Lục Ly đang muốn nói gì, Dực Hoàng xua tay nói:
- Đây là ngươi nên có, Tử Thần cũng không kém chút đồ vật này. Lục gia các ngươi đến thời điểm cần phát triển, có đống tài nguyên này, các nàng có thể mau chóng trưởng thành.
Lục Ly cũng không kiêu ngạo nữa, đứng dậy hành lễ nói:
- Đa tạ Dực Hoàng.
Dực Hoàng gật đầu, sau đó lấy ra một khối lệnh bài ám kim, nói:
- Trải qua nghiên cứu của chúng ta, công lao lần này của ngươi phi thường lớn, chúng ta quyết định ban cho ngươi chức vị Tuần Tra Sử. Chức vị này bình thường không có hạn chế gì, chỉ là khi Nhung Hoàng có chuyện không thể xử lý, ngươi sẽ hỗ trợ. Đương nhiên… nếu ngươi cũng không xử lý được, vậy báo cáo chúng ta, không cần bắt buộc liều mạng, tình huống cụ thể sau này Nhung Hoàng sẽ giải thích với ngươi.
- Tuần Tra Sử?
Lục Ly hơi kinh ngạc, đây là chức vị gì, lúc trước chưa từng nghe nói? Chức vị này còn cao cấp hơn Nhung Hoàng? Khi Lục Ly đang chần chờ, Nhung Hoàng truyền lệnh nói:
- Lục Ly, đừng do dự, đây là chuyện tốt. Vị trí này có đại ngộ rất cao, lại không cần xuất lực gì…
Lục Ly vẫn tương đối tín nhiệm Nhung Hoàng, vội vàng tiến lên lãnh lệnh bài, sau đó bái tạ.
Dực Hoàng phất tay nói:
- Được rồi, đã mấy chục năm ngươi không đoàn tụ với người nhà. Trở về đi, sau này Nhung Hoàng sẽ an bài hết, về sau người nhà và thân nhân kia vĩnh cửu ở Thiên Việt Thành đi. Ngươi cũng có thể an tâm xuất chiến, ai cũng không thể thương tổn người nhà và thân nhân của ngươi.
Lời nói của Dực Hoàng rất có phân lượng, hoàn toàn dùng danh nghĩa của hắn cam đoan an toàn cho người nhà của Lục Ly. Lục Ly rất cảm kích, nhưng cũng không nói gì, chỉ hành lễ, sau đó lui về sau.
- Đúng rồi…
Khi Lục Ly rút đi, Dực Hoàng nhắc nhở một câu:
- Thời gian gần đây, ngươi ẩn mình một thời gian đi.
- Ta đã biết!
Lục Ly xoay người rời đi, trong đại điện chỉ còn Dực Hoàng và Nhung Hoàng, một nguyên lão chấp pháp nghĩ nghĩ, vẫn không nhịn được hỏi:
- Dực Hoàng, chức vị Tuần Tra Sử này vạn năm không có thiết lập, ban cho Lục Ly có phải hơi quá không…
- Đây là kết quả chúng ta cùng nhau thương nghị!
Dực Hoàng nhìn lướt qua, dùng ngữ khí chân thật đáng tin nói:
- Lục Ly một lòng hướng về Tử Thần, tộc nhân và người nhà đều ở đây cũng đã biểu lộ trung thành của hắn. Đương nhiên, quan trọng nhất là Lục Ly có tiềm lực vô hạn, tương lai có thể không kém hơn chúng ta. Chúng ta chung quy sẽ già đi, sẽ chết đi, không có cường giả chống đỡ, Tử Thần sao kéo dài? Nếu chiến lực Lục Ly có thể tiếp tục tăng lên, thay thế đầu sỏ như hắn, trở thành đầu sỏ mới!
Giải quyết dứt khoát!
Những lời này của Dực Hoàng khiến tất cả truong lão chấp pháp im lặng. Đây là ý chí cộng đồng của chín đại đầu sỏ, cũng đại biểu ý chí cao nhất của Tử Thần. Chín đại đầu sỏ phi thường xem trọng Lục Ly, thậm chí muốn bồi dưỡng hắn thành đầu sỏ mới. Đám trưởng lão chấp pháp vốn ban đầu đều xem nhẹ Lục Ly, hiện giờ cũng thay đổi rất nhiều.
Sau một canh giờ, Nguyên Lão Đường công bố một quyết nghị, thăng chức Lục Ly thành Tuần Tra Sử, địa vị giống trưởng lão chấp pháp, Tử Thần nào nhìn thấy Lục Ly đều như gặp trưởng lão chấp pháp, Lục Ly cũng có quyền hạn của trưởng lão chấp pháp.
Nàng phát ra thông cáo, nhất thời cả Tử Thần ầm ĩ. Rất nhiều võ giả cảm thấy tự hào vì quyết nghị của tổng bộ Tử Thần, hoàn toàn tán thành. Cũng có một bộ phận tỏ vẻ nghi ngờ, dù sao Lục Ly trẻ tuổi như vậy, cảnh giới còn không phải Đế Cấp? Có thể phục chúng hay không? Có thể phong thưởng hậu đãi không?
Nhất là đám công tử Tử Thần không phục, cho rằng tổng bộ quá mức đùa bỡn, tuy Lục Ly lần này lập công rất lớn, nhưng có thể trực tiếp ban chức vị Tuần Tra Sử sao? Thăng chức cũng quá nhanh rồi?
Mặc kệ võ giả trong Tử Thần có phục hay không, dù sao Lục Ly trở thành Tuần Tra Sử đã quyết định rồi, trừ trưởng lão chấp pháp, mấy đại đầu sỏ và một ít lão gia, Tử Thần còn lại gặp Lục Ly đều phải cúi dầu. Đây là quyền lợi và vinh quang đầu tiên tổng bộ Tử Thần ban cho Lục Ly. Cũng là phần thưởng cho cống hiến lần này của hắn.
Lục Minh vui mừng khôn xiết, trong trang viên của Vũ Dương đầy khách đến. Lục Ly mới tán gẫu vài câu với người nhà, bên ngoài đã có khách đến cửa.
Lục Ly vốn không định để ý những võ giả này, nhưng nhớ ra Dực Hoàng từng nói phải ẩn mình, về sau hắn còn phải biến Lục gai trở thành hạt giống triển vọng, cho nên không gây thù hằn vẫn tốt hơn nhiều. Trong tương lai, vẫn phải kết giao bạn bè càng nhiều, như vậy mới có lợi cho phát triển của Lục Ly.
Xã giao với tất cả mất đến nửa tháng, không chỉ có khách quý trong Tử Thần, còn có vô số thế lực xung quanh Tử Thần đều phái ra nguyên lão hoặc tộc vương tự mình tới cửa bái kiến, chúc mừng.
Tử Thần xuất hiện quý nhân, còn la một ky tài danh dương thiên hạ. Thế lực gần đó cũng không phải nước lệ thuộc của Tử Thần, nhưng bọn họ vẫn duy trì quan hệ tốt đẹp với Tử Thần, loại chuyện này tự nhiên phải bái kiến tận cửa.
Nhung Hoàng an bài một tòa trang viên cho Lục Ly, còn lớn hơn trang viên lúc trước, khí phái dị thường, bên trong tùy tiện có thể ở mấy nghìn người. Đồ vật bên trong đều mới tinh, còn trang bị hơn trăm thị nữ. Thiên thạch và tài nguyên Hổ Tộc Hồng Tộc bồi thường đều gửi đến đây, quý giá đến mức Lục Linh và Lục Nhân Hoàng nửa ngày không nói nên lời.
Thành viên của Lục Minh vẫn không triệu tập trở về, nhưng phía Thiên Lục Giới bắt đầu vận chuyển bình thường, Kì Vọng Sơn đến quản lý. Một bộ phận thành viên Lục Minh trở lại, còn lại rải rác các giới, còn có càng nhiều thành viên Lục Minh bắt đầu tiếp nhận chức vụ, trải qua lễ rửa tội máu lửa, như vậy mới có thể trưởng thành thật nhanh, đương nhiên cũng có thể vĩnh viễn trầm miên.
Thành viên Lục Minh gần đây cũng là đối tượng các thành tranh giành, nhất là đệ tử trung tâm của Lục gia, có rất nhiều tiểu gia tộc muốn liên hôn với bọn họ.
Tử Thần là tổ chức rời rạc, vậy không thể né tránh tồn tại gia tộc lớn nhỏ, không đồng nhất, có thể liên hôn với đệ tử Lục Minh, vậy tương đương bám được Lục Tuần Tra Sử, về sau sinh sống ở Tử Thần cũng an nhàn hơn…