Khương Khởi Linh nhìn lướt qua xung quanh, thấp giọng giải thích:
- Hồn Tinh xem như là linh tài cao cấp, một viên giá trị trăm vạn huyền tinh, luyện hóa cũng có thể tăng phúc cho linh hồn. Đương nhiên thứ này tu luyện nhiều, độ tăng phúc sẽ giảm bớt, nếu không giá trị sẽ cao hơn. Đúng rồi... Nếu các ngươi gặp phải có Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun trào, ngàn vạn lần đừng tới gần quỷ động phun trào, nếu rơi xuống bên cạnh cũng có thể thu nhặt, nhất định phải nhớ kỹ, không thể tới gần quỷ động.
Khương Khởi Linh dặn dò vài câu, cũng không về bên Khương Hạo, chờ một quản sự đi tới, nàng ta vươn tay ra chỉ vào một núi nhỏ ở gần đó, nói:
- Giúp ta dựng một doanh trướng ở đây, thuận tiện dựng hai doanh trướng cho vị công tử này.
- Vâng.
Quản sự không dám làm trái ý Khương Khởi Linh, lập tức gọi mấy hộ vệ tới núi nhỏ gần đó dựng ba doanh trướng, hai cái khá lớn, một cái thì nhỏ hơn.
- Đi thôi, trong thời gian ngắn chúng ta không đi được đâu.
Khương Khởi Linh vẫy tay với hai thị nữ ở xa xa, sau đó dẫn theo hai thị nữ lập tức tiến vào trong một doanh trướng.
Nhìn Khương Khởi Linh thì có vẻ đã khôi phục được một chút rồi, Lục Ly nghĩ nghĩ rồi nói:
- Đi thôi, cứ xem tình huống rồi tính.
Lục Ly ôm Tiểu Bạch tiến vào trong một doanh trướng, Minh Vũ lo lắng đi theo tiến vào doanh trướng của Lục Ly. doanh trướng này rất đơn sơ, bên trong không có nhiều bài trí, chỉ trải một bộ chăn ga trên đất, còn có mấy chiếc bồ đoàn.
Lục Ly bảo hai người Vũ Hóa Thần ngồi xuống, thần niệm của hai người quét ra xung quanh, thần niệm ở nơi này không ngờ cũng bị hạn chế, chỉ có thể tra xét mấy trăm mét xung quanh.
Mấy trăm hộ vệ bận rộn, bắt đầu an trí cho khách nhân trên phi thuyền thiết giáp. Gần ngàn doanh trướng được dựng lên ở xung quanh, còn có người đi tra xét tình huống.
Bùm.
Đột nhiên, mặt đất hơi chấn động, đám người Lục Ly lao ra khỏi doanh trướng, nhìn về phía nơi phát ra thanh âm. Bên kia sáng lên một đạo quang hoa màu tím, giống như pháo hoa màu tím bắn lên trời, bị sương mù dày đặc che khuất, nhìn không rõ lắm.
- Chẳng lẽ bên kia có Tử Huyền Tinh, Hồn Tinh phun trào à?
Lục Ly lẩm bẩm một tiếng, ánh mắt cũng trở nên ngưng trọng. Thị giác ở nơi này rất kém, bên kia có thể lờ mờ nhìn thấy tử quang, điều này chứng tỏ cách cũng không xa.
Vù.
Một bóng người nhẹ nhàng bay tới, đứng ngoài doanh trướng của Khương Khởi Linh, chính là đại thống lĩnh Khương Hạo. Khương Hạo nhìn ra xa xa, trầm giọng nói:
- Khởi Linh, gần đây không an toàn, chúng ta toàn bộ phải rời đi.
Rầm rầm.
Khương Khởi Linh còn chưa đi ra, mặt đất xung quanh đã rung chuyển kịch liệt, sau đó gần núi nhỏ đột nhiên xuất hiện một cái hố to, tử quang đầy trời từ trong hố to bắn ra, phóng lên cao, gần hố to đó vừa hay có mấy người, không ngờ đều bị tử quang hất lên trời cao, tiếp theo thì hóa thành mưa máu, lập tức biến thành thịt nát.
- Mau lui lại.
Khương Hạo nhìn thấy gần hố to còn có rất nhiều người, có người chắc đã sợ tới đờ người, thậm chí có người không ngờ muốn đi lấy tinh thạch màu tím trong tử quang, lập tức gầm lên.
- Lùi lại, lùi lại, quỷ động sắp sinh ra hấp lực, còn có thể có Thiên Quỷ Thử, người ở gần đều phải chết!
Một Quân Hầu cảnh gầm lên, những người gần đó lúc này mới tỉnh ngộ, đều lui về phía sau.
Nhưng mà, rất nhiều người vẫn lui chậm, trong hố to đột ngột sinh ra hấp lực cường đại, mấy chục người bị hút vào trong hố to đó. Phụ cận cát bay đá chạy loạn thành một đống, Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh màu trắng vừa bắn ra cũng bị hút vào.
Tiểu Bạch bỗng nhiên từ trong lòng Lục Ly chui ra, phóng tới một viên Hồn Tinh màu trắng vừa rơi xuống đất, mà lúc này mặt đất xung quanh lại rung chuyển.
Lục Ly lập tức kinh hãi, gầm lên:
- Tiểu Bạch, nguy hiểm, quay lại mau.
Mặt đất rung chuyển đại biểu cho sẽ có quỷ động xuất hiện, sẽ phun ra Tử Huyền Thinh và Hồn Tinh. Vừa rồi mấy người kia chính là lập tức bị bắn thủng, phòng ngự của Tiểu Bạch cũng không mạnh, cho nên Lục Ly mới lo lắng như vậy.
Minh Vũ tóm lấy Lục Ly, không cho hắn tiến lên. Sau khi Tiểu Bạch miệng ngậm một viên Hồn Tinh màu trắng thì lập tức tiếp tục phóng về phía trước. Trên người nó có bạch quang lóe lên, tốc độ không ngờ lại đề thăng, không hề chịu ảnh hưởng của trọng lực.
Một quỷ động xuất hiện, tử quang bắn ra đầy trời, Tiểu Bạch nuốt Hồn Tinh màu trắng, lại đi chung quanh ăn mấy khối Hồn Tinh, lúc này mới bay về.
- Chít chít.
Ngay lúc này, trong quỷ động đột nhiên có hơn mười con chuột to màu đen bay ra, những con chuột đó mỗi con đều to bằng đầu người, lông lấp lánh hắc quang, mắt lại có màu lam sẫm, trong miệng lộ ra bốn cái răng nanh, bên trên có u quang lấp lánh, rõ ràng có kịch độc.
Tạo cho người ta ấn tượng sâu nhất là móng vuốt của những con chuột này. Căn bản không giống móng vuốt của chuột bình thường mà giống như móng chim ưng, giống như từ kim loại đúc thành.
Sau khi hơn mười con chuột bắn ra, lập tức hóa thành hơn mười đạo tia chớp màu đen tỏa ra bốn phương tám hướng, có một con phóng tới Tiểu Bạch, hai con bay tới chỗ Lục Ly.
- Thiên Quỷ Thử!
Khương Hạo biến sắc, lập tức quát lớn:
- Khương Minh, Khương Yển động thủ, không thể để những Thiên Quỷ Thử này làm bị thương bất kỳ một ai.
Khương Hạo nhìn về phía Vũ Hóa Thần, Lục Ly:
- Tiểu hữu và hai vị huynh đệ giúp ta chiếu cố Khởi Linh, lão phu đi kích sát Thiên Quỷ Thử, nếu không sẽ xảy ra đại sự.
Lục Ly gật đầu, trên cổ Khương Hạo một mặt trời màu tím xuất hiện, cả người hắn lao về phía trước, mặt trời trên cổ gào thét bay ra, biến thành một mặt trời cực lớn phạm vi một trượng, mang theo liệt diễm nóng rực trấn áp về phía một con Thiên Quỷ Thử.
Hai lão giả Quân Hầu cảnh còn lại thì chạy quanh, hai người một người phóng ra Bản Mệnh Châu, một người khác cũng phóng ra huyết mạch thần kỹ, huyết mạch thần kỹ của người này lại là lục phẩm, là một thanh phi thứ màu lam.
- Vũ Hóa Thần, đi mang Tiểu Bạch về.
Lục Ly không có thời gian để nhìn nhiều, quát Vũ Hóa Thần một tiếng.