Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Một nguyên lão lên tiếng:
- Vũ Dương Giới là địa bàn của Thánh Bằng tộc, Thánh Bằng tộc có xích mích với tộc ta lâu rồi, việc này hơi rắc rối.
- Có hai con đường!
Một nguyên lão khác nói:
- Hoặc là chúng ta lén đi vào, bắt lấy tiểu tử kia liền lập tức rời đi. Hoặc là chúng ta đi giao thiệp với Thánh Bằng tộc, trả một ít giá đắt, bắt tiểu tử này lại!
- Giao thiệp vô dụng!
Một nguyên lão hơi thở hùng hậu nhất nói:
- Sự tình lần trước đã làm sâu sắc mâu thuẫn với Thánh Bằng tộc, lần này đi đàm phán e rằng Thánh Bằng tộc sẽ xé một miếng thịt của chúng ta. Ta nghĩ hãy lẻn vào, dù sao nơi này không có bao nhiêu cường giả, chúng ta đi vào làm một vố liền đi, cho dù cuối cùng bị phát hiện, Thánh Bằng tộc muốn làm ầm ĩ thì mặc kệ bọn họ.
- Ừ, ta đồng ý!
- Không cần thiết đi cầu bọn họ, cầu bọn họ sẽ chỉ khiến bọn họ nắm thóp, tuy Thánh Bằng tộc mạnh hơn tộc ta một chút, nhưng chúng ta không sợ bọn họ.
- Ta đồng ý lén đi vào bắt!
- Ta cảm thấy chúng ta chờ ở bên ngoài cũng được, tiểu tử này có thể trốn trong đó suốt đời sao? Chúng ta chờ ở đây mấy tháng, chống mắt xem hắn có ra hay không?
Đa số nguyên lão đều đồng ý trộm đi vào, cuối cùng nguyên lão mạnh nhất ra quyết định, mấy nguyên lão bọn họ sẽ lén lẻn vào, sau khi bắt được Lục Ly lập tức đi ra, đến lúc đó cho dù bị Thánh Bằng tộc biết cũng không sao cả, dù sao bọn họ không đánh chết người của Thánh Bằng tộc, bên kia cũng sẽ không phát sinh đại chiến.
Tám nguyên lão để lại một người tuần tra xung quanh, những người khác cùng lẻn vào. Năng lực truy tung của bọn họ rất mạnh, Lục Ly ở bên trong không dám bay với tốc độ cao nhất, cho nên mới qua hơn một ngày hắn đã cảm giác phía sau có truy binh.
- Đi!
Lục Ly không có do dự, lập tức khống chế Thánh Sơn bay với tốc độ cao nhất, tốc độ của Thánh Sơn quá nhanh, thoáng chốc bỏ qua truy binh phía sau.
- Phía trước có một tài nguyên bảo địa?
Bay mấy nén hương sau, Lục Ly bỗng thấy người của Thánh Bằng tộc ở phía trước, hắn suy nghĩ một hồi lắc người ra ngoài, ngưng tụ một đại thủ ấn vỗ mạnh về phía tài nguyên bảo địa.
- Người nào dám công kích? To gan lắm!
Vô số cường giả bay ra từ tài nguyên bảo địa, một cường giả cấp Đế phát ra công kích đánh nát đại thủ ấn mà Lục Ly phát ra. Nhưng chờ bọn họ tra xét khắp nơi thì Lục Ly đã sớm chạy mất.
- Hưm?
Cấp Đế kia không phát hiện Lục Ly, lại thấy mấy Tứ Tí tộc đuổi theo ở phía sau, hắn không có bất cứ do dự bóp nát một tấm lệnh bài màu trắng trong tay, phát ra cảnh báo.
- Nguy rồi, bị phát hiện!
Bảy nguyên lão đuổi theo ở phía sau thay đổi sắc mặt, trừ phi bọn họ giết hết Thánh Bằng tộc trong sơn cốc kia, nếu không thì cường giả Thánh Bằng tộc rất nhanh sẽ đuổi theo, đến lúc đó không chừng sẽ có một trận ác chiến, dù sao là bọn họ trộm vào giới diện của Thánh Bằng tộc.
Một đám nguyên lão nhìn hướng Thập Tam Nguyên Lão mạnh nhất:
- Làm sao đây?
Thập Tam Nguyên Lão cắn răng nói:
- Toàn bộ thiêu đốt thần huyết, lấy tốc độ nhanh nhất đuổi theo, xem thử có thể bắt lấy ngọn núi kia trước khi cường giả Thánh Bằng tộc đến không. Nếu không lấy được, chờ cường giả Thánh Bằng tộc đến thì lập tức rút lui.
- Tốt!
Tinh huyết trong thân thể đám nguyên lão dâng lên, sau đó cả người rực cháy lửa vàng, hơi thở của bọn họ trở nên cực kỳ khủng bố. Bảy nguyên lão tăng nhanh tốc độ, cấp tốc đuổi theo phương hướng Lục Ly biến mất, tốc độ không chậm hơn Thánh Sơn.
Đây là một loại thiên phú thần thông của Tứ Tí tộc, cũng là căn bản giúp Tứ Tí tộc tung hoành mảnh tinh vực này. Sau khi thiêu đốt tinh thần huyết thì sức chiến đấu của bọn họ có thể tăng vọt gấp mười lần trong thời gian ngắn, nhưng chiến đấu nửa canh giờ sau, bọn họ sẽ bị thương nguyên khí nặng, ít nhất phải mất mấy năm khôi phục.
Bảy nguyên lão tăng nhanh tốc độ, lần theo dấu vết, ước chừng bọn họ có một loại thủ pháp truy tung kỳ dị, chỉ mất hơn nửa canh giờ đã đuổi theo kịp Lục Ly.
Cảm thụ được phía sau có một chuỗi tiếng xé gió, còn có khí huyết cường đại như biển, Lục Ly thầm rùng mình, sao mấy cường giả này tốc độ nhanh như vậy? Có một người tốc độ nhanh hơn Thánh Sơn một chút, biến thái quá! Phải biết rằng, tốc độ của Thánh Sơn còn hơn Nguyên Thánh Tổ.
“Hưm, chắc là vận dụng bí pháp nào đó!”
Lục Ly cảm ứng ngoài cơ thể bọn họ có lửa màu vàng nhạc, thầm rùng mình, nhưng hắn không thể làm được gì, chút sức chiến đấu của hắn không khác gì con kiến đối với đám Thánh Tổ.
Lục Ly khống chế Thánh Sơn bay đường thẳng, không thèm đánh vòng che giấu, hắn vận dụng tất cả thần niệm tra xét xem gần đây có địa hình có lợi nào sử dụng được không.
“Có thành trì!”
Mấy chục giây sau, Lục Ly vui sướng bất ngờ phát hiện đằng trước xuất hiện một đại thành, bốn phía thành trì còn có vô số quân sĩ.
“Tuyệt!”
Lục Ly không có bất cứ do dự, khống chế Thánh Sơn thu nhỏ nhất, lấy tốc độ nhanh nhất bay thẳng hướng thành trì. Quân đội Thánh Bằng tộc ở chỗ đó thoáng chốc bị kinh động, trong thành có vô số quân đội lên cao, còn có nhiều thần niệm cường đại quét ra.
Vèo!
Bảy nguyên lão ở phía sau rất nhanh đuổi theo, phát hiện đằng trước là thành trì, mấy nguyên lão âm thầm kêu khổ. Trong thành trì này không có nhiều cường giả, nhưng vẫn có vài nguyên lão. Bảy nguyên lão đương nhiên không sợ, vấn đề là bọn họ dám giết nguyên lão của Thánh Bằng tộc sao? Nếu giết đám nguyên lão đó, e rằng hai tộc lập tức sẽ bùng nổ đại chiến.
Trong thành vang lên âm thanh chất chứa tức giận:
- Tứ Tí tộc? Bác Cương?
Một cường giả bay lên, không nhìn Thánh Sơn mà tập trung vào Thập Tam Nguyên Lão của Tứ Tí tộc, cực kỳ tức giận nhìn thẳng Thập Tam Nguyên Lão:
- Các ngươi dám tùy tiện đi vào Vũ Dương Giới, các ngươi muốn khai chiến với tộc ta sao?
Vèo!
Thánh Sơn vòng qua tòa thành trì này bay hướng phương xa, không có Thánh Bằng tộc nào nhìn Thánh Sơn, tập thể tức giận nhìn chằm chằm cường giả của Tứ Tí tộc.
Trong Thánh Sơn có thần văn ngăn cách, bọn họ không tra xét được trong Thánh Sơn có người.