Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Thần Hổ Đàm ở trung bộ Thanh Hổ Giới, cách Tần Vân Sơn một quãng tương đối, truyền tống đi qua phải mất hơn nửa tháng. Nơi này bởi vì có một ngọn núi rất giống Thần Hổ mà được cái tên đó, Thần Hổ Đàm nằm ngay ở bên trong Thần Hổ Sơn.
Kỳ thật nơi đây từng bị rất nhiều cường giả hoặc đại tộc đều chiếm giữ qua, trước kia là bị một đại tộc chiếm cứ, đến sau đại tộc sa sút, cuối cùng mới bị lão ma hiện tại chiếm làm của riêng.
Mộc Nhất Sơn Nhân!
Đây là ngoại hiệu lão ma, tên thật là gì không biết, chỉ biết lão ma rất nổi danh ở quanh vùng, dù là Quáng Tộc cũng không dám trêu chọc hắn. Lão ma này còn là một cường giả linh hồn, còn có một kiện pháp khí, từng có rất nhiều lão ma hoặc đại tộc đến tấn công Thần Hổ Đàm, song đều bị hắn đánh lui.
Lão ma này không chỉ linh hồn cường đại mà còn am hiểu bố trận, nhiều năm đi qua vậy rồi, trong Thần Hổ Đàm được hắn bố trí vô số Thần Văn pháp trận cường đại, Thánh Hoàng bình thường muốn tấn công, đoán chừng đều khó mà phá mở được Thần Văn pháp trận.
Lục Ly đứng dưới Thần Hổ Đàm, ngước nhìn đỉnh núi xa xa, nhìn qua quả thật rất giống một con cự hổ đang ngửa mặt lên trời gào thét, nhất phần đầu hổ càng sống động như thật.
Thần Hổ Đàm nằm ngay khu vực phần đầu hổ, nghe nói Thần Hổ Sơn này có được một Thiên Địa thần trận cường đại, có thể yên ắng hấp thu thiên địa linh khí trong phương viên trăm vạn dặm. Sau khi thiên địa linh khí được chuyển hóa mới dần dần xuất hiện linh tuyền.
Linh tuyền cuồn cuộn không ngừng, mặc dù lượng chảy ra rất nhỏ, tích lũy tháng ngày cũng hình thành nên một đầm nước, đây chính là xuất phát của Thần Hổ Đàm.
Linh tuyền có thể đề thăng linh hồn, hiệu quả vượt xa thần dược, bởi thế Mộc Nhất Sơn Nhân chiếm cứ Thần Hổ Đàm bằng với có được một tòa bảo tàng lấy mãi không hết, dùng mãi không cạn. Linh tuyền không ngừng chảy ra, bằng với đang không ngừng chế tạo thiên thạch.
Sau khi bán đi lượng lớn thiên thạch, Mộc Nhất Sơn Nhân mua về rất nhiều trận thạch trân quý, khiến pháp trận Thần Hổ Sơn càng thêm cường đại, gần ngàn năm qua đã không có bất kỳ cường giả hay chủng tộc nào đến tấn công Thần Hổ Sơn.
Cường giả chân chính không thèm để ý đến Thần Hổ Đàm, cường giả bình thường lại không phá nổi pháp trận nơi đây. Nếu là đại tộc thì lại không dám tùy tiện trêu chọc Mộc Nhất Sơn Nhân, bởi vì năm đó có một đại tộc từng tiến đánh Thần Hổ Sơn, cuối cùng bị Mộc Nhất Sơn Nhân ám toán hơn phân nửa tộc nhân, cuối cùng bị ép cho toàn tộc di dời.
Hôm nay Lục Ly đến rồi!
Mục đích của hắn không phải chiếm cứ Thần Hổ Sơn mà chỉ muốn lấy linh tuyền, hắn cần diệt đi toàn bộ Huyết tộc, bởi vậy cần có một ít thần dịch, Thần Hổ Đàm này là địa điểm lý tưởng nhất mà hắn có thể chọn ra được.
Dạo vòng quanh núi hai vòng, Lục Ly yên ắng bay đi, tới trong một sơn động gần đó. Huyết Linh Nhi sớm đã âm thầm thăm dò qua Thần Văn Thần Hổ Sơn, nếu Huyết Linh Nhi đều bó tay hết cách, Lục Ly sẽ từ bỏ hành động lần này.
Tạo nghệ phương diện Thần Văn của Lục Ly không mạnh, cũng không có năng lực phá trận như Huyết Linh Nhi, bởi thế nếu Huyết Linh Nhi hết cách, hắn cũng chỉ biết giương mắt nhìn.
Hắn không muốn phát sinh xung đột với Mộc Nhất Sơn Nhân, hắn chỉ muốn vô thanh vô tức tiến vào Thần Hổ Sơn, sau đó lấy đi toàn bộ thần dịch trong Thần Hổ Đàm rồi lập tức rời đi.
Mặc dù Thần Hổ Đàm chỉ là một đầm nước, nhưng còn lớn hơn cả Thiên Trì, chí ít phải lớn bằng mười mấy Thiên Trì cộng lại, chỉ cần lấy đi hết thần tuyền trong đó, hẳn sẽ đủ cho Lục Ly dung luyện ra mấy chục giọt thần dịch.
Lục Ly đặt Thánh Sơn trong sơn động, sau đó tiến vào dưới gốc Thần Thụ kia để tu luyện, lẳng lặng chờ đợi kết quả thăm dò từ Huyết Linh Nhi.
Chỉ cần Huyết Linh Nhi có thể yên ắng phá trận, như vậy hắn liền sẽ dùng Thần Ẩn Thuật âm thầm tiềm phục tiến vào, hấp thu lấy thần tuyền. Mộc Nhất Sơn Nhân đã rất già, loại cường giả cấp bậc này không có chuyện ngồi ngẩn người một chỗ, bình thường sẽ bế quan tu luyện, bởi thế chỉ cần hắn cẩn thận chút liền sẽ không kinh động đến Mộc Nhất Sơn Nhân.
Bọn Quan Dương không tới cùng, song cũng không ở tại Tần Vân Sơn, ở Tần Vân Sơn chỉ an trí mấy tên hạ nhân. Lục Ly để bọn hắn giám sát toàn bộ Thanh Hổ Giới, tránh miễn Huyết tộc giết tới mà bọn hắn còn không biết.
Nửa tháng chớp mắt liền qua, Huyết Linh Nhi trở về, truyền âm đánh thức Lục Ly:
- Chủ nhân, Thần Văn nơi này quả thực rất cường đại, muốn chính diện phá mở đích thật rất khó khăn, dù là ta, muốn đi phá mở toàn bộ, tối thiểu cũng phải mất mấy năm.
Nghe xong, trên mặt Lục Ly không giấu được hỉ sắc, xem ra trong lời Huyết Linh Nhi có thâm ý, hắn vội vàng hỏi:
- Nếu ta chỉ muốn lẻn vào thì sao?
- Như thế độ khó sẽ nhỏ hơn nhiều!
Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Thần Văn pháp trận này có tổng cộng bảy tầng, tầng bảy thoạt nhìn được xếp chồng lên nhau, không có góc chết, nhưng ta phát hiện một con đường tắt. Ta có thể lợi dụng lỗ thủng Thần Văn mang ngươi đi vào, nhưng ta không đảm bảo lúc xúc động Thần Văn cường giả kia sẽ không phát hiện.
- Vậy à?
Sắc mặt Lục Ly thoáng hiện vẻ ngưng trọng, Huyết Linh Nhi có cách dẫn hắn đi vào, nhưng cũng có khả năng bị Mộc Nhất Sơn Nhân phát hiện. Đây là điều hết sức bình thường, rốt cuộc những pháp trận này là do Mộc Nhất Sơn Nhân bố trí, nếu hắn ở trạng thái thanh tỉnh, có cảm ứng cũng là điều bình thường.
Năm đó Lục Ly từng bố trí rất nhiều tiểu Thần Văn ở trong mộ Ung Hoàng, một khi có người xúc động Lục Ly lập tức có thể phát giác, đạo lý ở đây cũng tương tự.
Lục Ly trầm ngâm một lát rồi hỏi:
- Thánh Sơn cần mất bao lâu có thể hoàn toàn khôi phục?
Huyết Linh Nhi nghĩ nghĩ, đáp nói:
- Ít nhất cũng phải nửa tháng.
- Trước khoan nóng vội đi vào, đợi Thánh Sơn khôi phục cái đã.
Lục Ly ra lệnh, đồng thời cũng quyết định chủ ý. Chỉ cần Thánh Sơn có thể khôi phục toàn diện, như vậy dù bị Mộc Nhất Sơn Nhân phát hiện cũng không sao cả, cùng lắm thì ngồi trong Thánh Sơn đào tẩu đi là được, thực lực Mộc Nhất Sơn Nhân cũng chỉ tương đương Quỷ Vũ lão tổ, còn chưa phá được Thánh Sơn.