Hưu!
Ngao Anh bay lên, thấy Thánh Hoàng kia nghĩa vô phản cố phóng tới Lôi Ngu Thú, trong mắt hắn lộ ra một tia bi thống, nhưng không chút do dự, khoái tốc bay vụt về hướng tây.
Lúc này hắn rốt cục đã hiểu, vì sao lão Hà lại gọi Lục Ly là đại nhân? Hắn đã quá bất cẩn, khoan nói tới công kích linh hồn quỷ dị mà Lục Ly vừa phóng thích lúc nãy, chỉ bằng mỗi Lôi Ngu Thú thôi thì chiến lực Lục Ly cũng đã đủ để quét ngang toàn bộ cường giả bọn hắn.
Mặt tây chính là nơi Nguyên Thủy Bí Cảnh kia, hắn bị thương rất nghiêm trọng, muốn chạy trốn thì chỉ còn nước hội hợp với bọn Nguyên Thánh Tổ. Tốc độ hắn đề thăng đến cực hạn, điên cuồng tháo chạy, thần niệm không ngừng dò xét mặt sau, xem xem Lục Ly có đuổi theo không.
- Cũng may, cũng may!
Phát hiện Lục Ly không đuổi theo, trong lòng không khỏi thở phào một hơi, chẳng qua hắn nghe được có tiếng hét thảm, hẳn là Thánh Hoàng kia đã bị đánh chết.
Trong lòng hắn chất đầy hối hận, đáng lý phải nên cẩn thận hơn chút mới đúng, đáng lý không nên để cho cường giả phân tán, như thế chí ít còn đủ sức đánh một trận. Tốc độ hắn nhanh thêm mấy phần, đồng thời phát ra tín hiệu, hi vọng cường giả phía Nguyên Thủy Bí Cảnh tới cứu viện.
Lại phi hành thêm nửa nén hương, trước mặt có mười mấy đạo nhân ảnh bay vụt đến, thần niệm Ngao Anh quét tới, lập tức đại hỉ, bên kia bay tới chính là Nguyên Thánh Tổ và đám Thánh Hoàng Xích Long Tộc.
- Anh lão!
Mười tên Thánh Hoàng Xích Long Tộc nhìn thấy bộ dạng lúc này của Ngao Anh, ai nấy đều biến sắc, ở trong lòng bọn hắn, Ngao Anh chính là tồn tại hết sức cường hoành, không ngờ lại bị thương thành thế này, chẳng lẽ có siêu cấp cường giả đột kích?
Tụ hợp được với cường giả bên mình, Ngao Anh lập tức tự tin lên nhiều, hắn rất muốn giết ngược trở về, đánh chết Lục Ly. Nhưng sau thoáng chốc ngập ngừng, cuối cùng vẫn cắn răng nói:
- Trước rút lui khỏi đây, quay về Thiên Hoang Tinh Vực lại nói!
- Anh lão, đã xảy ra chuyện gì?
- Anh lão, là ai thương ngươi, bọn Ngạo Lệ đâu?
- Anh lão, ai dám thương ngươi, chúng ta đi xé xác hắn!
Đám Thánh Hoàng Xích Long Tộc kêu hô, Ngao Anh lại nhớ đến Lôi Ngu Thú, lắc đầu nói:
- Không được, lập tức đi ngay, không thì chúng ta đều phải chết!
- Ha ha ha!
Đúng lúc này, mặt đông chợt vang lên một tràng cười lớn, một tiếng nói già nua lại trung khí đủ mười truyền tới:
- Còn muốn đi? Không đi được!
- Đúng vậy, hắn còn muốn đào tẩu? Thế không phải mơ thì là gì?
Mặt tây cũng vang lên tiếng cười, tiếp sau từ phía tây bay tới hai mươi mấy đạo thân ảnh, cùng lúc, từ mặt nam cũng tới hơn hai mươi đạo thân ảnh. Cuối cùng là mặt bắc, tương tự cũng tới hơn hai mươi đạo thân ảnh, tổng cộng là hơn một trăm người.
Trong hơn một trăm người kia có cả bọn lão Hà, mấy người lão Hà mặc dù vết thương chồng chất, lại kiên trì muốn đi qua, tự nhiên là để phát tiết phẫn nộ trong lòng bấy lâu.
Chứng kiến hơn một trăm Thánh Hoàng bao vây xung quanh, Ngao Anh triệt để tuyệt vọng, mặc dù những Thánh Hoàng này không có ai là cường giả đỉnh cấp, nhưng số lượng thực sự quá nhiều, gấp bảy tám lần phía bọn hắn. Hơn nữa những Thánh Hoàng này nhìn qua liền biết không phải hạng lương thiện, trên thân ai nấy đều mang theo sát khí rất nặng, rõ ràng là sát thần trên tay nhuộn vô số máu tươi.
Hưu!
Nơi xa một đạo thân ảnh bay tới, chính là Lục Ly, vô số Tử Thần bên này lập tức hướng về phía Lục Ly. Mặc dù không phải ai cũng đặc biệt thừa nhận chiến lực Lục Ly, nhưng dù sao Lục Ly cũng là vương bài Tử Thần, cấp bậc cao hơn bọn hắn.
Vũ Dương chơi cười nhìn bọn Ngao Anh, cười tủm tỉm hỏi:
- Lục Ly, ngươi muốn chơi thế nào? Giết sạch, hay là bắt lại?
- Trừ ba tên kia ra, còn thì giết sạch!
Lục Ly lạnh giọng nói, bắt tù binh cũng chẳng nghĩa lý gì, rốt cuộc việc này đã rất rõ ràng, bọn Nguyên Thánh Tổ mời cường giả Xích Long Tộc đến trợ trận. Bọn hắn đã giết nhiều cường giả Xích Long Tộc như vậy rồi, giết thêm lại đã có sao, kiểu gì cũng đã kết thù.
Còn về tại sao muốn bắt lại Nguyên Thánh Tổ? Tự nhiên là để tra khảo một ít tin tức rồi giết, dù sao lần này Lục Ly không định bỏ sót một ai, tất cả đều phải chết.
…
Bọn Ngao Anh chết rồi, bị một đám cường giả vây công mà chết, bọn hắn rất muốn liều mạng mang theo mấy người làm đệm lưng. Đáng tiếc võ giả bên này thực sự quá nhiều, hơn nữa đều là cường giả trong Tử Thần, thần thông mỗi người mỗi khác, dưới tình huống có được ưu thế tuyệt đối như vậy mà còn bị giết, vậy thì đám người này đã không xứng làm Tử Thần.
Bọn lão Hà hung hăng phát tiết một phen, lúc mấy người Ngao Anh sắp chết, bọn lão Hà ra tay, lăng trì xử tử mấy người Ngao Anh, đau đớn dày vò do đoạn thời gian trước bị tra tấn đều được phát tiết sạch.
Ba người đám Nguyên Thánh Tổ đều trọng thương, bị bắt lại. Lục Ly trực tiếp phế đi pháp giới, sau đó ném bọn hắn vào trong Thiên Ly Châu.
Làm xong hết thảy, Lục Ly truyền âm cho lão Hà, biết được toàn bộ tộc nhân Lục gia đều đã tiến vào Nguyên Thủy Bí Cảnh, lúc này mới hoàn toàn yên tâm. Hắn để Vũ Dương thu lại tất cả không gian giới chỉ, sau đó phân bảo vật bên trong cho đám người Tử Thần, riêng mình không lấy một xu.
Nguyên một đám cường giả ngồi chiến thuyền tới Đoạn Kiếm Sơn, tổng bộ Doãn gia ở gần đó. Cường giả Doãn gia đều trốn vào trong Nguyên Thủy Bí Cảnh, chẳng qua vẫn để lại một ít võ giả trấn thủ bên này, có mấy lão giả chuẩn bị cùng quyết tử với Đoạn Kiếm Sơn.
Lục Ly đi đến khiến võ giả Doãn gia lưu thủ đại hỉ không thôi, Lục Ly để chúng cường giả tạm thời nghỉ ngơi ở đây, sai võ giả Doãn gia chiêu đãi cho thật tử tế.