Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 4135 - Chương 4122: Đi Về Nơi Nào

Bất Diệt Long Đế Chương 4122: Đi về nơi nào

Nhóm dịch: Tiên Huyễn

Phụ trách: Vô Tà Team

Lúc này Ngao Việt đã nghĩ tới chuyện phóng lên đài cao bắt lấy Ung Hoàng Kích, có điều hắn vẫn dằn lòng xuống. Bởi lẽ hắn thấy trên bậc thang đá có vết máu, hơn nữa còn có vảy giáp bị đánh bật ra.

- Ồ?

Ngao Việt nhìn theo huyết dịch, phát hiện huyết dịch nhỏ xuống một đường dẫn đến tế đàn truyền tống bên kia, hắn thét lên:

- Tiểu tử kia muốn lấy Ung Hoàng Kích, không lấy được đã truyền tống đi mất?

Ngao Khí nhìn lướt qua, gật đầu nói:

- Có thể, Ngao Việt trưởng lão có muốn đuổi theo hay chăng? Nếu để hắn chạy mất thì Đỉnh Hoàng chắc chắn sẽ rất bất mãn.

Mục đích của Ngao Khí rất rõ ràng, chính là xúi giục Ngao Việt đuổi theo Lục Ly, sau đó hắn nghĩ cách lấy được Ung Hoàng Kích.

Đỉnh Hoàng chỉ sai hắn phối hợp với Ngao Việt đi bắt Lục Ly, hiện giờ Lục Ly đã rời khỏi Ung Hoàng mộ. Hắn rất mạnh về phương diện thần văn, có điều sức chiến đấu kém hơi đôi chút, lúc này nhìn thấy Ung Hoàng Kích đương nhiên cũng động lòng.

- Đúng vậy!

Cẩu An cũng phụ họa một câu:

- Ngao Việt nguyên lão, tiểu tử kia mới chạy trốn chưa được bao lâu, hơn nữa còn bị thương, hiện giờ đuổi theo sẽ rất dễ. Các ngươi đuổi theo, ta xem xét đài cao bên này.

Vèo!

Nói xong, Cẩu An hóa thành một luồng thanh phong phóng về phía Ung Hoàng Kích. Lần này hắn chỉ tới đây giúp đỡ một tay, tuy rằng Lục Ly giết chết một vài Thiên Cẩu tộc, có điều đây chỉ là thù nhỏ, không phải oán lớn, đương nhiên không đủ sức hấp dẫn bằng Ung Hoàng Kích.

- Hả?

Ánh mắt Ngao Việt trở nên lạnh lẽo, trong mắt nổi lên sát ý, suýt nữa đã ra tay với Cẩu An. Trong suy nghĩ của Ngao Việt, Ung Hoàng Kích chính là của hắn, hiện giờ Cẩu An như đang đoạt miếng ngon trước mặt hắn, hắn không giận sao được?

Hắn định xông lên đoạt lấy Ung Hoàng Kích thì Ngao Khí bỗng truyền âm tới: “Ngao Việt nguyên lão chớ gấp, hắn không lên được. Ta phát hiện thần văn trên đài cao vô cùng mạnh mẽ, hắn không lên được!”

“Ngộ nhỡ hắn lên được thì sao?” Ngao Việt truyền âm tới, “Ngộ nhỡ Ung Hoàng Kích bị hắn đoạt được thì sao? Không nên xem nhẹ như thế!”

“Lấy được thì sẽ giết hắn!”

Ngao Khí hừ hừ hai tiếng đáp: “Ở đây thần không biết quỷ không hay, giết chết Cẩu An trong nháy mắt, Thiên Cẩu tộc không có bằng chứng thì dám nói gì? Hơn nữa chúng ta có thể vu hại rằng hắn muốn cướp giật Ung Hoàng Kích mà chúng ta lấy được...”

“Được!”

Ngao Việt khẽ vuốt cằm, sau đó truyền âm nói: “Ngao Khí, ngươi đuổi theo tên nhân tộc rác rưởi kia, Ung Hoàng Kích này ta chắc chắn sẽ đoạt được!”

“Nếu ta đuổi theo thì người chắc chắn không lấy được Ung Hoàng Kích!”

Ngao Khí lắc đầu nói: “Đài cao này có ít nhất bốn loại thần văn, Ung Hoàng sẽ không để người khác lấy được thân binh của hắn một cách dễ dàng, buộc phải phá giải thần văn mới có thể đi tới. Chắc chắn thần văn ở đây sẽ tác động lên toàn bộ mộ khu, ta đoán chừng... Ngươi cũng không thể chống được.”

Ngao Khí nói rất thẳng thắn, Ngao Việt không thể phản bác lại, quả thực hắn cũng lo lắng chuyện này, ngộ nhỡ không lấy được thì hắn phải làm sao?

Lúc này sự chú ý của Ngao Việt và Ngao Khí đều bị Ung Hoàng Kích hấp dẫn, đã không còn để ý đến Lục Ly nữa.

Không bắt được Lục Ly thì Đỉnh Hoàng sẽ giận dữ, nhưng giận dữ thì làm được gì? Chẳng lẽ Đỉnh Hoàng sẽ giết bọn hắn sao?

Không truy sát Lục Ly cũng không sao, nhiều nhất là bị mắng vài câu mà thôi. Còn nếu lấy được Ung Hoàng Kích? Thực lực của bọn hắn sẽ tăng mạnh, đặc biết nếu Ngao Việt lấy được Ung Hoàng Kích thì hắn sẽ xếp mười vị trí đầu của Xích Long tộc. Đến khi ấy uy danh sẽ tăng vọt trên khắp Thiên Hoang Tinh Vực, được lợi nhiều vô số.

“Vậy trước tiên cứ chờ xem sao!”

Ngao Việt đã nắm chắc chủ ý, truyền âm nói: “Nếu Cẩu An lấy được Ung Hoàng Kích thì chúng ta cùng nhau tru diệt hắn. Còn nếu không lấy được thì chúng ta sẽ hợp lực lấy Ung Hoàng Kích, sau đó người cứ ra điều kiện, ta chỉ muốn lấy Ung Hoàng Kích.”

Vụt!

Trong đại điện có rất nhiều cột đá lúc trước, một đoàn người vọt vào từ đại môn, đứng đầu chính là Ly tiểu thư.

Đám Ly tiểu thư cả đoạn đường đều chạy gấp rút, trên đường đi các nàng đều không cần phá giải thần văn, lại có nhiều cường giả như vậy nên dễ dàng tới được đây.

Chỉ là có rất nhiều cường giả bị phân tán trong mê cung, cho nên hiện giờ cũng chỉ có hơn mười Thánh Hoàng tiến vào đây. Phá giải được mê cung là do có Ly tiểu thư, Ly tiểu thư được Phu Tổ đưa một món chí bảo. Cũng nhờ vào món chí bảo này mà nàng mới tìm được đường ra.

- Nơi này đã từng xảy ra chiến đấu!

Một Thánh Hoàng vừa tiến vào, lướt qua một vòng đã phát giác ra.

- Ở đây đã chết một cường giả!

Đám Ly tiểu thư cũng hơi gật đầu:

- Quả thực đã chết một Thánh Hoàng, hơn nữa còn chết rất thảm. Mọi người nên cẩn thận, nơi này rất nguy hiểm!

Cả đám cường giả khuôn mặt ai nấy đều trở nên nghiêm trọng. Thánh Hoành bình thường rất khó đánh giết, chớ nói chi Ngao Việt còn là cường giả nổi danh. Có Ngao Việt ở cạnh mà vẫn bị chết một Thánh Hoàng? Hơn nữa còn bị chết thảm hại như vậy, chúng cường giả đương nhiên không thể không thận trọng.

- Ta kiểm tra tình hình xem sao!

Ký hiệu hình thoi trên mi tâm Ly tiểu thư phát sáng, sau đó trong mắt xuất hiện rất nhiều hình ảnh. Thoáng chốc nàng đã kinh hãi, không dám tin lẩm nhẩm.

- Là tên nhân tộc kia giết chết Ngao Vận.

- Sao lại như thế được!

Rất nhiều cường giả kinh ngạc, Lục Ly chỉ là Đế Cấp, trong mắt cường giả ở đây chỉ là đám sâu kiến. Thế mà hiện giờ Ly tiểu thư nói một con sâu kiến lại hại chết một con cự long? Chuyện này không khiến người khác hoài nghi sao được.

- Đi thôi, có điều từng người một đi qua!

Ly tiểu thư phất tay nói:

- Ta cảm ứng được hơi thở của bọn họ, rời đi cũng chưa lâu. Rất có thể bọn họ đang ở trước chúng ta một hai đại điện. Mọi người nhớ kỹ, chỉ đi qua từng người một, nếu đi nhiều thì uy lực thần văn sẽ tăng lên gấp bội!

Vụt!

Ly tiểu thư xông lên trước, có thể sức chiến đấu của nàng không quá mạnh nhưng chắc chắn trên người nàng có nhiều bảo vật nhất. Bởi lẽ nàng là một hậu bối mà Phu Tổ vô cùng yêu thích, cũng là một hậu bối vô cùng coi trọng, đương nhiên không thể để cho nàng xảy ra chuyện.

Bình Luận (0)
Comment