Minh Vũ gật đầu, Vũ Hóa Thần nhướn mày, đề xuất một kiến nghị:
- Thiếu chủ, nếu yêu ma này mượn dùng thân thể của ngươi để phóng ra loại thần kỹ này, vậy có dấu vết để lần theo, ngươi thử nhớ lại đi, cảm ngộ kỹ càng tình huống lúc ấy phóng thích. Nói không chừng... Ngươi có cơ hội thôi diễn ra loại áo nghĩa này đấy.
- Hả?
Minh Vũ hơi ngẩn ra, sau đó vẻ mặt phấn chấn tiếp lời:
- Đúng đúng, thiếu chủ! Cơ hội này là vô cùng hiếm có, tuy lúc ấy là yêu ma khống chế ngươi phóng thích thần kỹ, nhưng trong đầu ngươi khẳng định có ký ức còn sót lại. Chỉ cần ngươi thuận theo ký ức này mà thôi diễn, nói không chừng có thể cảm ngộ ra loại áo nghĩa này. Áo nghĩa này vô cùng cường đại, chắc ít nhất cũng là áo nghĩa ngũ phẩm, nếu ngươi có thể cảm ngộ, vậy tuyệt đối có thể làm chấn động toàn bộ thế giới.
Mười sáu tuổi cảm ngộ áo nghĩa, còn là Hồn Đàm cảnh, việc này nếu truyền ra thì khẳng định sẽ khiến thiên hạ chấn động, Lục Ly cũng trở thành thiên tài biến thái nhất Trung Châu.
Trong lòng Lục Ly cũng rúng động, ở Tà Vu Sơn hắn cũng từng nghĩ tới vấn đề này.
Loại huyền kỹ xuyên qua không gian và biến ảo thành mấy chục phân thân này đích xác là thần hồ kỳ kỹ, Quân Hầu cảnh cũng không tra ra được thật giả. Nếu có thể cảm ngộ hai loại thần kỹ này, chiến lực của hắn không có đề thăng quá lớn, nhưng năng lực chạy trốn giữ mạng thì sẽ gia tăng rất nhiều.
Lập tức, Lục Ly ngồi xuống, nỗ lực nhớ lại, hồi tưởng tình cảnh khi yêu ma mượn dùng thân thể của mình phóng thích hai loại thần kỹ.
Nhưng mà!
Hắn nghĩ cả một canh giờ, trong đầu lại không tìm thấy một tia ký ức. Hắn có thể nhớ lại tình cảnh phóng thích ra hai loại áo nghĩa đó, nhưng lại không biết yêu ma phóng thích thế nào, trong đầu không có bất kỳ ký ức gì về phương diện này.
- Không được.
Hắn mở mắt, vô lực lắc đầu, Minh Vũ và Vũ Hóa Thần thở dài tiếc nuối. Lục Ly phân tích một chút, chắc là khi phóng thích hai loại thần kỹ, Hồn Đàm của hắn hoàn toàn bị yêu ma xâm chiếm. Yêu ma khi đó không cắn nuốt linh hồn của hắn, cho nên linh hồn thạch của hai người phân tách, hắn tất nhiên không biết yêu ma phóng thích hai loại thần kỹ này thế nào.
- Đáng tiếc!
Lục Ly cũng thầm kêu đáng tiếc, nếu long văn trong Hồn Đàm có thể truyền toàn bộ ký ức của toàn bộ cho hắn, vậy thì thật là tốt biết bao. Hắn rất có thể sẽ mượn dùng ký ức của yêu ma, cảm ngộ được rất nhiều thần thông, thậm chí là cảm ngộ áo nghĩa cường đại.
Còn nữa...
Trong ký ức của yêu ma khẳng định có biện pháp mở Long Đế Quan, còn cả biện pháp tiến vào Tà Vu Điện. Nếu có thể có được ký ức hoàn chỉnh của hắn, bảo vật trong Long Đế Quan và Tà Vu Điện đều là của hắn.
Long Đế Quan lúc này ở trong tay Lục Ly, sớm muộn gì cũng có thể mở ra. Tà Vu Điện thì lại rất đáng tiếc, rời khỏi nơi này rồi hắn có thể cả đời cũng không trở lại.
Là của mình thì chạy không thoát, không phải của mình thì cưỡng cầu cũng vô dụng.
Lục Ly không nghĩ nhiều,bảo Vũ Hóa Thần chuyên tâm khống chế Long Đế Quan phi hành, hắn lấy ra bản đồ xem xét một phen, chỉ vào một thành trì trên bản đồ, nói:
- Chúng ta đi tới nơi này, ở trong phủ thành này tìm một thương hội, lên phi thuyền thiết giáp cỡ lớn rời khỏi bắc bộ Trung Châu đã rồi tính.
- Được!
Vũ Hóa Thần và Minh Vũ nhìn nhau, Minh Vũ chuyên tâm bức độc, Vũ Hóa Thần toàn lực khống chế Long Đế Quan phi hành.
Lục Ly ném mấy viên tinh thạch cho Tiểu Bạch ăn, bản thân cũng ăn một chút lương khô, sau đó ngồi xuống khôi phục huyền lực, trong khoảng thời gian này hắn đã hao tổn quá nhiều huyền lực.
Tu luyện một ngày một đêm, huyền lực của Lục Ly đã khôi phục được một chút, Long Đế Quan trong khoảng thời gian này vẫn đang bay trên vùng hoang vu, rất là an toàn, không gặp phải bất kỳ cường giả nào. Đã vượt qua rất xa cự ly, chắc đã rời khỏi địa bàn của Tần gia rồi.
Đêm lạnh như nước, Lục Ly mở mắt nhìn xung quanh, nhìn Vũ Hóa Thần đang chuyên tâm khống chế Long Đế Quan, Minh Vũ thì vẫn đang bức độc. Hắn ngơ ngẩn nhìn cảnh sắc không ngừng lùi ra sau ở hai bên, trong lòng vẫn có chút không cam lòng. Hắn bắt đầu nỗ lực nhớ lại ký ức khi yêu ma phóng thích thần kỹ, muốn xem xem có gì sót lại không.
Đúng lúc này!
Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Hồn Đàm đột nhiên lóe lên quang mang, tiếp theo trong đầu Lục Ly xuất hiện một số tin tức mạc danh kỳ diệu.
Sau khi Lục Ly sửa sang lại những tin tức đó một phen, cả người hắn đều kích động tới run rẩy. Bởi vì những tin tức này là một đoạn ký ức, chính là ký ức yêu ma dung hợp cải tạo Di Hình Ảo Ảnh của mình!
Cẩn thận chải chuốt lại tin tức, sau đó nhớ kỹ toàn bộ, Lục Ly mở mắt cười ha hả, khiến cho Minh Vũ và Vũ Hóa Thần giật nảy mình.
Nhìn thấy ánh mắt kinh ngạc của hai người, Lục Ly nhếch miệng cười, giải thích:
- Ta có thể có cơ hội nắm giữ loại thần kỹ tạo ra hơn sáu mươi phân thân này rồi.
Ngân Long Ấn Ký trong Hồn Đàm của Lục Ly xuất hiện một cách mạc danh kỳ diệu, căn cứ vào suy đoán của Lục Ly, rất có khả năng có liên quan tới Thú Nha, thậm chí... Có thể là Thú Nha biến thành!
Khi hắn ngưng tụ Hồn Đàm, Thú Nha biến mất. Hắn đã tìm hết một lượt cũng không tìm được Thú Nha. Mà khi ngưng tụ Hồn Đàm, hắn cảm thấy Thú Nha sáng và nóng lên, sau đó trong huyết mạch có hư ảnh của một con thần long tiến về phía trước.
Như vậy liệu có thể lý giải Thú Nha đã tiến vào trong cơ thể, biến thành một Ngân Long Ấn Ký, khắc vào trong Hồn Đàm không?
Thú Nha này là dị bảo, là phụ thân Lục Nhân Hoàng lưu lại, Lục Nhân Hoàng có thể càn quét Nhân Hoàng cảnh, cường giả như vậy thì bảo vật gì mà không có? Nhưng lại cố tình lưu lại một cái răng thú cho nhi tử của mình? Điều này chứng tỏ Thú Nha khẳng định là dị bảo.
Tiểu Bạch bởi vì Thú Nha mới đi theo mình, lại thêm Thú Nha có thể tăng cường dược lực, cải tạo máu, những cái này đều chứng minh sự bất phàm của Thú Nha.
Hắn sở dĩ giác tỉnh được ngân long huyết mạch, cũng bởi vì Thú Nha.