Tử Thần trước tiên phái Nhung Hoàng đến, đồng thời Nhung Hoàng cũng thông qua thủ đoạn bí mật thông tri Lục Ly ngưng chiến. Hổ Tộc là đại tộc siêu cấp, cũng không thể ra tay quá hận, Hổ Thành bị hủy đã khiến Hổ Tộc mất mặt rồi, nếu Lục Ly tiếp tục bức ép, sợ chỉ có thể bức Hổ Tộc đi lên tuyệt lộ, đến lúc dó chỉ còn đường khai chiến với Tử Thần.
Hổ Thành rút lui đại quân, đây đã thừa nhận thất bại, tin tức truyền ra, cả Thiên Loạn Tinh Vực hoàn toàn bùng nổ.
Kỳ tích sinh ra, một người trấn áp một đại tộc siêu cấp, ít nhất vạn năm rồi đã không sinh ra kì tích như vậy.
Thích khách đệ nhất thiên hạ, U Hoàng!
Lục Ly chiếm được hai ngoại hiệu, tuy chín đại đầu sỏ Tử Thần cũng rất nhanh, nhưng dù sao chưa có chiến tích vinh quang một người trấn áp bộ tộc, tiềm ẩn thuật quả thật cũng không lợi hại như Lục Ly.
Lần này đàm phán phi thường thuận lợi, không phải Hổ Tộc vô điều kiện nhận đầu hàng, ngược lại phía Tử Thần nhượng bộ phi thường lớn. Tử Thần cũng không để Hổ Tộc phát biểu thanh minh gì, ngược lại Tử Thần đến lúc đó sẽ phát thanh minh nói đây là hiểu lầm, hiện tại song phương hòa giải…
Tử Thần thật thông minh!
Lục Ly lần này đã giúp uy danh Tử Thần vang vọng, khiến Hổ Tộc mất mặt, có thanh minh hay không cũng không có ý nghĩa. Mặt mũi đã có rồi, chỉ nhượng bộ một chút, khiến Hổ Tộc thoải mái hơn, lúc đàm phán có thể bắt chẹt một chút.
Trăm ngàn tỷ thiên thạch, cộng thêm rất nhiều thần tài quý hiếm, Hổ Tộc lần này xem như mất nhiều máu. Nhưng Hổ Tộc có thể làm gì? Hoặc là đồng quy vô tận với Tử Thần, hoặc bị Lục Ly tra tấn đến chết đi sống lại, đến lúc đó tổn thất sẽ càng lớn.
Đàm phán lần này tốn hết năm ngày đã đàm phán xong. Sau đó Tử Thần cũng không tuyên bố thanh minh, mà để Lục Ly và Hổ Tộc đồng thời tuyên bố thanh minh thành công hòa giải, Lục Ly bồi thường Hổ Tộc một vạn thiên thạch, Hổ Tộc cũng cam đoan về sau không đuổi giết Lục Ly.
Thanh minh thông qua ám phủ truyền đi, cả Thiên Loạn Tinh Vực đều khinh thường, thanh minh này nhìn thế nào cũng là Hổ Tộc bịt tay trộm chuông, gượng ép treo một tầng nội khố lên mặt mình.
Nếu Hổ Tộc đường đường chính chính nhận thất bại, đại tộc này có thể xem như có đảm đương. Hiện tại Hổ Tộc trở thành trò cười trong đám đại tộc. Đương nhiên, Hổ Tộc bị một mình Lục Ly trấn áp, vốn đã là một trò cười. Tuyên bố thông cáo như vậy, ít nhất tiểu võ giả tầng dưới chót không rõ chân tướng còn tưởng Hổ Tộc đã thắng.
Chuyện này hoàn toàn chấm dứt, ngoài Hổ Tộc biến thành trò cười, Lục Ly cũng trở thành đối tượng tuyệt đối không thể trêu chọc trong lòng rất nhiều đại tộc. Nếu ngươi không cường đại như Hổ Tộc, vậy đừng trêu chọc Lục Ly, nếu không Hổ Tộc Hồng Tộc chính là kết cục của ngươi…
Lục Ly trở về, phi thường ẩn mình, cũng không trở về với bọn Nhung Hoàng, hắn ẩn mình bay đi, đi đến một đại giới diện, sau đó truyền tống trở về đại giới diện gần Tử Thần, sau đó lại bay vào Thiên Việt Thành.
Cho dù sắp trở về Thiên Việt Thành, Lục Ly vẫn thật cẩn thận, hắn biết rất nhiều cường giả hận không thể thiên đao vạn quả hắn. Cho nên cho dù ở lân cận Thiên Việt Thành, hắn vẫn không dám lơ đãng.
Cũng may cả đường đi phi thường thuận lợi, Lục Ly thoải mái tiến vào Thiên Việt Thành, hắn bay lên Thiên Việt Thành, ngụy trang thành chủng tộc bình thường, cho dù sắp tiến vào Thiên Việt Thành rồi, hắn vẫn thật cẩn thận.
Ách…
Khi đến bên cạnh Thiên Việt Thành, Lục Ly phát hiện bên ngoài thành trì lại có vô số quân sĩ, còn có cường giả không đếm xuể. Vương bài Tử Thần Lục Ly tra xét được mấy chục, Vũ Dương, Mạc Thiên Thiên, bao gồm Lục Linh các nàng đều ở đây.
Lục Ly tra xét thấy Nhung Hoàng đứng ở trước, hắn hoàn toàn yên tâm, thân thể lóng lánh hào quang, trở lại bộ dáng của mình, sau đó chậm rãi bay lên trời, bay đi Thiên Việt Thành.
Vạn chúng nhìn chăm chú!
Tất cả võ giả đều tập trung ánh mắt lên Lục Ly, trên mặt vô số Tử Thần đều al2 kích động và sùng bái, Lục Linh, Duẫn Thanh Ti, Lục Nhân Hoàng trong mắt đẫm lệ, thân hình rung động.
Vù!
Ngay giờ đây, không gian trước Nhung Hoàng hơi nổi lên sóng gió, một thân ảnh đột ngột xuất hiện, đó là một lão giả nhỏ gầy, khuôn mặt già nua nghiêm túc, trên người cũng không có hơi thở quá mạnh mẽ, cũng không có khí chất xuất sắc.
Nhưng hắn vừa xuất hiện, bọn Nhung Hoàng lập tức quỳ một gối, hành lễ nói:
- Tham kiến Dực Hoàng!
Còn có vô số Tử Thần khom người hành lễ, trong mắt đều là vẻ cuồng nhiệt. Tuy bọn họ không biết lão giả này, nhưng uy danh của Dực Hoàng vẫn như sấm vang bên tai.
Lục Ly hành lễ theo, trên mặt Dực Hoàng lộ tươi cười nhàn nhạt, nói:
- Hoan nghênh về nhà, anh hùng của chúng ta!
Trong Thiên Việt Thành, mười vạn võ giả ra đón tiếp Lục Ly. Tử Thần tự mình xuất động một đầu sỏ, đây hẳn là nghi thức hoan nghênh long trọng đầu tiên trong mấy ngàn năm qua.
Lục Ly không dùng lực lượng tài nguyên của mình, hoàn toàn dựa vào lực một mình, hoàn thành rất nhiều chuyện Tử Thần cũng không dám nghĩ đến. Sát thủ và thích khách đều là tự ti, bởi vì bọn họ chỉ dám hành tẩu chỗ tối, không dám chiến đấu quang minh chính đại như dũng sĩ bình thường. Lục Ly giúp bọn họ hoàn thành tâm nguyện, giúp bọn họ giành được vinh dự.
Lục Ly không trở về, chỉ trao đổi vài câu đơn giản với Lục Linh, Duẫn Thanh Ti. Sau đó đi theo Dực Hoàng, Nhung Hoàng, tiến vào một tòa thành thật lớn.
Trong tòa thành chỉ có Dực Hoàng, đầu sỏ còn lại đều không xuất hiện. Với cấp bậc của Lục Ly, Dực Hoàng tự mình ra mặt nghênh đón đã thật nể mặt hắn rồi.
Dực Hoàng không lên tiếng, thoạt nhìn rất nghiêm túc, hắn ngồi ở thủ vị, Nhung Hoàng ngồi một bên, còn có mấy nguyên lão chấp pháp của Tử Thần.
- Lục Ly, lần người ngươi đã lập công rất lớn!
Dực Hoàng ngồi ở trên, thản nhiên nói:
- Lần này thiên thạch và tài nguyên Hồng Tộc Hổ Tộc bồi thương chúng ta đều không cần, đều cho ngươi.
Lục Ly ngẩn ra, tuy không biết bồi thường bao nhiêu, nhưng số lượng này khẳng định phi thường lớn, Tử Thần lại không cần. Dựa theo lẽ thường, lấy một nửa cũng thật bình thường.