Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Hắn cố nén, quay đầu sang chỗ khác, lưu cho Ly tiểu thư mỗi bóng lưng, tâm tình Ly tiểu thư đang treo lên cũng theo đó buông xuống. Nàng thoáng nghi hoặc, loại người không sợ trời không sợ đất như Lục Ly, không ngờ cũng có thể dừng cương trước bờ vực? Là điều gì khiến hắn từ bỏ ác niệm?
Là lương tri ư? Nàng không cho rằng trong người Lục Ly còn tồn tại thứ này.
...
Hưu!
Một đạo bóng trắng bay vút đến, hạ xuống bên ngoài sơn động nơi Lục Ly đang trú ngụ, Lục Ly từ trong Thánh Sơn thoáng hiện đi ra, hỏi:
- Tới rồi?
- Vâng!
Quan Dương khom lưng đáp nói:
- Tới hai mươi tên Huyết tộc, tất cả đều là cấp Đế, không ngoài đại nhân dự liệu, ba tên cấp Đế đỉnh phong Huyết tộc đều xuất động, chỉ là lần này không điều động quân đội đi theo.
- Ha ha!
Lục Ly cười cười nói:
- Quân đội đến bao nhiêu chết bấy nhiêu, bọn hắn lại không ngốc. Lộ tuyến có vấn đề không? Nếu không theo đi qua từ hướng này, các ngươi nghĩ cách dụ tới đây. Chỉ cần đến đây rồi, ta có thể nhẹ nhàng bóp chết bọn hắn.
- Được!
Quan Dương khẽ gật đầu, mặc dù trong lòng có thoáng chút nghi hoặc, tại sao Lục Ly phải muốn chọn đây làm nơi khai chiến, theo hắn thấy Lục Ly hẳn là Thánh Hoàng không sai được. Thánh Hoàng đối chiến cấp Đế, hoàn toàn có thể nhẹ nhàng trấn áp, cớ gì Lục Ly còn phải phiền toái như vậy? Nhưng hắn không dám chất vấn, chỉ biết chấp hành.
Căn cứ Quan Dương bẩm báo, đoán chừng năm ngày sau Huyết tộc sẽ đến bên này, dù thế nào Lục Ly cũng không quản, cứ chờ ở đây, nếu Huyết tộc không đi từ hướng này, như vậy bọn Quan Dương tất phải dẫn dụ Huyết tộc đến.
Rất nhanh, năm ngày trôi qua!
Không chút ngoài ý, hai mươi tên Huyết tộc ngồi chiến thuyền, một đường bay thẳng đến đây, chỉ là lộ tuyến hơi chếch đi một chút, Lục Ly để lão Lục Quan gia tiềm phục gần đó đi ra dẫn dụ một phen.
- Đến rồi!
Chờ giây lát, lão Lục Quan gia bay vụt đến, Lục Ly vốn đang đứng đỉnh núi, lập tức phóng thích Thần Ẩn Thuật biến mất. Lão Lục Quan gia hóa thành một đạo bạch quang bay về phía Tần Vân Sơn, bốn tên cấp Đế đuổi theo sát gót, xa xa đằng sau là một chiếc hàn thiết chiến thuyền cực lớn đang phá không lao tới.
Lục Ly không để ý bốn tên cấp Đế lao đến trước mặt, ánh mắt khóa chặt chiến thuyền phía sau, đợi chiến thuyền đến bên này, trong tay hắn hiện ra Ung Hoàng Kích, vận chuyển Nguyên lực bất thần bổ ra một đao.
Oanh!
Pháp trận phòng ngự của chiến thuyền không mạnh, đòn công kích này lại quá bất ngờ, mặc dù cường giả bên trong kịp phản ứng thì cũng không bảo hộ được chiến thuyền.
Oanh!
Chiến thuyền nổ tung, bởi vì phóng thích công kích, thân hình Lục Ly hiển lộ ra, thoáng chốc hơn mười đạo thần niệm cường đại khóa chặt lấy hắn. Lúc này, bộ dạng Lục Ly lại là lão Bát Quan gia, khí tức cũng chỉ cấp Đế sơ kỳ.
- Tìm chết!
Một tên cấp Đế đỉnh phong khí độ phi phàm hừ lạnh, tròng mắt đỏ ngầu như máu, trong tay lấp lánh Nguyên lực, đang định phóng thích công kích.
Thân hình Lục Ly lại bất chợt tan biến, khoái tốc di chuyển đến cạnh bên, đồng thời hạ lệnh cho Huyết Linh Nhi:
- Phát động!
Ông!
Mấy chục tòa tiểu sơn gần đó đồng thời sáng lên, tiếp sau từng đạo quang mang xung thiên mà lên, giao xoa giữa trời, tạo thành một chiếc lồng giam. Lòng đất cũng không ngừng bốc lên sương trắng, bao phủ phương viên trăm dặm.
- Tan biến? Đi đâu?
- Có Thần Văn pháp trận!
- Phá trận trước!
Đám Huyết tộc lập tức kinh hãi, trong đám này có không ít cấp Đế trước đó từng chiến đấu qua với Lục Ly, vừa thấy Lục Ly biến mất, phụ cận lại xuất hiện đại trận, ai nấy đều không khỏi kinh hoảng.
Lúc này Lục Ly cũng động, thân hình như lợi kiếm xông tới, Ung Hoàng Kích hung hăng bổ tới một tên cấp Đế đỉnh phong Huyết tộc, trong công kích này Lục Ly dung hợp hai giọt kịch độc màu đen xám, phiên bản được tăng cường.
Sau khi bổ ra một kích, Lục Ly không quản tên cấp Đế đỉnh phong kia nữa, trở tay bổ tới một tên cấp Đế đỉnh phong khác, đồng thời phóng thích Linh Trận Thuật công kích tên cấp Đế đỉnh phong thứ ba. Chỉ cần đánh giết toàn bộ ba tên cấp Đế đỉnh phong này, chúng cấp Đế còn lại thế nào đều không sao cả.
- A!
Tên cấp Đế đỉnh phong đầu tiên phát ra một tiếng kêu thảm, nhục thể khoái tốc bị ăn mòn, cả người quay cuồng giữa trời, miệng không ngừng kêu thảm, khiến đám cấp Đế xung quanh kinh hoảng không thôi.
Một tên cấp Đế đỉnh phong khác là tộc trưởng Huyết tộc, hắn không đi nhìn tên cấp Đế đỉnh phong kia, mà trong người không ngừng tán phát huyết vụ, kết thành một quang tráo màu máu bao bọc lấy thân mình.
Oanh!
Công kích của Lục Ly bổ lên quang tráo, dịch độc dính lên quang tráo, khoái tốc ăn mòn. Tộc trưởng Huyết tộc thấy cảnh đó, sắc mặt lập tức trở nên vô cùng khó coi, tức tốc giật lùi ra sau, quét nhìn xung quanh một lượt, lại không thấy được Nhị trưởng lão trong tộc đâu, Đại trưởng lão thì lúc này đang đứng ngơ ngác giữa trời, bên kia, Lục Ly lại phóng thích một đạo công kích, xông giết về phía Đại trưởng lão.
Oanh!
Đại trưởng lão bị đánh trúng, lập tức lây dính kịch độc, cả người bắt đầu khoái tốc bị ăn mòn, Đại trưởng lão rốt cục hồi thần, thống khổ gầm lên, nhục thân lại vẫn tiếp tục tiêu tan với tốc độ vô cùng khủng khiếp.
- Trốn!
Trong mắt Tộc Vương Huyết tộc chớp qua một tia sợ hãi, vốn nghe lời kể của Đại trưởng lão hắn còn chưa quá tin tưởng, cho nên mới đích thân dẫn đội tới, giờ tận mắt chứng kiến Đại trưởng lão và Nhị trưởng lão bị miểu sát trong nháy mắt, hắn triệt để bị dọa sợ.
Xoẹt!
Hắn không chút ngập ngừng, trong tay hiện ra Thánh Binh, thân hình như lợi kiếm lao vút đi, phóng thích công kích cường đại trực tiếp xé rách khốn trận do Huyết Linh Nhi bố trí.
Hưu!
Tộc Vương Huyết tộc xông lên cao không, bi hống hét lớn:
- Rút lui!
Từng tên cấp Đế vọt lên theo, Lục Ly thấy đám cấp Đế kia muốn chạy, Ung Hoàng Kích đột nhiên bổ tới lối ra kia, một kích lần này dung hợp hơn mười giọt kịch độc.
Ầm ầm ầm ầm ầm!
Trong một kích này còn ẩn chứa pháp tắc thời gian và không gian, bảy tám tên cấp Đế thoáng chốc hết đường thoát, bị quét trúng, độc dịch theo đó tán phát, bảy tám tên cấp Đế đều trúng chiêu.