạnh nói:
- Ngươi hủy cho ta coi?
Năm xưa tổ tiên để lại lời trăn trối về thánh vật, thứ này căn bản không cách nào hủy đi, cho nên bọn họ không lo lắng thánh vật bị hủy.
- Vậy sao?
Tiêu Dao Thánh Hoàng nhếch môi cười, trong tay xuất hiện một quả cầu màu đen, mỉm cười nói:
- Ngươi nói xem, nếu ta nổ không gian ở đây ra một lỗ thủng rồi đẩy hộp đá vào không gian loạn lưu thì các ngươi có cơ hội tìm được nữa không?
- A...
Ba Thánh Tổ đứng lại, trong mắt lộ ra một chút hoảng loạn. Nếu thật sự xuất hiện loại tình huống này thì sợ là bọn họ suốt kiếp đều không tìm được hộp đá này.
Bọn họ biết thứ Tiêu Dao Thánh Hoàng cầm trong tay, tên gọi Diệt Thiên Thạch, đã từng khiến Thiên Thánh Tổ chịu thiệt lớn, suýt chút bị tươi sống nổ chết.
Không gian ở đây kỳ lạ, nhưng nếu Diệt Thiên Thạch mà nổ thì không khó làm không gian này nổ ra lỗ thủng. Đến lúc đó Tiêu Dao Thánh Hoàng tùy tay vỗ một chưởng, hộp đá này rất có thể sẽ bị đẩy vào không gian loạn lưu.
Không gian loạn lưu tại sao được kêu như vậy?
Đó là bởi vì không gian bên trong rất hỗn loạn, hộp đá này mà rơi vào đó e rằng trong tích tắc bị cuốn đi chỗ nào không biết. Không gian đại thế giới lớn như vậy, muốn tìm được một hộp đá trong không gian loạn lưu cơ hồ không thể nào.
Bọn họ hao tổn tâm tư, chết nhiều tộc nhân Ma Uyên như vậy là vì cái gì? Chỉ vì hộp đá này, chiếm cứ Trung Vương Giới chỉ là đi kèm. Nếu không thể lấy được hộp đá này thì mưu đồ nhiều năm, trả giá nhiều như vậy đều đổ sông đổ biển.
Trong mắt Thiên Thánh Tổ, Vân Thánh Tổ lộ ra một chút hoảng loạn, đôi mắt Nguyên Thánh Tổ vẫn bình tĩnh như hồ nước.
Nguyên Thánh Tổ trầm ngâm giây lát, lạnh lùng cười nói:
- Hãn Thiên, Hãn Vân, các ngươi lập tức mang theo bọn họ ra ngoài. Sau khi hội hợp với Hãn Không thì các ngươi dẫn dắt đại quân san bằng Tử Dương đại lục cho bổn tọa, giết Tử Dương đại lục chó gà không tha!
- Tốt!
Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ nhìn nhau, hai người hiểu ẩn ý trong lời nói của Nguyên Thánh Tổ. Không uy hiếp Tiêu Dao Thánh Hoàng được thì dùng ức vạn vạn con dân trên Tử Dương đại lục uy hiếp, nếu hắn dám đẩy hộp đá vào không gian loạn lưu thì bọn họ dám giết toàn bộ nhân tộc của Tử Dương đại lục.
Tiêu Dao Thánh Hoàng tái mặt, hắn nhìn Thiên Thánh Tổ, Vân Thánh Tổ chậm rãi thụt lùi, suy nghĩ giây lát nói:
- Muốn hộp đá cũng được, các ngươi nhất định phải rút khỏi Trung Vương Giới, toàn bộ rút lui, ta sẽ hai tay dâng hộp đá này lên. Nếu không thì ta thà ngọc đá đều nát, dù sao không giữ được Trung Vương Giới.
- Ngươi không có tư cách bàn điều kiện với chúng ta!
Nguyên Thánh Tổ lạnh giọng nói:
- Bây giờ ngươi lui ra thì bổn tọa có thể bảo chứng trong vạn năm không đánh vào Tử Dương đại lục. Ngươi không đi thì bổn tọa hiện tại khiến bọn họ mang binh san bằng Tử Dương đại lục, ngươi cho rằng đi vào không gian loạn lưu thì bổn tọa không tìm được? Bổn tọa lập tức đuổi theo vào, khả năng tìm được hộp đá này cao đến tám phần, ngươi có tin không? Hai con đường, ngươi tự chọn đi!
Tiêu Dao Thánh Hoàng không muốn chọn đường nào trong hai con đường này. Đường thứ nhất không có nhiều ý nghĩa, thời gian vạn năm, bên nhân tộc có thể làm được cái gì? Bây giờ đều dồn vào Tử Dương đại lục, không có quá nhiều tài nguyên. Sinh tồn đều là vấn đề, chớ nói chi phát triển. Chỉ bằng vào Tử Dương đại lục, đừng nói cấp Đế, phỏng chừng thời gian vạn năm khó sinh ra Lĩnh Chủ.
Ngược lại bên Ma Uyên, chiếm cứ địa bàn của nhân tộc to như vậy, được đến nhiều tài nguyên như thế, sẽ trở nên càng lúc càng cường. Đến lúc đó nhân tộc có khác gì cá nằm trên thớt thịt, Ma Uyên muốn giết cứ giết, thích làm thịt thì làm thịt.
Tiêu Dao Thánh Hoàng cũng không muốn chọn con đường thứ hai, hiện tại chưa bố trí xong phòng tuyến trên Tử Dương đại lục, lùi một vạn bước, cho dù bố trí xong thì làm thế nào? Có thể chống đỡ được mấy Ma Tổ sao?
Tiêu Dao Thánh Hoàng chần chừ, tiến lùi khó khăn. Khoảnh khắc này, mắt Nguyên Thánh Tổ lóe hai tia sáng bạc, chớp mắt đến trước mặt Tiêu Dao Thánh Hoàng. Khoảng cách quá gần, vừa rồi Tiêu Dao Thánh Hoàng băn khoăn suy nghĩ, thoáng chốc không phản ứng lại, hai tia sáng bạc bắn vào trong đầu Tiêu Dao Thánh Hoàng.
Tiêu Dao Thánh Hoàng rất mạnh, nhưng Nguyên Thánh Tổ càng mạnh. Sau khi Nguyên Thánh Tổ ra tay, con mắt giữa hai chân mày của hai Thánh Tổ khác mở ra, hai luồng công kích linh hồn cùng bắn ra, chui vào óc của Tiêu Dao Thánh Hoàng.
Đám người Càn Tinh lớn tiếng khen hay:
- Tuyệt!
Ba Thánh Tổ đồng thời công kích, tuy rằng Thiên Thánh Tổ cùng Vân Thánh Tổ phát ra công kích linh hồn không quá mạnh, nhưng công kích linh hồn của Nguyên Thánh Tổ rất mạnh.