Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- A, a...
Bảy tám tên cấp Đế chết thảm đương trường, chỉ có mấy tên cấp Đế thoát được ra ngoài. Bên kia mấy tên cấp Đế truy sát lão Lục Quan gia nghe được tiếng rống từ Tộc Vương, lập tức cũng triệt thoát theo.
- Trốn...
Tộc Vương Huyết tộc thấy Lục Ly vọt lên, không dám dừng lại mà vội hóa thành một đạo hồng quang trốn về nơi xa, chớp mắt đã tan biến không thấy đâu.
- Hừ!
Lần này Lục Ly dùng tới Ung Hoàng Kích, đã bại lộ không ít, tự nhiên không muốn để cho đám cấp Đế này trốn thoát. Hắn liên tục vận dụng Linh Trận Thuật, lưu lại hai tên cấp Đế.
- Các ngươi lưu thủ, ta truy sát đám kia!
Lục Ly truyền âm cho đám Quan Dương, sau đó lấy ra Thánh Sơn phi tốc đuổi theo. Ung Hoàng Kích vốn rất nổi danh, nếu đã dùng tới, vậy thì không thể để đám này đào tẩu được.
Một bộ phận Thần Văn trong Thánh Sơn đã được khôi phục, tốc độ không bị ảnh hưởng gì đáng kể, đám cấp kia làm sao so được với Thánh Sơn, thoáng chốc đã có mấy tên cấp Đế bị đuổi kịp, Lục Ly lao đến, một giọt độc dịch một tên, giết cấp Đế như giết gà.
Một canh giờ sau, trừ Tộc Vương Huyết tộc ra, toàn bộ cấp Đế đều bị Lục Ly đánh chết. Tốc độ Tộc Vương Huyết tộc vẫn rất biến thái, không hề chậm thua Thánh Hoàng bình thường, hơn nữa còn có một loại độn thuật kỳ dị, lúc Lục Ly áp sát, hắn liền sẽ xuyên thẳng qua hư không thoát đi.
- Hừ hừ!
Lục Ly hừ lạnh, mặc dù Tộc Vương Huyết tộc có được độn thuật quỷ dị, nhưng tốc độ Thánh Sơn cũng cực nhanh, dù phải lượn quanh vài vòng, song Lục Ly vẫn có thể nhẹ nhàng tìm được hắn.
Lục Ly hạ quyết tâm, dù phải đuổi mấy tháng cũng nhất định giết cho được Tộc Vương Huyết tộc. Nhổ cỏ không trừ gốc, hậu hoạn khôn cùng, dù đem tiết lộ tin tức cho Hoang tộc, vạn nhất truyền cho lão ma, nói hắn có chí bảo, vậy hắn cũng sẽ chết rất thảm.
…
Hai ngày!
Lục Ly truy sát suốt hai ngày, độn thuật của tên Tộc Vương Huyết tộc kia vô cùng cường hãn, Lục Ly bị hắn quay cho như chong chóng, lúc hướng đông lúc lại hướng tây, nếu không phải tốc độ Thánh Sơn đủ nhanh, e rằng sớm đã bị Tộc Vương Huyết tộc cắt đuôi. Lục Ly cắn răng, một đường đuổi sát không bỏ, thề quyết không đánh chết được Tộc Vương Huyết tộc liền không bỏ qua.
Hưu!
Trong mắt Tộc Vương Huyết tộc Tộc Vương hiện đầy sợ hãi, một đường cực tốc cuồng bay, một đường cảm ứng không gian ba động sau lưng, một khi nhận thấy không gian phía sau có ba động, hắn lại lập tức phóng thích Huyết Độn Thuật trốn đi, bằng không nếu để Lục Ly đuổi kịp, sợ là hắn sẽ chết rất thảm.
Trong lòng hắn chất đầy hối hận, phẫn nộ và uất giận. Hắn giận tôn tử Đại trưởng lão, phái đi mua chút thần dược thôi, không ngờ lại náo ra chuyện lớn thế này, chẳng lẽ nó nghĩ bọn hắn vẫn là Huyết tộc ở Tứ trọng thiên năm đó chắc? Hiện tại Huyết tộc đã không còn vinh quang năm xưa, thực lực trăm không còn một.
Hắn cũng hận Lục Ly còn muốn diệt cỏ tận gốc, giết người quá đầu, Lục Ly đã đánh chết nhiều cường giả Huyết tộc bọn hắn vậy rồi, thế mà vẫn đuổi giết hắn lâu đến vậy.
Hắn biết một khi mình chết, mạch này của bọn hắn liền đi đứt, mặc dù Huyết tộc còn có phân chi khác, mạch bọn hắn cũng không phải mạnh nhất, nhưng mạch này mà diệt vong, thực lực chỉnh thể Huyết tộc tất sẽ giảm mạnh.
- Tinh Diệu Thành!
Hắn đột nhiên phát hiện trước mặt có một tòa đại thành, tròng mắt thoáng khẽ co rụt lại, sau đó đại hỉ phóng vút về hướng kia. Tinh Diệu Thành có Thánh Hoàng tọa trấn, còn là một lão ma rất mạnh, Lục Ly hẳn là không dám động thủ trong thành đâu?
Hắn cực tốc bay vút đến thành trì kia, Thánh Sơn cũng đuổi theo, thần niệm Lục Ly đảo qua, phát hiện Tộc Vương Huyết tộc vào thành, trong mắt Lục Ly bất giác lóe lên một tia ngập ngừng, song rất nhanh cũng tung người lướt theo, biến hóa ngoại hình một phen, đổi thành một tên võ giả bình thường, cảnh giới cũng đổi thành Lục Kiếp, cứ thế khoái tốc phóng vào trong thành.
Tộc Vương Huyết tộc vào thành, ngoài thành có quân đội, chỉ cần giao thiên thạch liền có thể tùy ý đi vào. Trong tay Lục Ly hiện ra một ít thiên thạch, vứt đi qua, tên thống lĩnh canh cổng cười tủm tỉm đưa qua một tấm lệnh bài, thiên thạch Lục Ly giao ra hơi nhiều so với quy định.
Võ giả trong thành không ít, người đến kẻ đi nườm nượp không dứt, Lục Ly lẫn vào trong đám đông, thoáng chốc đã không thấy đâu. Tộc Vương Huyết tộc cũng không thấy đâu, nhưng cả Lục Ly và Tộc Vương Huyết tộc đều biết, song phương đều có thể cảm ứng sự tồn tại của đối phương, cũng một mực cảm ứng được đối phương tồn tại.
- Ha ha!
Lục Ly khẽ cười, đi vào trong một hẻm nhỏ, sau đó trực tiếp tan biến, lát sau lại đã đi ra từ trong một hẻm nhỏ khác, biến thành một võ giả dị tộc.
- Không thấy...
Tộc Vương Huyết tộc đứng ở chính giữa một con phố, sắc mặt có vẻ ngưng trọng, Lục Ly biến mất, đồng nghĩa lúc nào cũng có thể xuất hiện bên cạnh hắn, công kích của Lục Ly vô cùng sắc bén. Nếu mặc cho Lục Ly đánh lén, giết chết hắn sau đó thoát đi trong nháy mắt, đợi khi lão ma trong thành kịp phản ứng, e rằng đối phương sớm đã cao chạy xa bay.
Lục Ly không ngừng áp sát Tộc Vương Huyết tộc, hơn nữa trên đường còn liên tục biến hóa ngoại hình, tại trường có vô số chủng tộc đi tới đi lui, ngựa xe như nước, Tộc Vương Huyết tộc căn bản không cách nào khóa chặt hắn.
Vạn trượng, năm ngàn trượng, ba ngàn trượng!
Tộc Vương Huyết tộc rốt cục cũng phát hiện Lục Ly, hắn cảm nhận được sát ý trên người Lục Ly, lập tức bị dọa cho mồ hôi lạnh chảy dọc sống lưng. Chỉ cần hắn phản ứng chậm chút thôi, Lục Ly liền áp sát đến gần, lúc đó e là hắn chết thế nào đều không biết.
Hưu!
Tộc Vương Huyết tộc không dám ngừng, vội vọt thẳng lên trời, sau đó phóng thích Huyết Độn Thuật tiến vào trong hư không. Lục Ly thoáng tiếc nuối thở dài, vừa rồi nếu cho hắn áp sát thêm một ngàn trượng, hắn tự tin tuyệt đối đánh giết được Tộc Vương Huyết tộc.
Hưu!
Lục Ly cũng xung thiên mà lên, nhưng hộ vệ trong thành đã hồi thần, vừa rồi Tộc Vương Huyết tộc bay đi bọn hắn không kịp phản ứng, giờ Lục Ly lại còn dám bay đi lên? Phải biết trong thành này muốn ra vào chỉ có thể đi cửa thành.