Khương Hạo vì đối phó Thiên Quỷ Thử, không ngờ không có thời gian chiếu cố ngoại tôn nữ của mình, có thể thấy được Thiên Quỷ Thử này khủng bố cỡ nào, Lục Ly cũng lo lắng cho Tiểu Bạch.
Vũ Hóa Thần nhìn Minh Vũ, tiếp theo lao ra, trên cổ sáng lên ấn ký hỏa diễm màu lam, chuẩn bị phóng thích hỏa diễm diệt sát Thiên Quỷ Thử.
Tiểu Bạch chạy về phía Lục Ly, lúc này cảm thấy phía sau có huyền thú đang truy đuôi nó, không ngờ lập tức nổi giận ngừng lại. Nó quay đầu lại trợn mắt lườm Thiên Quỷ Thử, lông dựng đứng lên, uy áp vô hình từ trên người nó tỏa ra, con Thiên Quỷ Thử ở phía sau không ngờ lại lập tức dừng lại.
- Tiểu Bạch, trở về!
Lục Ly nhìn thấy loại tình huống này, lập tức lại gầm lên một tiếng. Tiểu Bạch không ngờ có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử? Nếu dẫn tới sự chú ý của đám người Khương Hạo, e là sẽ bị cướp đi.
Tiểu Bạch nghe thấy nộ khí trong giọng nói của Lục Ly, vội vàng hóa thành một bóng trắng bay về, Vũ Hóa Thần đánh ra một con hỏa long bao phủ con Thiên Quỷ Thử ở phía trước.
- Chít chít.
Ai ngờ, Thiên Quỷ Thử lại từ trong hỏa long bay ra, trên lông hắc quang sáng lên, huyết mạch thần kỹ lục phẩm của Vũ Hóa Thần không ngờ không thể khiến nó bị thương.
Khương Hạo và hai Quân Hầu cảnh, còn có một số Bất Diệt cảnh đều động thủ trấn áp Thiên Quỷ Thử, cũng may không ai chú ý tới Tiểu Bạch.
Lục Ly kinh ngạc hỏi Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, đây là huyền thú mấy phẩm? Huyết mạch thần kỹ lục phẩm không ngờ cũng không thể khiến nó bị thương?
Khương Khởi Linh như có thâm ý nhìn Tiểu Bạch một cái, lại không hỏi nhiều, giải thích:
- Thiên Quỷ Thử vốn là huyền thú ngũ phẩm, nhưng Thiên Quỷ Thử hàng năm ăn Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, cho nên biến dị, chắc đã đạt tới cấp bậc lục phẩm. Phòng ngự của Thiên Quỷ Thử rất biến thái, Bất Diệt cảnh bình thường cơ hồ không thể thương tổn tới chúng, hơn nữa ở Thiên Quỷ Sơn, tốc độ của chúng còn không bị ảnh hưởng. Còn có nọc độc vô cùng biến thái, nếu một người bị cắn một cái, không tới một lát sẽ biến thành Thiên Quỷ Thử hình người, điên cuồng công kích đồng bạn. Sau khi người bị nổi điên cắn trúng, độc tố sẽ lây lan. Cho nên ngoại công ta mới chú ý như vậy.
- Biến thái!
Lục Ly thầm kinh hãi, có điều cũng không quá để ý, bởi vì Tiểu Bạch có thể trấn áp Thiên Quỷ Thử, ít nhất thì Thiên Quỷ Thử cũng không dám công kích bọn họ.
Bên kia Vũ Hóa Thần cảm thấy rất mất mặt, phóng ra Bản Mệnh Châu, vận dụng Tinh Hỏa Áo Nghĩa, uy lực lại đề thăng. Đốt cho con Thiên Quỷ Thử đó kêu chít chít, chạy trốn chung quanh, cuối cùng thì trốn vào trong quỷ động.
Lục Ly nhìn Khương Hạo, trong lòng thầm kinh hãi. Vị đại thống lĩnh này chiến lực rất bưu hãn, một vầng mặt trời nóng rực trấn áp tới, trực tiếp đập cho một con Thiên Quỷ Thử huyết nhục mơ hồ, cả người cháy khét, dưới một kích đã bị nghiền ép mà chết.
- Đây là huyết mạch thần kỹ gì thế?
Lục Ly tò mò hỏi.
Khương Khởi Linh giải thích:
- Huyết mạch thất phẩm, Nhật Thực.
- Ờ ờ!
Lục Ly đột nhiên nhớ tới gì đó, nhìn về phía cổ Khương Khởi Linh:
- Khởi tiểu thư, ngươi chắc là sinh ra ở đại gia tộc à? Vì sao ngươi... Không giác tỉnh huyết mạch?
Trên cổ Khương Khởi Linh không có huyết mạch ấn ký, trong nhận thức của Lục Ly chỉ có võ giả Bất Diệt cảnh mới có thể che giấu huyết mạch ấn ký. Khương Khởi Linh mới là Mệnh Luân cảnh hậu kỳ, điều này rất kỳ quái.
- Ai nói ta không giác tỉnh huyết mạch?
Khóe miệng Khương Khởi Linh lộ ra nụ cười đùa cợt, nói khẽ:
- Ta chính là giác tỉnh huyết mạch quá tốt, nếu không gia tộc cũng sẽ không coi ta là bảo bối, hắn... Cũng sẽ không chết.
- Quá tốt?
Lục Ly và Minh Vũ đều hơi kinh ngạc, Lục Ly nhíu mày hỏi:
- Chẳng lẽ ngươi có bí thuật có thể che giấu huyết mạch ấn ký của mình? Ta nhớ là chưa đạt tới Bất Diệt cảnh thì không che giấu được mà.
- Ha ha, bí thuật như vậy Linh Lung Các có cả đống.
Khương Khởi Linh lại cười giễu cợt, trên cổ đột nhiên có hắc quang lóe lên, một ấn ký hình con bướm xuất hiện, có điều lại lập tức biến mất, hiển nhiên nàng ta vận dụng bí thuật để che giấu.
Tuy chỉ là lóe lên rồi biến mất ngay, nhưng Lục Ly và Vũ Hóa Thần lại thấy rất rõ ràng, hai người nhìn nhau, con ngươi đều hơi co rút lại.
Ấn ký con bướm đó rất đẹp, rất có tính cảm, có điều những cái này đều không quan trọng, quan trọng là, con bướm đó là màu đen!
Huyết mạch ấn ký là màu đen.
Đỏ, cam, vàng, xanh lục, xanh tím than, xanh lá cây, tím, đen, vàng kim.
Ấn ký màu đen đại biểu cho bát phẩm, toàn bộ Bắc Mạc vạn năm chưa từng xuất hiện huyết mạch bát phẩm, đại gia tộc của nữ nhân này không ngờ là huyết mạch bát phẩm?
Lục Ly cũng biết Trung Châu Thập nhị vương tộc và một số đại tộc có huyết mạch bát phẩm. Nếu hắn không bị Thú Nha quấy rối, chắc cũng giác tỉnh huyết mạch kim cương huyết mạch bát phẩm.
Trong mắt hắn, người giác tỉnh huyết mạch bát phẩm, cho dù ở Thập nhị vương tộc cũng là công tử tiểu thư cao cao tại thượng, thân phận tôn quý, bên cạnh có một đám cường giả đi theo, mắt để trên đỉnh đầu, sao lại phóng túng đê tiện như Khương Khởi Linh?
Lục Ly nhìn Khương Khởi Linh mấy cái, nghĩ nghĩ một chút vẫn không nhịn được mà thấp giọng hỏi:
- Khởi tiểu thư, thứ cho ta mạo muội, gia phụ ở Linh Lung Các đảm nhiệm chức vị gì?
- Chức vị gì?
Vẻ giễu cợt trên mặt Khương Khởi Linh càng đậm, nàng ta dùng thanh âm không hề có cảm xúc nói:
- Cha ta tên là Khương Vô Ngã!
- Khương Vô Ngã?
Lục Ly và Minh Vũ đều có chút mạc danh kỳ diệu, Khương Vô Ngã rất nổi tiếng à?
Hắn dùng ánh mắt ngạc nhiên nhìn Khương Khởi Linh, người sau lại trợn mắt nói:
- Lục Ly, ngươi không phải người Trung Châu à? Khương Vô Ngã nổi danh như vậy mà ngươi cũng không biết sao? Hắn là các chủ đời này của Linh Lung Các.
- ...
Lục Ly và Minh Vũ triệt để nghẹn lời rồi, nữ nhân phóng đãng này không ngờ là ái nữ của Linh Lung Các các chủ.
Con gái của Linh Lung Các các chủ, đệ nhất tiểu thư của Khương gia, một trong Thập nhị vương tộc!