Bên trong thành lập tức náo nhiệt, vô số thân ảnh bay vụt đến, bao phủ Truyền Tống Trận.
Mấy võ giả chỗ Truyền Tống Trận nhất thời vui vẻ, hôm nay sợ sẽ giàu to, nhiều võ giả như vậy muốn truyền tống như vậy, sợ phải truyền tống vài ngày.
Vệ thành Hồng Thành, Vu Hoàng vẫn ngồi trong tửu lâu, một là bởi vì tin tức tửu lâu linh thông, mặt khác nơi này cách Truyền Tống Trận rất gần, nếu có cường giả truyền tống lại đây, hắn có thể rút lui trước. Thứ ba cũng bởi vì nơi này quá nổi bật, nơi nổi bật như thế, ngược lại không dễ dàng bị người khác hoài nghi.
Trong tửu lâu mỗi ngày đều rất náo nhiệt, đều đang nghị luận việc của Vu Hoàng. Vu Hoàng còn thường xuyên hưng trí bừng bừng tham dự thảo luận. Ngẫu nhiên uống rượu với một đám võ giả cấp thấp, việc này nếu ngoại giới biết đươc sẽ nổi dậy sóng to gió lớn.
- Các ngươi biết không?
Một võ giả thần thần bí bí nói:
- Ta hôm nay nghe nói một tin tức, nghe nói đã tìm được Vu Hoàng rồi, giờ đây cường giả Hồng Tộc toàn bộ xuất động, đều đang đuổi giết, lần này ta thấy Vu Hoàng hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Hả? Vu Hoàng ở đâu?
- Ai tìm được rồi? Ngàn tỷ thiên thạch, tiểu tử này giàu to rồi!
- Chúng ta tìm kiếm lâu như vậy cũng không tìm thấy, cũng không biết tạp chủng nào vận khí tốt như vậy?
- Ở đâu, ở đâu, chúng ta muốn qua đó xem náo nhiệt. Cường giả sắp đại viên mãn khai chiến, nếu có thể mở mang tầm mắt, chúng ta cũng có thể tiến bộ rất nhanh.
Một đám võ giả gần đó bao vây lại, trên mặt đều là biểu tình hối hận, hoặc là vẻ đáng tiếc, hoặc là hâm mộ ghen tị, đương nhiên cũng có người tỏ vẻ hoài nghi.
Võ giả kia thần thần bí bí nói:
- Ở phía tây Thiên Loạn Tinh Vực, ẩn núp trong một hiểm địa, trong hiểm địa kia, dưới Thánh Hoàng đi vào hẳn phải chết không thể nghi ngờ.
- Vậy có hơi xa, chúng ta đến đó sợ là không còn kịp rồi!
- Đúng vậy, thật đáng tiếc, hiện tại chỉ có thể chờ tin tức, nếu có thể đánh chết Vu Hoàng, việc này cũng xem như qua rồi, cũng đã ầm ĩ lâu như vậy rồi.
Bốn phía tỏ ra tiếc hận, rất nhiều võ giả thở ngắn thở dài, hận không phải bọn họ tìm thấy Vu Hoàng, hận không có biện pháp xem chiến cuộc, chứng kiến một khắc mang tính lịch sử này.
Vù!
Ngay lúc này, Truyền Tống Trận đột nhiên sáng lên, sau đó mấy thân ảnh xuất hiện trong Truyền Tống Trận. Ở đây, sau khi vài thân ảnh xuất hiện, Vu Hoàng trong tửu lâu lập tức biến sắc.
Vù!
Hắn gần như không hề do dự, thân mình bay vút ra xa, tiếng trầm hô của Lục Ly cũng vang lên:
- Vu Hoàng chạy trốn, mau đuổi theo!
- Còn có thể trốn?
Tộc vương Hồng Tộc rống giận, hai cường giả sắp đại viên mãn lập tức bay lên trời. Khí tức cường đại của bọn họ tràn ra, bao phủ cả tòa thành trì. Cảm giác giống như hai vầng huyết nhật hiện lên, võ giả toàn thành đều không thở nổi.
Mười mấy Thánh Hoàng Hồng Tộc đuổi theo, tốc độ quá nhanh, một lúc đã biến mất ở phương xa. Lục Ly cũng đuổi theo, không xác định được Vu Hoàng chết, hắn cũng không an tâm.
Chuyện này...
Vô số võ giả toàn thành đều khờ dại, Vu Hoàng lại ở trong thành? Võ giả trong tửu lâu này đều ngây ngốc, Vu Hoàng ở cạnh bọn họ, bọn họ lại không hề hay biết, bọn họ đã mất đi cơ hội kiếm một ngàn tỷ thiên thạch.
Ầm!
Một võ giả hung hăng tát lên mặt mình, sau đó vẻ mặt hối hận nói:
- Ngàn tỷ, một ngàn tỷ a, vừa rồi ta đã hoài nghi có vấn đề rồi, ta đã chậm một bước.
Đám võ giả còn lại thổn thức không thôi, một ngàn tỷ thiên thạch đang ở trước mặt bọn họ. Vu Hoàng này thật tuyệt, ở đây nhiều ngày như vậy. Thường xuyên hưng trí bừng bừng thảo luận chuyện Vu Hoàng với bọn họ, ngẫm lại thật khiến người ta sởn cả gai ốc...
- Đi thôi!
Vô số võ giả bay lên trời, điên cuồng đuổi theo nơi bọn Lục Ly biến mất, Vu Hoàng ở gần đó, hai người chí cường Hồng Tộc sẽ đến đây, khẳng định sẽ bùng nổ đại chiến kinh thiên. Đại chiến như thế mà bỏ lỡ, vậy thật đáng tiếc.
Rầm rầm rầm!
Chiến đấu xảy ra rất nhanh, cách tòa thành trì này mấy trăm vạn lý, tốc độ tộc vương Hồng Tộc rất nhanh, còn nhanh hơn Vu Hoàng. Cho nên hắn rất nhanh đuổi theo Vu Hoàng, hơn nữa ngăn cản hắn lại. Cường giả sắp đại viên mãn phía sau cũng rất nhanh đuổi tới, Vu Hoàng hoàn toàn không đi được.
Sau đó nữa, mười mấy Thánh Hoàng kia đuổi theo, Vu Hoàng hoàn toàn bị bao vây, lâm vào khổ chiến. Lục Ly ẩn núp phía xa xa, hắn không dám đến quá gần, nếu không bị Vu Hoàng phát hiện, lỡ như liều mạng đánh chết hắn thì sao?
Cảnh tượng cường giả sắp đại viên mãn giao chiến thật đáng sợ, tuy cách hơn ngàn dặm, nhưng động tĩnh nơi này vẫn phi thường khủng bố, bên này đều có thể cảm thụ không gian bên kia chấn động kịch liệt.
Gần đó cũng đuổi đến rất nhiều võ giả, những võ giả này đều không dám đến gần, đều nhìn từ xa. Lục Ly nghĩ phải cải biến ngoại hình một chút, tránh phiền toái không cần thiết.
Chiến đấu bên kia càng lúc càng thảm thiết, sức chiến đấu của Vu Hoàng phi thường bưu hãn, tuy bị hai cường giả sắp đại viên mãn vây công, xung quanh còn có mười mấy Thánh Hoàng không ngừng đánh lén, nhưng Vu Hoàng vẫn không bị giết, thậm chí không có dấu hiệu bị thua.
Đương nhiên, thấy thế nào cũng là trận đấu vây thú, hai cường giả Hồng Tộc có thể hạ ngoan thủ, chỉ là muốn hao mòn chết hắn, không muốn tổn thất quá lớn mà thôi. Phải biết rằng nếu cường giả sắp đại viên mãn liều chết phóng thích công kích, đó thật khủng bố, không cẩn thận có thể bị hắn lôi kéo làm đệm lưng.
Vu Hoàng vừa khổ chiến vừa tập trung vào tộc vương Hồng Tộc, trầm hét:
- Tộc vương Hồng Tộc phải không? Hồng Ma không phải ta giết, việc này có âm mưu, các ngươi chiến đấu đến ngươi chết ta sống với ta, chỉ làm hung thủ chân chính cười chế giễu!
Tộc vương Hồng Ma cười lạnh, nói:
- Không phải hung thủ, ngươi chạy cái gì? Không phải hung thủ, vậy ngươi thúc thủ chịu trói theo ta trở về. Nếu việc này điều tra xong, không phải lỗi của ngươi, ta thả ngươi tự do, còn nhận lỗi với ngươi, thấy thế nào?
Vu Hoàng cười khổ, tộc vương Hồng Tộc này xem thường hắn là kẻ ngu sao. Nếu bó tay chịu trói, sợ là lập tức bị giết chết?
- Các ngươi đừng công kích nữa!