Bất Diệt Long Đế ( Bản Dịch Full)

Chương 429 - Chương 429: Đeo Mặt Nạ

Bất Diệt Long Đế Chương 429: Đeo mặt nạ

Hắn lại không đi, bi thống đứng tại chỗ một hồi:

- Hai vị nén bi thương, Minh huynh có cần ta về gia tộc giúp ngươi lấy thuốc trừ độc không?

- Không cần!

Minh Vũ yếu ớt phất phất tay nói:

- Đỗ huynh, tự ta có thể bức độc. Ngươi không cần lo cho ta, ta muốn ở lại đây tế điện thiếu chủ một đoạn thời gian, chờ sau khi bức được độc ra rồi sẽ trở về Bắc Mạc. Ừ... Nếu có phiền phức, chúng ta sẽ tới Hàm Thành tìm Đỗ huynh, hy vọng đến lúc đó ngươi sẽ giúp chúng ta một tay, Minh Vũ vô cùng cảm kích.

Minh Vũ nói như vậy, Đỗ Nhiễm cũng không tiện nói thêm, gật đầu nói:

- Ừ, nếu có chuyện gì, cứ đến Hàm Thành tìm ta. Nếu hai vị muốn gia nhập Đỗ gia chúng ta, cũng có thể đến Hàm Thành, ta sẽ tiến cử các ngươi với tộc trưởng. Hai vị bảo trọng, ta về phục mệnh trước, tạm biệt.

Đỗ Nhiễm đã đợi ở đây mấy ngày, cũng cảm thấy sốt ruột rồi. Việc này hắn còn phải về phục mệnh và thỉnh tội, đồng thời xem xem giải quyết hậu quả thế nào, ứng đối với sự vấn tội của Lục gia sau này ra sao.

Đối với Đỗ gia mà nói, Lục Ly là quan trọng nhất. Minh Vũ và Vũ Hóa Thần lại không tính là gì, Đỗ gia không phải quá muốn mời chào, bọn họ dù sao hai người cũng là người hầu của Lục Ly.

Chờ Đỗ Nhiễm đi rồi, Vũ Hóa Thần muốn hỏi Lục Ly tình huống, Minh Vũ lại nháy mắt ra hiệu. Vũ Hóa Thần đã hiểu, hai người không nói gì nữa chỉ im lặng đứng bên ngoài chờ.

Một lát sau, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần xác định phụ cận không có ai, thần niệm của Minh Vũ lập tức vươn vào trong.

Sau mấy giây, không gian hơi dao động, một khối hoàng kim cổ quan cực lớn từ trong sương mù tím đen bay ra. Triệt bỏ triệt bỏ vòng bảo hộ ngoài Long Đế Quan, quát khẽ:

- Mau lên đây, chúng ta lập tức rời khỏi!

Vũ Hóa Thần mừng như điên bay lên, Minh Vũ cũng lên theo. Trên Long Đế Quan quang mang chợt lóe, một vòng bảo hộ màu xanh xuất hiện, Long Đế Quan biến mất trong không trung, vô thanh vô tức bay đi xa xa.

- Vũ Hóa Thần, ngươi tới đây rót huyền lực vào đi, chú ý khống chế để mấy phù văn này chạy theo chiều thuận kim đồng hồ, khống chế mấy phù văn bên này chạy theo hướng này.

Bay ra khỏi Tà Vu Sơn mấy trăm dặm, Lục Ly không chịu được nữa, gọi Vũ Hóa Thần tới, nói với hắn làm thế nào để khống chế Long Đế Quan phi hành.

Cấm chế phi hành của Long Đế Quan rất dễ khống chế, kỳ thật không khác lắm với phi thuyền thiết giáp hay chiến xa thượng cổ. Khác nhau là tốc độ phi hành của Long Đế Quan rất nhanh, có thể sánh bằng Bất Diệt cảnh đỉnh phong.

Cấm chế ẩn thân của Long Đế Quan cũng rất mạnh, Bất Diệt cảnh cũng không tra xét được, nhưng Quân Hầu cảnh chắc có thể cảm ứng được.

Có điều Quân Hầu cảnh không phải là khắp nơi đều có, không tới gần thành trì, nếu vận khí không quá kém, ở nơi hoang vu này chắc rất khó gặp phải Quân Hầu cảnh.

Lục Ly chuẩn bị giúp Vũ Hóa Thần khống chế Long Đế Quan phi hành một đoạn cự ly, rời xa địa bàn của Tần gia và Đỗ gia, rồi lại nghĩ biện pháp ngồi phi thuyền thiết giáp cỡ lớn tới Thần Khải Vực.

Chỉ mò mẫm một lúc, Vũ Hóa Thần đã học được khống chế Long Đế Quan phi hành như thế nào. Huyền lực của Vũ Hóa Thần hùng hậu, kiên trì mấy năm cũng không có vấn đề, Lục Ly liền triệt để yên tâm, ngồi xếp bằng trên Long Đế Quan nghỉ ngơi.

Minh Vũ thì ngồi bên cạnh, bức ra vu độc còn sót lại. Lúc này hắn đã dừng lại, nhìn Lục Ly, chờ Lục Ly giải thích.

Lục Ly hoàn toàn tín nhiệm Minh Vũ, Vũ Hóa Thần là nô bộc của hắn nên cũng rất yên tâm, hắn không giấu giếm, giải thích vài câu:

- Đây là Long Đế Quan, lúc ban đầu ở trong Long Đế Trủng, về sau thì bay đi. Trong đây chắc có tàn hồn của một yêu ma, cụ thể là gì thì ta không biết. Yêu ma đó ý đồ muốn đoạt xá, chiếm cơ thể của ta. Cho nên đoạn thời gian trước ta vẫn bị hắn khống chế mà đi đường. Sau khi tiến vào Tà Vu Sơn, ta dưới cơ duyên xảo hợp giết chết được tàn hồn yêu ma đó, lúc này mới có thể bay ra khỏi Tà Vu Sơn.

Lục Ly không giải thích qua rất rõ ràng, hắn không muốn bại lộ quá nhiều bí mật. Không phải không tín nhiệm hai người, chỉ là chuyện trong Hồn Đàm của hắn có Ngân Long Ấn Ký rất ly kỳ, hắn không muốn nói với bất kỳ ai. Chỉ một mình mình biết bí mật thì mới gọi là bí mật.

Minh Vũ không có bất kỳ chất vấn gì về giải thích của Lục Ly, Lục Ly đoạn thời gian trước đích xác trông không giống là bản thân hắn. Cặp mắt đỏ rực, bộ dạng dữ tợn đó rất rõ ràng không phải hóa ma, mà là bị yêu ma khống chế.

Lục Ly sao có thể giết chết yêu ma lợi hại như vậy?

Điểm này thì hai người đều không hỏi, Minh Vũ lại cho rằng là đương nhiên, bởi vì Lục Ly là con trai của Lục Nhân Hoàng, Lục Nhân Hoàng sao có thể không để lại chí bảo cho Lục Ly?

Vì sao Lục Ly lại khống chế Long Đế Quan lặng lẽ bay đi? Lúc này Minh Vũ đã nghĩ thông, hắn đưa tay lên mặt, tháo mặt nạ Quỷ Sát xuống, đưa cho Lục Ly, nói:

- Thiếu chủ, mặt nạ này ngươi đeo đi, có thể che giấu an toàn hơn.

- Ừ.

Mặt Lục Ly đã bị rất nhiều người thấy, còn đánh bị thương rất nhiều người, đeo mặt nạ vào đích xác là an toàn hơn, ít nhất dưới Quân Hầu cảnh cũng không thể nhìn thấu hắn.

- Thiếu chủ cát nhân tự có thiên tướng.

Vũ Hóa Thần cảm khái, ở loại tình huống này cũng có thể tuyệt địa phùng sinh, Lục Ly đúng là hồng vận tề thiên.

Hắn trầm mặc một lúc, tò mò hỏi:

- Thiếu chủ, khi ngươi kéo quan tài mà đi, loại thần kỹ biến ảo ra mấy chục phân thân đó là áo nghĩa ngươi cảm ngộ được? Hay là thủ đoạn của yêu ma? Minh Vũ nói ngươi biết một loại huyền kỹ di hình hoán ảnh.

Tuy Vũ Hóa Thần cũng không cho rằng Lục Ly có loại năng lực này, nhưng vẫn rất hiếu kỳ, cho nên mới hỏi vậy.

Lục Ly trợn mắt nói:

- Ngươi cho rằng với cảnh giới này của ta mà có thể cảm ngộ áo nghĩa à? Di Hình Ảo Ảnh là huyền kỹ của ta, có điều được yêu ma dung hợp bí thuật hay là áo nghĩa gì đó, mới có uy lực cường đại như vậy.

Bình Luận (0)
Comment