Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hai thám báo này đều thuộc Tứ Tí tộc, bị Lục Ly làm ngất xỉu. Nơi này không thể động võ, hắn không muốn bị người phát hiện, nói hắn đánh nhau ở đây.
- Hú hú!
Tiến lên không bao lâu, đằng trước lại xuất hiện một con quái thú, yếu hơn con vừa nãy một chút, nhưng sức chiến đấu cũng đến cấp Đế. Lục Ly không đánh chết quái thú này, thả ra Linh Trận thuật vây khốn linh hồn của nó, theo sau tiếp tục tiến lên.
Một đường tiến lên, liên tục đụng phải mãnh thú, thú, thực lực có mạnh có yếu, mạnh nhất có thể so sánh cấp Đế đỉnh phong. Lục Ly không thể không lấy ra Thánh Sơn chống cự, nếu không thì thân thể của hắn không chịu đựng nổi. Phòng ngự của Thánh Sơn rất biến thái, chống cự một đợt sau, hắn khống chế Thánh Sơn bay đi.
Tiến lên hết nửa ngày, Lục Ly không phát hiện bất cứ thành trì, nhưng vào thời khắc này hắn gặp được một chiếc chiến thuyền, đó là chiếc chiến thuyền hàn thiết to lớn. Ban đầu Lục Ly ngỡ là Tứ Tí tộc, nhưng cảm ứng một chút, phát hiện cường giả trên thuyền từ các chủng tộc khác nhau, hắn còn thấy một nhân tộc trong đó.
Lục Ly không dám lấy ra Thánh Sơn, cũng không dám chạy loạn, không chút bắt mắt đứng ở phía dưới, còn hơi khom người. Thượng diện vài luồng thần niệm thản nhiên quét qua, rất nhanh thu về, chiến thuyền tiếp tục phá không mà đi, không dừng lại.
“Dã ngoại vô cùng nguy hiểm, nếu ngươi có Thiên Lân Thạch thì hãy vào thành, gần đây có lẽ sẽ có mãnh thú bạo động.”
Một lời truyền âm đột nhiên vang lên trong đầu Lục Ly, hắn hơi ngẩn ra, ngước đầu nhìn, phát hiện một cường giả trên chiến thuyền hàn thuyết đang nhìn mình, là lão già nhân tộc kia.
Lục Ly vội vàng khom người vái chào, cùng là nhân tộc, ở nơi tha hương đất khách luôn có một ít cảm giác thân thiết, chớ nói chi cường giả nhân tộc này còn chủ động nhắc nhở hắn.
Lục Ly cũng muốn đi thành trì, vấn đề là không biết thành trì ở phương hướng nào.
Hắn suy nghĩ một hồi, truyền âm hỏi một câu:
“Đại nhân, xin hỏi thành trì ở phương hướng nào?”
“Bay mười ngày, nửa tháng về hướng tây bắc, bên kia có một tòa Huyền Vũ Thành!”
Khi âm thanh truyền đến thì chiến thuyền hàn thiết đã bay đi phương xa. Lục Ly hơi kinh ngạc, tốc độ của hắn mà phải bay mười ngày, nửa tháng, thành trì này sao xa quá vậy? Bên này không có tiểu thành sao?
Có người chỉ điểm phương hướng, Lục Ly không đến mức đi lạc, hắn bay thẳng hướng tây bắc, dọc đường đầy rẫy mãnh thú, quái thú. Có nhiều mãnh thú mạnh tới mức Lục Ly không đánh lại, may mà hắn có Thánh Sơn, lực phòng ngự nghịch thiên, Thánh Hoàng còn không thể đánh phá chớ nói chi những con mãnh thú này.
Tiến lên mấy ngày, Lục Ly ở trên đường không gặp phải võ giả khác, trừ chiến thuyền lúc trước ra, hắn không thấy chủng tộc nào nữa trong dã ngoại.
“Chỗ này nhiều mãnh thú quá, Thiên Hoang Tinh Vực có nhiều cường giả như vậy, tại sao không dọn dẹp bầy mãnh thú này?”
Lục Ly không nghĩ thông, những mãnh thú này tuy rằng thoạt trông đều rất mạnh, nhưng cường giả trên chiến thuyền vừa rồi có ít nhất mười mấy cấp Thánh Hoàng, dựa vào những Thánh Hoàng này dư sức quét ngang vô số mãnh thú chứ?
Không nghĩ thông thì không suy nghĩ, lại lần nữa tiến lên năm ngày, Lục Ly rốt cuộc phát hiện võ giả của chủng tộc khác. Đó là một ngọn núi lớn kỳ dị, cheo leo thẳng tắp, hắn thấy võ giả của mấy trăm chủng tộc trên ngọn núi lớn đó.
Mấy trăm võ giả rất kỳ lạ, toàn bộ leo núi, dường như đang hái một ít linh dược? Hơn nữa ngọn núi lớn này thoạt trông trọng lực rất lớn? Bọn họ leo cực kỳ khó khăn.
Lục Ly phát hiện đa số võ giả đều là cấp Lĩnh Chủ, còn có ba cấp Đế, trong mắt của hắn có chút nghi hoặc, khi nào thì cấp Đế lưu lạc đến tình trạng tự mình hái linh dược?
Lục Ly không có mạo muội đến gần, dù sao lạ nước lạ cái, hắn không dám tới gần bất kỳ chủng tộc nào, chưa rõ tình huống, lỡ như bị người đánh lén ám sát thì sao?
Lục Ly đi vòng qua, có mấy cấp Đế ở bên kia phát hiện Lục Ly nhưng thần niệm chỉ quét qua rồi mặc kệ, tiếp tục leo lên sơn mạch to lớn kia.
Lại lần nữa đi hai ngày, Lục Ly lại phát hiện một chỗ kỳ dị, đó là một vực sâu, vực sâu hun hút, mặt trên và đáy vực sâu có nhiều chủng tộc kỳ dị.
Thoạt nhìn... dường như đang thu thập cái gì ở đáy vực? Mấy nghìn võ giả ở đây rõ ràng chia làm mười mấy đoàn đội, nhưng bọn họ không lộn xộn, không giành giật, một mình ở một góc thu thập thần dược, không quấy rầy nhau.
- Grào!
Khi Lục Ly đi qua thì đáy vực sâu vọng lên tiếng thú rống điếc tai, võ giả đứng bên trên đều bay xuống, dường như hợp sức chống địch.
“Một nơi rất kỳ diệu!”
Lục Ly bĩu môi, theo sau tiếp tục bay tới trước, lần này rất thuận lợi, bay mấy ngày sau hắn nhìn thấy một tòa thành lớn.
Tường thành cao nghìn trượng, đầy hoa văn kỳ dị, rõ ràng là bố trí thần văn siêu mạnh. Trên tường thành không có quân đội, không có một quân sĩ nào, bởi vì trên tường thành có một màn sáng trắng to lớn bao phủ cả tòa thành.
Trên tường thành không có quân sĩ nhưng cửa thành thì có, có một đội quân sĩ tổng cộng mười hai người, thống nhất mặc giáp màu trắng, ngoại hình giống người nhưng có khác biệt rõ rệt, nhìn liền biết là dị tộc, không có một nhân tộc thuần chủng nào.
Trong mười hai quân sĩ có mười một người là cấp bậc Chuẩn Đế, một người là cấp Đế. Lục Ly nhìn mà câm nín, từ khi nào cấp Đế lưu lạc thành trông cửa?
Lục Ly sải bước đi tới cửa thành, chắp tay vái chào cấp Đế kia rồi đi vào trong.
Lục Ly mới nhấc chân đã bị một quân sĩ ngăn ở trước mặt, lạnh lùng vươn tay nói:
- Lệnh bài!
Lục Ly nào có lệnh bài gì? Chỉ có thể đôi mắt trông mong nói:
- Không có lệnh bài!
- Mới đến phải không?
Quân sĩ kia cười châm chọc, tuy Lục Ly là cấp Đế nhưng dường như hắn không thèm để vào mắt, chẳng hề sợ hãi.
Quân sĩ kia lại vươn tay nói:
- Muốn vào thành? Giao Thiên Lân Thạch, một ngày mười Thiên Lân Thạch!
- Thiên Lân Thạch?
Lục Ly nhướng mày, không biết đây là thứ gì, hắn suy nghĩ một hồi hỏi:
- Đại nhân, cái gì là Thiên Lân Thạch? Ta không có.
- Không có thì đi Xích Phong Sơn cách ngoài thành nghìn dặm về phía tây.