Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Sức chiến đấu của Ngao Việt quả thực là dũng mãnh, hắn thả ra một tấm chắn Nguyên Lực ngăn trở một bên công kích, bên còn lại thì phát ra hai đợt công kích đánh tan tác.
- Đi!
Ngao Việt tự tin tràn đầy, cảm ứng uy lực công kích cũng không có gì đáng sợ, cho nên không để ý. Không biết rằng bởi vì bốn người cùng nên tăng thêm hai đợt công kích.
Hàng cột đá thứ hai, công kích biến thành hai mươi đợt, hơn nữa uy lực tăng lên rất nhiều. Nhưng đối với Ngao Việt và Ngao Vận thì chỉ là chuyện nhỏ, dễ dàng hóa giải công kích.
Đến hàng thứ ba thì Ngao Việt cảm giác hơi lạ, bởi vì công kích tăng lên bốn mươi đợt, dựa vào Ngao Việt và Ngao Vận khó mà hóa giải, Cầu An và Ngao Khí buộc phải ra tay.
Việc quan trọng nhất là Ngao Khí... bị thương!
Mới hàng thứ ba, đằng trước còn có nhiều hàng cột đá uy lực tăng theo cấp số nhân, bọn họ có thể lao qua được không? Nếu không xông qua được thì không nói tới Ngao Việt, Cầu An và Ngao Khí chết chắc.
Ngao Khí rõ ràng cũng nhận ra điểm này, hắn trầm giọng quát:
- Tạm lùi về đã, không thể xông, nếu không thì sẽ xảy ra chuyện!
Ngao Việt gật đầu, mang theo bọn họ thụt lùi về, cú đi thì khó, trở về dễ hơn, công kích yếu bớt, bốn Thánh Hoàng dễ dàng lùi về.
- Công kích khủng bố như vậy, tiểu tử kia làm cách nào lao qua? Dựa vào ngọn núi kia sao?
Ngao Vận không nghĩ thông, Lục Ly chỉ là một cấp Đế nho nhỏ, đám Thánh Hoàng như bọn họ còn không chịu nổi thì sao một cấp Đế có thể lao qua? Tuy Lục Ly cũng bị thương, nhưng rõ ràng không chết.
Không còn giải thích nào khác, là do tòa Thánh Sơn kia, bọn họ từng nghe về lực phòng ngự của ngọn núi này, cho nên hoài nghi là do có ngọn núi đó.
- Không đúng, rất có thể là bởi vì bốn chúng ta cùng đi!
Ngao Khí đột nhiên tỉnh ngộ lại, giật mình kêu lên một tiếng:
- Ta cảm giác ra thần văn ở đây là một loại thần văn tăng phúc chồng lên, chúng ta cùng đi khiến uy lực của thần văn chồng lên.
- Không thể cùng đi?
Cầu An và Ngao Khí sắc mặt hơi trở nên không tự nhiên, sức chiến đấu của bọn họ không đủ mạnh, e rằng rất khó xông qua. Đã đến đây rồi, bọn họ tự nhiên muốn đi đến cuối nhìn xem, nơi này rõ ràng là khu vực chủ mộ, nếu không thì thần văn ở đây không thể nào khủng bố như vậy. Nếu như có thể được đến chí bảo của Ung Hoàng, ai không muốn phân một chén canh? Đặc biệt là Cầu An, hắn rất muốn kiếm chút gì ở bên trong.
Ngao Việt ướm thử:
- Thử tách ra?
Ngao Vận hưởng ứng:
- Ta đi trước mở đường cho!
Ngao Vận được Ngao Việt cho phép thì một người chạy nhanh tới trước, thực lực của hắn mạnh hơn nhóm Ngao Khí, một người xông đến hàng thứ nhất, hai đợt công kích lập tức bắn ra, bị Ngao Vận dễ dàng đánh tan.
Chờ Ngao Vận đi tới hàng cột đá thứ hai thì mắt Ngao Khí sáng ngời nói:
- Quả nhiên có tăng phúc, mặc kệ là số lượng công kích hay uy lực đều tăng phúc rất nhiều.
- Hai người hoặc là ở đây nghỉ ngơi, hoặc là theo ở phía sau, đêm dài lắm mộng, ta lao qua kia bắt tiểu tử đó trước!~
Ngao Việt vọt tới trước, một người vượt ải khiến uy lực giảm xuống, vậy bọn họ một mình đi qua sẽ dễ dàng nhiều. Không nói đến cường giả khác, Ngao Việt tự tin dư sức vượt qua.
“Chủ nhân, mau tỉnh lại, mau tỉnh lại!”
Huyết Linh Nhi cảm ứng được tất cả điều này, trong lòng phi thường sốt ruột không ngừng truyền âm, trời không phụ người có lòng, khi Ngao Vận xông qua hàng thứ sáu thì Lục Ly rốt cuộc tỉnh lại.
“Tình huống gì?”
Lục Ly vẫn có chút yếu ớt, hắn truyền âm hỏi.
Huyết Linh Nhi đáp:
“Chủ nhân, truy binh đến rồi, nhưng ta ít nhất cần thời gian vài ngày mới có thể phá giải, ngươi suy nghĩ biện pháp đi!”
“Hưm?”
Lục Ly thoáng chốc bay lên từ Thiên Trì, đáp xuống cây kia, thần niệm vươn ra ngoài, rất nhanh sắc mặt trở nên nghiêm túc, hắn truyền âm nói:
“Huyết Linh Nhi, có biện pháp nào quấy nhiễu bọn họ đi tới không? Ví dụ thay đổi thần văn trên cây cột đá?”
“Không thể!”
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
“Thần văn trên cây cột đá quá mạnh, rất khó thay đổi, chủ nhân phải nghĩ cách.”
“Vậy ngươi đừng lo nghĩ gì khác, chuyên tâm phá giải cánh cửa đó đi.”
Lục Ly truyền âm một câu, Huyết Linh Nhi bay ra ngoài, Lục Ly thì khống chế Thánh Sơn chậm rãi bay hướng bên này.
Huyết Linh Nhi còn cần thời gian vài ngày, vậy thì hắn nhất định phải chống cự vài ngày. Nhóm Ngao Việt rất mạnh, cho nên hắn nhất định phải nghĩ biện pháp khiến bọn họ không đến được.
- Hừm hừm!
Lục Ly ăn mấy viên đan dược, khiến chính mình khôi phục sức chiến đấu, thật sự không được thì hắn sẽ sử dụng Tử Thần Dịch, dùng nó sẽ khiến linh hồn của hắn tăng mạnh gấp vô số lần. Chờ mấy cường giả xông đến ải cuối cùng hắn sẽ sử dụng Linh Trận thuật, chỉ cần có thể ảnh hưởng bọn họ một lúc, không chừng có thể trực tiếp đánh chết hết.
- Hưm?
Lục Ly nghĩ đến Tử Thần Dịch, bản năng quét vào trong Pháp Giới, hắn phát hiện trong Pháp Giới xuất hiện ba giọt chất lỏng màu đen, hắn giật nảy mình, sau đó mừng rỡ.
- Chất lỏng kịch độc?
Lúc trước Lục Ly hấp thu độc khí trong Ma Ngục, phỏng đoán có khi nào Pháp Giới tế luyện ra vài giọt chất lỏng kịch độc, không ngờ thật sự tế luyện ra?
Độc dịch trong Ma Ngục năm đó khiến cho Lục Ly bó tay bó chân, nếu không phải có Pháp Giới thì Lục Ly lúc này ước chừng đã toi mạng. Lục Ly lập tức nghĩ đến một việc, hình như Pháp Giới là một lò nấu lớn? Có thể hấp thu tất cả năng lượng kỳ dị? Năm đó nó hấp thu năng lượng của Thiên Trì, tế luyện ra vài giọt Tử Thần Dịch, hiện tại cư nhiên luyện hóa ra vài giọt chất lỏng kịch độc.
""Không đúng...""
Lục Ly đột nhiên nghĩ đến một việc, trong lòng chấn động, nếu đây là chất lỏng kịch độc thì hắn đưa ra như thế nào đây? Năng lượng bên trong Pháp Giới phải đi qua thân thể, nếu đây là chất lỏng kịch độc, chẳng phải ngay sau khi nó từ trong Pháp Giới ra ngoài thì hắn sẽ lập tức bị độc chết sao?
""Dùng Nguyên Lực bọc lại?""
Lục Ly nghĩ đến một biện pháp, hắn tập hợp Nguyên Lực, thử bọc lại một giọt chất lỏng kịch độc. Bọc vào rất thuận lợi, Lục Ly dứt khoát tập hợp độc dịch lại.
""Tốt!""