Nhóm dịch: Tiên Huyễn
Phụ trách: Vô Tà Team
Trong tay Mạc Thiên Thiên còn bắt lấy một con tin, chính là công tử tuổi trẻ mặc hoa bào khi trước, công tử này ngực be bét máu, xem ra đã bị trọng thương.
- Không hay!
Vũ Dương kinh hô một tiếng, đang định lao ra, Lục Ly lại đưa tay kéo hắn, nói:
- Đừng nhúc nhích, để ta truyền âm cho Mạc Thiên Thiên.
- Mạc Thiên Thiên, mau vào đây, lập tức!
Lục Ly truyền âm đi qua, thần niệm Mạc Thiên Thiên quét tới, nàng thoáng ngập ngừng, song sau cùng vẫn cắn răng xách lấy con tin và Viên Phong vọt đến chỗ này.
Ngay khi mấy người Mạc Thiên Thiên vừa đi vào, Lục Ly lập tức để Huyết Linh Nhi bóc mở Thần Văn. Cùng lúc, trong thành có mấy đạo khí tức cường đại phù hiện, như là từng con cự thú thức tỉnh, sau đó hơn mười đạo thân ảnh điên cuồng phóng tới bên này.
- Đi!
Truyền tống trận một chiều sớm được Lục Ly bố trí phát huy tác dụng, hắn quát khẽ một tiếng, mang theo đám người Mạc Thiên Thiên Vũ Dương xông vào.
Ông!
Bạch quang chớp lóe, mấy người Lục Ly tan biến trong truyền tống trận, sau đó truyền tống trận bỗng chợt nổ tan tành, truyền tống trận một chiều di chuyển không xa, truyền tống xong sẽ trực tiếp nổ tung.
Ầm ầm!
Ngay khi các nàng vừa truyền tống đi, trên bầu trời một bàn tay khổng lồ trấn áp xuống, Thần Văn do Huyết Linh Nhi bố trí trực tiếp sụp đổ, trọn cả thành bảo bị chấn thành phấn vụn.
Sự thật chứng minh, Lục Ly tu kiến truyền tống trận vô cùng hữu dụng, đồng thời cũng chứng thực suy đoán của hắn, Mạc Thiên Thiên làm loạn. Nếu không nhờ có truyền tống trận được chuẩn bị sẵn này, các nàng chắc chắn trốn không thoát, cả đám tất sẽ bị bắt lại. Khoan nói bị đánh giết, chí ít cũng phải chịu khổ, hứng chịu tra tấn một thời gian. Tối thiểu phải chờ khi đại lão Tử Thần tới thì mới cứu ra được.
Ở đây người được đảm bảo an toàn trăm phần trăm chỉ có Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương, còn mấ người Lục Ly thì khả năng bị giết là không nhỏ. Rốt cuộc bọn hắn không có chỗ dựa, gia tộc Quỳnh công tử nhất định sẽ cầm bọn hắn đi ra lập uy, bằng không làm sao phục chúng?
Lần này không thể trách mỗi Mạc Thiên Thiên, mà là do Quỳnh công tử tính làm bậy. Hắn tới ngục giam chấp pháp đội, dẫn theo mấy tên Thánh Hoàng, ý đồ bắt lại Mạc Thiên Thiên, trực tiếp cưỡng gian ngay trong ngục giam để tiết hận. Võ giả chấp pháp đội lại không biết thân phận Mạc Thiên Thiên, tên nguyên lão khi trước thì đã đi bẩm báo Hoa Cầm Thượng Tiên, quân sĩ bình thường sao dám cản Quỳnh công tử?
Kết quả tự nhiên là dẫn phát chuyện sau đó mà ai nấy đều biết, trong cơn phẫn nộ, Mạc Thiên Thiên và Viên Phong trực tiếp động thủ, giết chết một tên hộ vệ, sau đó bắt Quỳnh công tử làm con tin bay thoát ra ngoài.
Mạc Thiên Thiên còn chưa mất đi lý trí, không đánh chết Quỳnh công tử mà chỉ đánh trọng thương, cường hành mang đi làm con tin. Chỉ là trong thành này có tận bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, bắt hay không bắt con tin đều chẳng khác gì nhau, nếu không nhờ Lục Ly sớm có bố trí, lúc này cả đám chắc đã bị bắt lại rồi.
Ông!
Mấy người Lục Ly hiện ra trên một phiến đồng hoang, vừa đi ra Lục Ly liền quát khẽ:
- Tất cả tiến vào trong không gian thần khí, ta mang các ngươi thoát đi.
Ngữ khí Lục Ly chém đinh chặt sắt, không dung nghi ngờ. Vũ Dương và Mạc Thiên Thiên đều không cảm thấy gì, Viên Phong và tên võ giả còn lại, Trần Cô lại có chút khó chịu, Lục Ly dựa vào cái gì mà ra lệnh cho bọn hắn?
Lại nói tiến vào trong không gian thần khí làm gì? Lục Ly có thể dẫn bọn hắn rời đi được ư? Nếu Lục Ly chết rồi, chẳng phải bọn hắn đều bị liên lụy.
Vũ Dương không có bất kỳ dị nghị nào, Mạc Thiên Thiên lại giương Quỳnh công tử ở trong tay, nói:
- Để ta giết đứa này trước...
- Ngươi dám giết ta?
Mặc dù Quỳnh công tử đang trọng thương, còn bị phong ấn, lại chẳng hề có chút gì sợ sệt, cười lạnh nói:
- Giết ta, đám người các ngươi đều phải chết, tộc quần các ngươi cũng bị hủy diệt, hừ hừ!
Ba!
Lục Ly trở tay quất cho một tát, sau đó rút ra dao găm, như thiểm điện đâm tới dưới hông Quỳnh công tử, hung hăng xoắn thêm vài vòng, Quỳnh công tử lập tức kêu thảm, trong mắt đầy vẻ khuất nhục.
Đứa nhỏ của hắn bị Lục Ly cắt thiến ngay trước mặt mỹ nữ, mặc dù ngày sau có thể chữa trị, nhưng nỗi nhục này sợ rằng cả đời đều sẽ không quên.
- Giúp ngươi xả giận, thả đi!
Lục Ly nhàn nhạt nói, Mạc Thiên Thiên phẫn hận nhìn Quỳnh công tử một cái rồi tiện tay vứt xuống đất, nghĩ nghĩ còn duỗi cước ra hung hăng tại đạp mấy phát lên mặt, lúc này mới nói:
- Cút!
Ông!
Lục Ly thu Mạc Thiên Thiên vào không gian thần khí, sau đó đến lượt Vũ Dương, hai người không nói nhảm nửa lời, cũng không hề kháng cự. Lục Ly lại nhìn sang Viên Phong và Trần Cô, lạnh lùng nói:
- Hai người các ngươi có vào không? Không vào thì tự nghĩ cách mà đào mạng.
Viên Phong và Trần Cô nhìn nhau một cái, cuối cùng đều chọn tin tưởng Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương, hai người cũng không kháng cự, mặc cho Lục Ly thu vào. Lục Ly vận dụng Thần Ẩn Thuật khoái tốc trốn về nơi xa.
Hắn tin tưởng rất nhanh Hoa Cầm Giới sẽ bị phong tỏa, giờ mà còn không chạy, rất có thể sẽ bị truy tung ra được, rốt cuộc nơi này có tận bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn.
Hiện tại ngoài hư không còn chưa bị phong tỏa, Lục Ly nhẹ nhàng tiềm hành đi qua, không dừng lại dù chỉ một giây, cứ thế hướng thẳng đến Cổ Nguyệt Giới, địa điểm để thực hiện nhiệm vụ lần này.
Quỳnh công tử chưa chết, thân phận địa vị Mạc Thiên Thiên và Vũ Dương lại đều siêu nhiên, Lục Ly tin tưởng Hoa Cầm Giới cùng lắm chỉ phái ra quân đội tra tìm một phen, sau đó phát văn kiện chất vấn Tử Thần, việc này liền coi như xong.
Còn đại động can quan?
Hoa Cầm Giới chọc giận Tử Thần, đến lúc đó thứ phải đối mặt chính là ám sát không chỗ không vào từ Tử Thần, Hoa Cầm Thượng Tiên không ngốc, tự nhiên sẽ không làm loạn.
Bay gần nửa ngày, đằng sau không thấy có truy binh, Lục Ly lập tức yên tâm phần nào. Hoa Cầm Giới chỉ có bốn tên cường giả tiệm cận đại viên mãn, không khả năng đích thân đuổi giết, quân đội và Thánh Hoàng bình thường lại không phát hiện được hắn.
…