Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Dù sao trong Thánh Sơn rất an toàn, chỉ cần không bị Thánh Hoàng phát hiện, cấp Đế bình thường chắc không theo dấu được. Hiện tại linh hồn của hắn rất mạnh, có bất cứ gió thổi cỏ lay hắn đều có thể cảm giác được.
Quan trọng nhất là dã ngoại không có võ giả nào của ba tộc, không phát hiện một thám báo nào, cho nên Lục Ly bay ở dã ngoại thì cực kỳ an toàn.
Tiếp tục tiến lên, hơn một tháng sau, Lục Ly rốt cuộc tìm được một tòa thành trì, đó là một tòa thành lớn to cỡ Thiên Đế Thành trong Vô Tận Thần Khư. Hơn nữa những kiến trúc này cao ngất, không phải dạng như cung điện, tiên cung, chỉ là thành bảo bình thường, phong cách khác với bên Tam Trọng Thiên, mặt trên có hoa văn rất phức tạp, tạo hình kỳ dị, thoạt nhìn có phong tình dị vực.
Khiến Lục Ly kinh ngạc là, trong thành này có cả ba chủng tộc, dường như ở chung với nhau. Lục Ly cảm ứng có ít nhất mấy chục vạn người của ba tộc sinh sống trong thành. Thành trì lớn như vậy, mấy chục vạn nhân khẩu là rất ít ỏi.
Trừ thành trì này ra, Lục Ly không phát hiện tòa thành nào khác, cũng không phát hiện chỗ nào kỳ lạ, nơi này trừ vô số tài nguyên bảo địa ra thì chỉ có thành trì này.
Lục Ly thật sự không biết làm sao, đi vào thành? Hắn không có lá gan đó, Đi công kích tài nguyên bảo địa? Cũng không có nhiều ý nghĩa, đồ sát một ít chủng tộc kỳ dị, lỡ chủng tộc kia không đuổi giết nhóm Thiên Thánh Tổ mà truy sát hắn thì sao?
- Mặc kệ!
Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, cắn răng chuẩn bị hành động, chủng tộc ở đây rất mạnh, hắn trêu chọc không nổi. Ở lại đây thời gian càng lâu càng dễ dàng xảy ra chuyện. Hắn công kích một chỗ tài nguyên bảo địa liền chạy thật xa, hoặc cùng đường thì từ trên trời bay ra hành tinh này, chỉ cần xác định hai Thánh Tổ ở lại đây thì hắn có thể nghĩ biện pháp quay về Tam Trọng Thiên.
Nếu quyết định phải làm, Lục Ly tự nhiên phải trước chuẩn bị một chút.
Đầu tiên là lựa chọn mục tiêu công kích, Lục Ly nghĩ tới nghĩ lui, quyết định công kích Tứ Tí tộc, bởi vì hắn cảm giác chủng tộc này rất mạnh, có tài nguyên bảo địa nhiều nhất.
Lục Ly khống chế Thánh Sơn bay đi, hắn lựa chọn đến nơi cách thành trì không xa không gần, vậy thì cường giả của Tứ Tí tộc chạy tới cần thời gian, nhưng không mất quá lâu.
Chọn chỗ xong, Lục Ly bố trí xung quanh, không bài bố quá phức tạp, chỉ bố trí một truyền tống trận đơn hướng. Truyền tống trận này có thể dịch chuyển xa mấy trăm vạn dặm, sau khi dịch chuyển thì truyền tống trận này sẽ nổ tung.
Hắn bố trí truyền tống trận với mục đích không muốn để lại dấu vết mình đi đâu, hắn cũng muốn đánh lừa người của Tứ Tí tộc, lầm tưởng là hai Thánh Tổ công kích bọn họ.
Sau khi xác định, Lục Ly lao ra, thu Thánh Sơn vào, sau đó như một con u hồ lao hướng sơn cốc kia.
Bên ngoài sơn cốc kia có gần nghìn quân sĩ đang tuần tra, toàn là Ngũ Kiếp đỉnh phong, dẫn đầu là ba Lĩnh Chủ, nhưng Lục Ly cảm ứng một chút, đều không quá mạnh.
Lục Ly ngụy trang một phen, lấy áo gai ra mặc vào, đi chân trời, nhuộm tóc muối tiêu. Lục Ly lấy một tấm mặt nạ ra, mặt nạ kia có thể tùy ý thay đổi bộ dáng. Hắn đổi thành hình dạng Thiên Thánh Tổ, tuy hơi khác một chút nhưng có thể đại khái đánh lừa thị giác.
“Ra tay!”
Cách bên kia chỉ có vạn dặm, Lục Ly không che giấu nữa, thân thể thoáng chốc bay đi, nháy mắt đến bên kia. Hắn thả ra Phong Hồn thuật, muôn vàn hồn châm hóa thành từng làn gió nhẹ bay hướng bên kia, thoáng chốc bao phủ mấy trăm người.
- A!!!
- Ư ư!
Mấy trăm quân sĩ Tứ Tí tộc ôm đầu lăn lộn, Lục Ly lắc người vọt tới, trong tay xuất hiện một thanh chiến đao hung hăng chém tới.
Bùm!
Lực lượng của Lục Ly quá lớn, mỗi nhát kiếm liền có một quân sĩ bị chém thành thịt băm. Có hai Lĩnh Chủ xông đến, Lục Ly thả ra hai lần Linh Hồn Chi Kiếm, hai Lĩnh Chủ này cũng lăn lộn giữa không trung.
Ầm ầm ầm ầm!
Lục Ly một đao một tên, mới qua mười mấy giây, bên này mấy trăm quân sĩ toàn bộ bị đánh chết, bao gồm hai Lĩnh Chủ kia. Trước khi Lục Ly giết hết quân sĩ thì phương xa và trong sơn cốc lập tức có quân sĩ Tứ Tí tộc ồ ạt ùa ra, còn có một cấp Đế gầm rống xông đến.
“Linh Trận thuật!”
Lục Ly phớt lờ quân sĩ khác, cũng lờ đi ba Lĩnh Chủ, thả ra Linh Trận thuật công kích cấp Đế Tứ Tí tộc. Cấp Đế này thoạt nhìn không quá mạnh, đánh Linh Trận thuật qua, cấp Đế bất động trong không trung.
Cấp Đế bị trấn áp, những người khác đều dễ xử, Lục Ly bắt đầu huyết tinh đồ sát. Quân sĩ, cường giả trong ngoài sơn cốc cộng lại khoảng hơn hai nghìn, bị Lục Ly chặt chém như xẻ dưa hấu.
Một nén hương sau, trừ Lục Ly cố ý để lại một cường giả cấp Lĩnh Chủ ra, bao gồm cấp Đế kia đều bị hắn giết, hơn hai nghìn quân sĩ Tứ Tí tộc bị giết sạch.
- Đi đây!
Lục Ly nhìn thoáng qua cường giả cấp Lĩnh Chủ Tứ Tí tộc giả chết, bay đi xa, tìm truyền tống trận đơn hướng mà hắn đã bố trí, truyền tống rời đi.
Sau nửa canh giờ, Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ đến bên này, bọn họ nhìn thấy xác chết đầy sơn cốc, hai người lộ biểu cảm cay đắng.
Cuối cùng Lục Ly vẫn ra tay, chắc chắn Tứ Tí tộc sẽ nổi khùng, không biết chuyện này có phải là cơ hội của bọn họ? Hay là bắt đầu của xui xẻo? Nếu Lục Ly bị giết, Thánh Sơn bị Tứ Tí tộc cướp đi thì phiền phức.
Thiên Thánh Tổ cùng Vân Thánh Tổ không ngờ là, Lục Ly không bị giết, ngược lại bọn họ có phiền phức.
Năm ngày sau, hai người phát hiện thám báo của Tứ Tí tộc, tuy những thám báo kia không tìm được bọn họ, nhưng trong tay cầm tranh vẽ, sau khi hai người tra xét thì tức run người.
Bức tranh rõ ràng vẽ Thiên Thánh Tổ, bọn họ không cần suy nghĩ nhiều biết ngay là Lục Ly ngụy trang giống với Thiên Thánh Tổ. Hơn nữa Lục Ly rõ ràng để lại người sống, cố ý vu oan hãm hại.
- Làm sao bây giờ?
Vân Thánh Tổ có chút luống cuống, Tứ Tí tộc chắc chắn nổi giận, phỏng chừng rất nhiều thám báo cùng cường giả sẽ đi ra, đến lúc đó bọn họ muốn trốn cũng không trốn được.