Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Vùng ngoài đều bị phong tỏa, muốn phá vòng vây ra ngoài thì hơi khó, ai biết sẽ có bẫy gì? Vậy đành bay vào trong. Bên trong có nhiều giới diện, Lục Ly không tin tất cả giới diện đều là địa bàn của Tứ Tí tộc.
Thánh Sơn cấp tốc bay đi, lần này bay vào trong nên không bị chặn lại, Lục Ly cũng không thèm quan tâm gì nữa, khiến Huyết Linh Nhi khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất bay vào trong.
Tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, chiến thuyền hàn thiết của Tứ Tí tộc tuy xuyên qua hư không nhưng vẫn không đuổi theo kịp, chớp mắt mất tung tích của Lục Ly.
Vèo!
Qua hơn ba canh giờ, trong giới diện này có hai bóng người chui ra, đúng là Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai người sắc mặt còn có chút tái nhợt, áo trên người Vân Thánh Tổ rách bươm, tóc rối xù, thoạt trông rất là chật vật.
- A...
Sau khi đi ra, Thiên Thánh Tổ cảm ứng một chút, sắc mặt càng thêm cay đắng, hắn chỉ hướng bên trong tinh hải, nói:
- Tạp chủng bay vào trong đó rồi.
Vân Thánh Tổ bối rối hỏi:
- Vậy chúng ta làm sao bây giờ?
Vừa rồi hai người gặp hai nguyên lão của Tứ Tí tộc, tuy đánh lui hai nguyên lão nhưng bọn họ cũng bị thương. Tứ Tí tộc cường đại như vậy, chắc chắn có nhiều Thánh Hoàng, bọn họ tiếp tục ở trong mảnh tinh hải này thì rất có thể sẽ chết.
- Còn làm sao được?
Thiên Thánh Tổ cắn răng nói:
- Chỉ có thể tiếp tục đuổi theo vào trong, ta cảm giác Nguyên Thánh Tổ sắp thức tỉnh. Chúng ta trước tiên đuổi theo vào, tìm một chỗ ẩn nấp, đợi Nguyên Thánh Tổ tỉnh lại có lẽ sẽ có cách nào đó.
- Hơn nữa...
Thiên Thánh Tổ chỉ hướng bên ngoài tinh hải nói:
- Chúng ta trốn hướng đó rất có thể bị đuổi theo kịp, ngươi cũng biết mảnh tinh hải này vào dễ nhưng ra ngoài hơi khó. Lỡ chúng ta bị chặn lại thì càng là một con đường chết.
- Vậy đi thôi!
Vân Thánh Tổ hung hăng nhìn phương hướng Lục Ly biến mất, nghiến răng nghiến lợi nói:
- Lục Ly mà rơi vào tay chúng ta chắc chắn sẽ hành hạ hắn mấy vạn năm rồi mới giết!
Trong Vô Tận Hư Không, một cục đá giống như sao băng vụt qua không gian lướt đi, mấy chục vạn dặm phía sau cục đá, mấy chiếc chiến thuyền hàn thiết liên tục không ngừng xuyên qua hư không rượt đuổi. Không chỉ phía sau, ba mặt khác đều có chiến thuyền hàn thiết áp sát.
Tứ Tí tộc triệu tập vô số cường giả, không chỉ riêng là vì báo thù, càng vì dị bảo Thánh Sơn này. Phía sau là hai người Thiên Thánh Tổ, sau lưng bọn họ cũng có cường giả cùng quân đội truy sát. Tứ Tí tộc tại đây là một cường tộc cấp bá chủ, mấy dị lộc vả mặt bọn họ, sao có thể không trả thù trở về? Sự tình truyền ra sẽ là đả kích nặng cho uy danh của Tứ Tí tộc, đến lúc đó mỗi tộc quần đều có thể đến giẫm lên một cước.
Chỉ tiếc xuất động nhiều cường giả đến thế, truy sát nửa tháng mà vẫn không thể bắt lấy Lục Ly, cũng không bắt được Thiên Thánh Tổ và Vân Thánh Tổ. Hai Thánh Tổ này thân thể có thể biến thành hư ảnh, hơn nữa thuật ẩn độn cực kỳ mạnh, mấy cường giả của Tứ Tí tộc có vài lần suýt chặn lại bọn họ nhưng cuối cùng đều bị họ trốn mất.
Thực lực của Thiên Thánh Tổ rất mạnh, xếp hạng hai trong Ma Uyên, còn là lão quái vật sống mấy chục vạn năm, tự nhiên có nhiều thủ đoạn giữ mạng, không thể nào bị đánh chết dễ như vậy.
Bị đuổi theo nửa tháng, Lục Ly rất là đau đầu, hắn đã khống chế Thánh Sơn lấy tốc độ nhanh nhất tiến lên, nhưng mỗi cách một khoảng thời gian, đằng trước sẽ xuất hiện một chiếc chiến thuyền hàn thiết. Không biết có phải là vì Tứ Tí tộc phái ra vô số cường giả sưu tầm kiểu trải thảm, hay vì theo dấu vị trí của Lục Ly, chạy mãi mà không thể thoát khỏi Tứ Tí tộc truy tung.
Phía trước có một ngôi sao to lớn, nhưng Lục Ly không dám đi vào, lỡ như bên trong có chủng tộc cường đại thì sao? Lỡ nơi này cũng là địa bàn của Tứ Tí tộc thì sao?
Nhưng nếu không đi vào, ở giữa hư không mục tiêu cũng rất lớn, lỡ như Tứ Tí tộc xuất hiện cường giả siêu cấp vây khốn Thánh Sơn thì sao? Năm xưa bốn người Nguyên Thánh Tổ bố trí một Huyết Ma Đại Trận dễ dàng vây khốn Thánh Sơn. Cho nên nếu bị Thánh Hoàng cường đại của Tứ Tí tộc trấn áp thì có lẽ không có biện pháp trốn.
“Vào xem thử!”
Lục Ly suy nghĩ một hồi, cắn răng bay vòng quanh ngôi sao to lớn này, đi vào xem thử, nếu đến đường cùng bên trong có nhiều cường giả thì đi một vòng rồi ra ngay. Rận nhiều không sợ cắn, không sao cả.
Bay hơn hai canh giờ, Lục Ly tìm được một chỗ không gian mỏng, hắn dễ dàng khống chế Thánh Sơn bay vào, đi vào rồi hắn lập tức tản ra thần niệm tra xét. Giới diện này cũng là một mảnh hoang vắng, bên dưới không có thành trì nào. Lục Ly tìm kiếm giây lát, khống chế Thánh Sơn bay xuống, xuyên qua phía dưới.
Lục Ly không định dừng lại ở đây, chỉ muốn nhờ cậy giới diện này để chạy trốn. Dọc đường đi hắn cực kỳ căng thẳng, quan sát tình huống bốn phía. Tìm kiếm một canh giờ sau, Lục Ly phát hiện chỉ có một chủng tộc chiếm cứ nơi này,
còn là một loại chủng tộc rất giống nhân tộc, điều khác biệt duy nhất là sau lưng bọn họ đều có cánh chim, mặt mỗi người đều rất đẹp.
Cánh chim của bọn họ màu trắng, thích mặc trường bào màu trắng, cầm trường thương trắng, mỗi người thoạt trông giống như thiên binh thiên tướng, phi thường uy vũ khí phái.
Lục Ly cố gắng hết sức không gây chú ý, chọn tuyến đường núi hoang vắng vẻ, có bất cứ gió thổi cỏ lay lập tức rút lui, tuyệt đối không đến gần quân sĩ nào.
Ba ngày sau, bên ngoài giới diện này tập hợp hơn mười chiếc chiến thuyền hàn thiết, bọn họ ở bên ngoài tìm kiếm ba ngày, không phát hiện tung tích của Lục Ly thì biết chắc hắn đi vào giới diện này.
Bọn họ cũng không có mạo muội đi vào, mà là ở bên ngoài tụ tập lại, tám nguyên lão của Tứ Tí tộc hội hợp thương nghị đối sách.
Một nguyên lão mở miệng nói:
- Căn cứ kết quả từ các nơi tra xét biểu hiện thì người của Thánh Uyên bộ tộc kia trong phút chốc đã vào Vũ Dương Giới!
Nguyên lão khác nhẹ gật đầu, đều đồng ý quan điểm này. Sắc mặt của đám nguyên lão không được tốt lắm.