Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Nơi này có khả năng vô hạn, kỳ ngộ vô hạn thì đường nhiên cũng có nguy hiểm vô hạn.
Lục Ly không quan tâm đến bảo vật hay kỳ ngộ, hắn chỉ chú ý đến an toàn. Hắn hiện giờ đang phiền toái một đống lớn, vẫn luôn trên đường chạy trốn, cần ổn định tu luyện thêm ít thời gian nữa.
Hắn nhắm mục tiêu vào một nơi gọi là Thanh Hổ Giới, nơi đó gần đầy là một giới diện hỗn loạn, chỉ là không có quá nhiều Thánh Hoàng, Thánh Hoàng cường đại tựa hồ không có, nơi đó chính là thiên đường của Đế Cấp.
Những nơi như thế mới thích hợp để Lục Ly tiềm tu. Nếu địa phương quá mức yên tĩnh, tỷ như loại tiểu tộc này khống chế giới diện, vậy thì ngộ nhỡ Hoang tộc truy sát đến đây Lục Ly cũng không hay biết. Nếu như đến giới diện của đại tộc, lại rất dễ bị thám báo của đại tộc điều tra ra, đến khi ấy sẽ chọc phải phiền phức lớn.
Lục Ly đến Thiên Loạn Tinh Vực không phải để tìm phiền phức, mà là tiềm tu. Cho nên Thanh Hổ Giới này tương đối phù hợp với hắn, hắn có thể tới nơi đó tìm một chỗ tu luyện, còn có thể thu mua một vài võ giả giúp hắn thăm dò tình hình, không đến mức Hoang tộc tiến vào mà hắn vẫn chưa hay biết.
Quyết định xong, Lục Ly giết chết Hùng tộc này, thi thể bị luyện thành bột phấn, sau đó hắn rời khỏi giới diện này, bay tới Thanh Hổ Giới.
Thanh Hổ Giới cách nơi này không xa, nếu Thánh Sơn dùng hết tốc lực phi hành, chỉ mất bảy tám ngày là đến. Lục Ly đương nhiên không dám phi hành bằng hết tốc lực, ở hư không bên này có rất nhiều chiến thuyền, còn có không ít võ giả phi hành trong hư không, hắn không muốn bị bại lộ.
Nếu không muốn bại lộ thì phải biết điều hơn, cho nên Lục Ly giảm bớt tốc độ, thôi động Đại Đạo Chi Ngân cảm ứng rung động không gian xung quanh, bay thẳng một đường tới Thanh Hổ Giới.
Trên đường quả nhiên có rất nhiều chiến thuyền, võ giả tán tu cũng rất nhiều, thỉnh thoảng lại gặp phải một người. Lục Ly phi hành theo đường thẳng, gặp phải chiến thuyền hoặc võ giả thì hắn sẽ dừng lại, phóng thích Thần Ẩn Thuật, chờ chiến thuyền hoặc võ giả đi qua mới tiếp tục lên đường.
Cứ như vậy, Lục Ly lặng lẽ bay đi, tốn mất ròng rã nửa tháng mới đến được Thanh Hổ Giới. Giới diện này rất náo nhiệt, Lục Ly nhìn thấy các võ giả ra vào không ngớt, hắn còn cảm ứng được một Thánh Hoàng tiến vào trong Thanh Hổ Giới.
Vụt!
Lục Ly thay đổi ngoại hình và hơi thở, bắt được bề ngoài của một chủng tộc gặp được ở giữa đường, cả người đều có vảy màu trắng, hình như là một Ngư nhân.
Khi đã tiến vào trong giới diện này, hắn phát hiện bên trong đại sơn phía dưới có một đám võ giả, hơn nữa còn mở một đạo phủ ngay trong núi, còn bố trí rất nhiều thần văn.
Chưa rõ tình hình nên Lục Ly không dám quầy rấy đám võ giả bên này, hắn đi bộ ở gần đó, tìm kiếm thành trì. Trong thành chắc chắn có nhiều nhất là võ giả, cũng là nơi ẩn nấp tốt nhất.
Tiêu tốn nửa ngày thời gian, Lục Ly đã đến được một tòa tiểu thành. Tiểu thành này lại do một Đế Cấp đỉnh phong khống chế, muốn vào thành phải nộp một nghìn Thiên Thạch. Một nghìn Thiên Thạch để được sống trong đó một tháng, hết hạn thì phải nộp thêm Thiên Thạch nữa.
“Chỗ này quả nhiên loạn...”
Lục Ly mím môi, một Đế Cấp đỉnh phong đã dám loạn thu Thiên Thạch? Nên biết rằng Huyền Vũ Thành đi vào một ngày chỉ mất mười Thiên Thạch, giá cả nơi này có vẻ không khác nhiều so với Huyền Vũ Thành.
Trong thành có muôn hình vạn dạng chủng tộc, Ngư Nhân tộc mà Lục Ly biến thành rất thường gặp. Hắn ngụy trang thành Lĩnh Chủ sơ kỳ, thực lực cỡ này cũng không quá nổi bật, gần như không có chủng tộc nào để ý đến hắn.
Lục Ly vào trong thành tìm hiểu tin tức một hồi, sau khi biết tình hình trong thành, trong lòng hắn đột nhiên nảy ra một suy nghĩ, chính là... Khống chế thành trì này!
Muốn khống chế thành trì này thì phải khống chế thành chủ. Hắn khống chế tòa thành này không phải vì muốn kiếm Thiên Thạch, mà vì muốn thu phục một đám thủ hạ. Có đám thủ hạ này lập tức sẽ giám sát được Thanh Hổ Giới, hắn có thể an nhàn tu luyện.
Hắn sợ nhất chính là cường giả Hoang tộc đột nhiên ẩn nấp lẻn vào, một khi để đám cường giả Hoang tộc lại gần, hắn có mười cái mạng cũng không đủ dùng. Khống chế được một đám thủ hạ cũng đồng nghĩa hắn có thêm vô số tai mắt.
""Thôi rồi...""
Sau khi dò la được chút tình báo, Lục Ly liền phủ quyết ý kiến đó. Cấp Đế này rất dễ thu phục, nhưng đằng sau cấp Đế này có một đám đại Phật, thu phục được cấp Đế này, thì chính là muốn đối đầu trở thành kẻ địch với Thánh Hoàng Lão Ma mạnh mẽ sau lưng hắn rồi.
Suy cho cùng, kỳ thực cấp Đế này chính là con rối của thánh hoàng đó, không thì chỉ dựa vào một cấp Đế đỉnh phong sao có thể khống chế được cả tòa thành trì này? Còn dám thu phí vào thành đắt như vậy?
Cho nên, thu phục được cấp Đế đỉnh phong này chắc chắn sẽ lôi được thánh hoàng đứng đằng sau ra, Lục Ly vốn không sợ tên thánh hoàng này, nhưng với chiến lực hiện giờ của hắn muốn thu phục một thánh hoàng thì vẫn còn hơi khó, lỡ như tên thánh hoàng này rất mạnh, thế thì hắn chết thảm rồi.
Hắn dò thám thông tin trong thành, sau khi xác nhận nhiều lần, hắn định thâu tóm một động tiên ở phía bắc tòa thành đó. Nhưng bên đó đã bị một đám người thâu tóm rồi, xưng hiệu là thập tam huynh đệ, là mười ba cấp Đế, ngoại hiệu của tên lão đại là Thí Thiên Đế, là một tên cấp Đế đỉnh phong rất mạnh.
Động tiên này được gọi Tần Vân Sơn, nơi đó còn sản sinh một loại thần dược cực phẩm, mười ba người bọn Sát Thiên Đế đã bá chiếm Tần Vân Sơn này mấy trăm năm rồi, bên đó cũng bố trí rất nhiều trận pháp thần văn mạnh mẽ.
Mấy trăm năm nay không phải không có cường giả cướp đoạt Tần Vân Sơn, mà là tất cả đều bị đánh co giò bỏ chạy, Thanh Vân Sơn vẫn luôn nằm trong tay mười ba huynh đệ này.
""Mười ba cấp Đế!""
Lục Ly mím môi, đúng lúc hắn đang cần một số tùy tùng, nếu có thể thu phục mười ba huynh đệ này, thế thì dễ dàng bố trí một số tai mắt, hắn có thể an tâm ở lại Tần Vân Sơn mấy mươi năm.