Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Bọn hắn tùy tiện dạo quanh một vòng trong thành, cuối cùng đi đến một tửu lâu, tửu lâu ở đây cao cấp hơn ở Thiên Việt Thành nhiều, một ly trà bán tận mấy vạn thiên thạch.
Hai người ngồi ở đó nửa ngày, một tên ám vệ Tử Thần đi tới, đưa qua một phần tình báo, là tình huống mới nhất liên quan đến nhiệm vụ lần này. Hiện tại quân đoàn lưu phỉ kia chính đang tiềm phục trong một giới diện kỳ dị, trước đó không lâu mới làm một cú, cướp bóc tài nguyên bảo địa của đại tộc, tru diệt mấy ngàn quân đội và thợ mỏ.
- Sáng mai liền lên đường, sớm chút diệt đi quân đoàn thổ phỉ kia!
Lục Ly lật xem một lượt tình báo, cảm thấy tốt nhất đừng để đêm dài lắm mộng, quân đoàn lưu phỉ này thường xuyên lưu thoán tứ xứ, mong là đừng để chạy mất, không lại rắc rối to.
Rất nhanh, hơn nửa ngày trôi qua, mấy người Mạc Thiên Thiên vẫn chưa thấy đi về, Lục Ly hơi có chút bực bội. Lần này đi ra là để chấp hành nhiệm vụ chứ không phải du sơn ngoạn thủy, Mạc Thiên Thiên làm thế này đúng là hơi quá.
Hưu!
Lát sau, một thân ảnh khoái tốc vọt tới, đi đến trước mặt Vũ Dương và Lục Ly, lắp ba lắp bắp nói:
- Vũ công tử, mau đi cứu người, Thiên Thiên tiểu thư và Viên Phong bị chấp pháp đội trong thành bắt lại.
- Bắt lại?
Lục Ly và Vũ Dương nhìn nhau, không khỏi nghẹn lời, đi ra dạo phố mà cũng xảy ra chuyện được. Lục Ly nghe thấy chấp pháp đội liền không gấp, chăm chú hỏi dò:
- Tình hình cụ thể thế nào, nói nghe xem!
Võ giả kia giải thích nói:
- Thiên Thiên tiểu thư và chúng ta đang dạo phố thì một công tử sáp lại đùa giỡn Thiên Thiên tiểu thư, Viên Phong giận mắng mấy câu, thế là thủ hạ công tử kia động thủ, Viên Phong bị đánh thương. Viên Phong và Thiên Thiên tiểu thư đánh trả, sau đó chấp pháp đội tới, người hai bên đều bị bắt.
- Có chắc là động thủ sau không?
Lục Ly nhíu mày hỏi, nếu là động thủ sau thì cái gì cũng dễ nói, nhưng nếu là động thủ trước, vậy thì cái gì đều nói không rõ. Hơn nữa công tử kia ngông cuồng như thế, không chừng có chỗ dựa trong thành cũng nên.
- Đích thực là bọn hắn động thủ trước!
Võ giả kia lắp bắp nói, bị Lục Ly trừng một cái mới nói tiếp:
- Là Viên Phong đẩy trước một cái, cũng là vì công tử kia muốn bắt lấy tay Thiên Thiên tiểu thư, ta thề Viên Phong thật không động thủ, chỉ đẩy nhẹ một cái.
-...
Vũ Dương và Lục Ly liếc nhau, hai người đều nghẹn lời, đẩy một cái... thế này có thể nói là động thủ, cũng có thể nói là không động thủ. Nếu công tử kia tìm được nhân chứng nào đó, lại là công tử Hoa Cầm Giới, vậy thì chuyện này rắc rối to.
Mạc Thiên Thiên thân phận tôn quý, lộ ra thân phận hoặc là đại lão Tử Thần tới, bên này ắt không dám làm loạn, nhưng Viên Phong chắc sẽ gặp chuyện, nhiệm vụ lần này cũng tính là thất bại.
Lục Ly mở miệng hỏi:
- Công tử kia bối cảnh thế nào? Là công tử bản thành?
- Chắc vậy...
Võ giả kia gật đầu nói:
- Bên này vừa đánh lên, rất nhiều võ giả xung quanh liền kéo tới xem, lại đều đứng về phía công tử kia, tựa hồ hắn rất nổi danh ở Hoa Cầm Thành, tên là Quỳnh công tử.
- Đi thôi, trước xem xem rồi tính!
Vũ Dương thở dài một hơi, bóp nát ngọc phù trong tay, vừa đi ra không bao xa, một bóng người lập tức lách tới, Vũ Dương dặn dò mấy câu, sau đó cùng theo bọn Lục Ly đi tới phủ thành chủ.
Phủ thành chủ bên này sớm đã náo nhiệt dị thường, không ít người bao quanh vây xem, thực ra chấp pháp đội trong thành không mạnh, chỉ có ba tên Thánh Hoàng đầu lĩnh, ba tên Thánh Hoàng này còn không phải đặc biệt cường đại.
Nhưng chấp pháp đội đại biểu cho lực lượng thống trị Hoa Cầm Thành, nếu dám động tới chấp pháp đội, tất sẽ chọc giận Hoa Cầm Thượng Tiên. Hai người Mạc Thiên Thiên lại đều đang ngụy trang thành cấp Đế, tự nhiên không dám động thủ với chấp pháp đội, ngoan ngoãn để người dẫn tới phủ thành chủ.
Phủ thành chủ do một tên Thánh Hoàng tọa trấn, lúc này chính đang công khai thẩm tra xử lí. Khi Lục Ly và Vũ Dương tới nơi, Mạc Thiên Thiên và Viên Phong còn tính là được đối xử công bằng, chỉ phải đứng ở một bên, khóe miệng Viên Phong còn rướm máu, một tay bị phế, trong mắt chất đầy phẫn nộ.
- Dừng lại!
Vũ Dương và Lục Ly muốn tiến vào, lại bị người ngăn cản. Vũ Dương nhàn nhạt nhìn hộ vệ kia một cái, nói:
- Chúng ta đi cùng với hai người trong kia, đây là lệnh bài thân phận của ta!
Hộ vệ tiếp lấy lệnh bài, quét mắt nhìn qua, hơi khẽ biến, vội chạy vào tìm tên thống lĩnh, Thánh Hoàng thống lĩnh nhìn lệnh bài Vũ Dương một cái, khoát tay nói:
- Để bọn hắn vào đi, chẳng qua dặn bọn hắn đừng làm loạn, nơi này là Hoa Cầm Thành, không phải Thiên Việt Thành.
Lệnh bài thân phận của Vũ Dương là lệnh bài nội bộ Tử Thần, đại biểu cho cao tầng Tử Thần. Tử Thần uy danh hiển hách, tên thống lĩnh kia tự nhiên không dám đắc tội, Vũ Dương cũng chỉ nói đi vào quan sát chứ không yêu cầu gì thêm.
Lục Ly và Vũ Dương vừa tiến vào đại điện, Thánh Hoàng ngồi trên chủ vị nhìn xuống Mạc Thiên Thiên và Viên Phong, quát khẽ nói:
- Sự tình đã rất rõ ràng, các ngươi động thủ trước, còn gì để nói nữa không?
- Ha ha!
Mạc Thiên Thiên cười lạnh nói:
- Công tử Hoa Cầm Thành các ngươi không chỉ đùa bỡn ta, còn đả thương người của ta, giờ lại đổi trắng thay đen, thật tưởng chúng ta dễ bắt nạt? Hay là Hoa Cầm Thành các ngươi giết thử chúng ta đi, để xem Hoa Cầm Giới các ngươi có gánh nổi lửa giận từ lão gia tử nhà ta không?
- Xong rồi!
Nghe được lời này của Mạc Thiên Thiên, trong lòng Lục Ly không khỏi lo lắng, vị đại tiểu thư này ngang ngược ở Thiên Việt Thành quen rồi, lại bị đám công tử kia chiều hư. Nơi đây là Hoa Cầm giới, Tử Thần ở cách rất xa, quan trọng hơn cả, Hoa Cầm Thượng Tiên chính là cường giả nổi danh ở Thiên Loạn Tinh Vực, bãi uy phong đại tiểu thư ở chỗ này không chừng sẽ phản tác dụng.
Quả nhiên, Thánh Hoàng kia hừ lạnh nói:
- Dù lão gia tử nhà ngươi có mạnh đến mấy thì đây cũng không phải nhà ngươi, đây là Hoa Cầm Thành, ở chỗ này phải tuân thủ quy củ của Hoa Cầm Thành! Bay đâu, bắt lại hai đứa này, trước giam lại, đợi ta báo lên Thượng Tiên rồi định tội sau.