Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
- Được rồi!
Huyết Linh Nhi chuyên tâm đi khôi phục Thánh Sơn, Lục Ly khoanh chân ngồi xếp bằng, tiếp tục tu luyện. Bọn Quan Dương giám sát toàn bộ Thanh Hổ Giới, Lục Ly không quá bận tâm, Huyết tộc rất dễ nhận biết, không khả năng vô thanh vô tức lẻn vào.
Rất nhanh, lại một tháng qua đi, Huyết Linh Nhi vẫn chưa hoàn toàn khôi phục xong Thánh Sơn, Lục Ly lại bị đánh thức, Quan Dương tìm đến hắn. Nét mặt Quan Dương hiện đầy vẻ ngưng trọng, vừa tới liền quỳ gối xuống nói:
- Đại nhân, Huyết tộc tới, chẳng qua bây giờ mới chỉ tới một ít trinh sát đỉnh cấp, hiện tại đã đến đại bản doanh Huyết tộc, bọn hắn đang bắt đầu điều tra hung thủ. Hơn nữa có một tên cấp Đế Huyết tộc tựa hồ cảm ứng được khí tức huyết ấn, chính đang bay tới bên này.
- Hả?
Trong mắt Lục Ly lóe lên hàn quang, hừ lạnh nói:
- Ngươi có thể đối phó cấp Đế kia không?
Quan Dương khẽ gật đầu, Lục Ly khua tay nói:
- Giết, giết sạch toàn bộ trinh sát Huyết tộc tiến vào Thanh Hổ Giới, một tên cũng không chừa. Bên này ta cần tối đa chừng một tháng, các ngươi cố kéo dài thời gian.
- Tuân mệnh!
Quan Dương bay đi ra, giờ bọn hắn đã quyết định cùng theo Lục Ly, vậy thì hết cách rồi, tự nhiên phải chém giết tên cấp Đế Huyết tộc và đám trinh sát kia. Đợi khi Huyết tộc phái ra cường giả, muốn tới chí ít cũng cần một tháng. Đến lúc đó Lục Ly ra tay, tới tên nào liền chết tên đó.
Quan Dương khoái tốc về tới trong thành nhỏ phụ cận, sau đó lập tức triệu tập mấy tên huynh đệ lại, cả đám chia nhau hành động. Hắn đi chặn đánh cấp Đế Huyết tộc, các huynh đệ còn lại đi tìm kiếm trinh sát Huyết tộc, giết sạch không chừa một ai.
Lại qua nửa tháng, tiếng truyền âm của Huyết Linh Nhi vang lên:
- Chủ nhân, Thánh Sơn đã khôi phục xong, lực phòng ngự giống hệt trước đây, không có gì khác biệt cả.
- Tốt, động thủ!
Lục Ly đứng bật dậy, thân hình chợt lóe, xuất hiện ở bên ngoài Thánh Sơn, hắn khua tay nói:
- Phá trận, dẫn đường, chúng ta yên ắng lẻn vào Thần Hổ Đàm.
…
Thần Văn Thần Hổ Sơn được bố trí bắt đầu từ dưới núi, chỉ là Thần Văn dưới núi tương đối yếu nhược, cũng khá là mờ mịt, chỉ mang tác dụng cảnh báo. Nếu là Lục Ly, khả năng sẽ không cẩn thận chạm phải, nhưng cùng đi theo Huyết Linh Nhi thì đương nhiên không thành vấn đề.
Dưới sự chỉ dẫn của Huyết Linh Nhi, Lục Ly một đường hướng thẳng lên núi, tốc độ không nhanh không chậm, chỉ tiêu tốn gần nửa canh giờ liền đã tới trên Thần Hổ Sơn.
- Chủ nhân, mặt trước chính là đạo Thần Văn phòng hộ đầu tiên.
Huyết Linh Nhi nhắc nhở, Lục Ly trực tiếp phóng thích Thần Ẩn Thuật, vạn nhất xúc động Thần Văn bị phát hiện, hắn đang trong trạng thái ẩn thân, Mộc Nhất Sơn Nhân có khả năng không thăm dò ra được, khi ấy liền có thể thong dong thối lui.
Phía trước xuất hiện một rừng cây, rừng cây này chính là đạo Thần Văn phòng hộ đầu tiên, Lục Ly vừa tiến vào trong rừng, lập tức phát hiện rất nhiều rắn độc trùng độc, những rắn độc trùng độc này cũng là một phần của pháp trận phòng ngự. Nếu có cường giả lẻn vào, có lẽ sẽ tránh được Thần Văn, nhưng khó mà không kinh động tới đám rắn độc trùng độc, đến lúc đó một khi công kích tự nhiên sẽ xúc động Thần Văn cảnh báo, Mộc Nhất Sơn Nhân liền sẽ biết được.
Lục Ly mừng thầm vì kịp thời phóng thích Thần Ẩn Thuật, bằng không được Huyết Linh Nhi dẫn đường tuy có thể tránh qua đám rắn độc trùng độc, nhưng khả năng kinh động tới chúng vẫn rất lớn.
Tốc độ Lục Ly cực chậm, đi theo Huyết Linh Nhi, qua bảy tám lần quẹo trái rẽ phải, tiêu tốn suốt nửa canh giờ mới ra khỏi rừng cây. Trước mặt hiện ra một dòng sông nhỏ, Lục Ly đang định bay thẳng đi qua, Huyết Linh Nhi lại truyền âm nói:
- Chủ nhân, con sông nhỏ này là đạo pháp trận thứ hai, nếu ngươi dám từ trên đầu bay qua, pháp trận sẽ lập tức khởi động.
- Ách?
Lục Ly nhíu mày nói:
- Chẳng lẽ đi từ trong sông? Nước ở đây vấn đề không?!
Lục Ly tử tế nhìn kỹ nước sông, phát hiện chúng có màu ám vàng, đục ngầu, thậm chí còn mang đến cho hắn cảm giác nguy cơ mãnh liệt, tựa hồ bên trong có mãnh thú tiềm phục.
- Trong sông đích xác có vấn đề!
Huyết Linh Nhi giải thích nói:
- Thứ nhất, nước sông kịch độc, thứ hai, trong sông có một loại sinh vật kỳ dị, lực công kích không yếu.
- Không thể bay qua, cũng không thể bơi qua, vậy chúng ta đi thế nào?
Lục Ly hỏi lại, song trong lòng không có quá nhiều lo lắng, khi trước Huyết Linh Nhi nói có thể dẫn hắn đi vào, vậy nhất định là sẽ có cách.
Huyết Linh Nhi truyền âm tới:
- Ngồi thuyền đi qua, tuỳ tiện tìm một phiến gỗ nào đó là được, chỉ cần không chạm vào nước sông liền sẽ an toàn.
- Vậy cũng được?
Lục Ly nhếch môi, đã rất nhiều năm hắn không đi thuyền trên nước, mặc dù thường xuyên ngồi chiến thuyền, nhưng đấy không phải thuyền bình thường, mà là thần khí phi hành, chỉ là ngoại hình không khác thuyền là mấy thôi.
- Chủ nhân, gốc cây thứ ba bên trái có thể chặt!
Huyết Linh Nhi chỉ dẫn một phen, trong tay Lục Ly hiện ra một thanh chiến đao, tùy tiện bổ xuống, Huyết Linh Nhi tiếp tục nói:
- Chủ nhân, lát nữa ngươi nghe ta chỉ huy, điều khiển mảnh gỗ lao đi, không thể sai dù chỉ một nhịp, bằng không sẽ kích phát Thần Văn.
Lục Ly xách cây gỗ xuống sông, sau đó hắn đứng trên thân gỗ, âm thầm nghe theo Huyết Linh Nhi chỉ thị, điều khiển thân gỗ đi tới trong sông. Huyết Linh Nhi trước là để hắn men theo dòng chảy đi xuống, sau đó rẽ ngoặc đi lên, tiếp sau lại đi xuống, giày vò qua bốn năm chuyến mới tới được bờ bên kia.
Hưu!
Lục Ly tung mình lên bờ, thu lại phiến gỗ, sau đó tiếp tục đi tới, địa hình trước mặt lần nữa biến hóa, xuất hiện mấy hố sâu, những hố sâu kia đen nhánh không thấy đáy, ai cũng không biết phía dưới là gì, khiến người nhìn vào bất giác lại run lên.
- Chủ nhân, nhảy xuống hố sâu thứ hai!
Huyết Linh Nhi truyền âm khiến Lục Ly thiếu chút tưởng rằng mình nghe lầm. Hố sâu này rõ ràng là do Mộc Nhất Sơn Nhân bố trí, bên trong khẳng định có Thần Văn, sao Huyết Linh Nhi lại bảo hắn nhảy xuống?
Được đến xác nhận, Lục Ly nhảy xuống hố sâu, một đạo bạch quang hiện lên, Lục Ly cứ thế bị truyền tống đi, trong lòng không khỏi có chút hoảng.