Chiến thuyền chậm rãi đi về phía trước, bay vào trong hải đạo. Vũ Dương và hai Thánh Hoàng đứng thẳng thắt lưng, trên mặt đều là vẻ ngạo nghễ. Giờ đây bọn họ cảm giác bọn họ không phải sát thủ hành tẩu trong bóng tối mà càng giống như kỵ sĩ kiêu ngạo.
Chiến thuyền đi vào đảo, một Thánh Hoàng Ngoan Tộc lập tức bay đi, rõ ràng muốn báo cáo với tộc đàn. Quân đội tiếp tục phong tỏa đảo nhỏ, chiến thuyền xông vào sơn cốc, thân mình Lục Ly dần hiện lên, mang theo bọn Vũ Dương đi xuống.
- Bái kiến Lục Tuần Tra Sử đại nhân!
Mười mấy Thánh Hoàng tỏ ra sùng bái, quỳ xuống một gối, tuy Lục Ly trẻ tuổi hơn bọn họ nhiều, nhưng thế giới này tôn kính cường giả, không thể nghi ngờ Lục Ly là một cường giả. Một cường giả khiến bọn họ tâm phục khẩu phục.
Lục Ly vung tay áo, ánh mắt nhìn gốc thần dược kia, hắn hỏi:
- Còn mất bao lâu?
- Khoảng nửa tháng!
Một Thánh Hoàng Tử Thần bẩm báo, Lục Ly hơi gật đầu, lưu lại một câu rồi biến mất:
- Các ngươi tiếp tục bảo hộ đi, nửa tháng sau ta sẽ mang bọn ngươi rời đi!
Sau khi Lục Ly nói xong, thân mình đột nhiên biến mất tại chỗ, biến mất không thấy tăm hơi. Mười ba Thánh Hoàng này đều cảm ứng, sau đó vẻ mặt kinh hãi.
Nghe đồn Lục Ly có tiềm ẩn thuật quỷ thần khó lường, xem ra quả nhiên danh bất hư truyền, Lục Ly biến mất trong hư không, bọn họ hoàn toàn không cảm ứng được dấu vết gì.
Cường giả Ngoan Tộc bề ngoài vẫn tập trung thần niệm trong sơn cốc, tra xét thấy cảnh tượng này cũng hết hồn. Lời đồn quả nhiên không giả, tiềm ẩn thuật của Lục Ly thật biến thái, sợ là cả Thiên Loạn Tinh Vực này, ngoài cường giả đại viên mãn, không ai tìm thấy được hắn.
Nhóm Thánh Hoàng Tử Thần hoàn toàn yên tâm, có Lục Ly ở đây, Ngoan Tộc dám đụng đến bọn họ? Chỉ cần nửa tháng, cây này kết quả, bọn họ thu thần dược, lập tức có thể rời khỏi.
- Hy vọng đừng quá phức tạp...
Vũ Dương ngồi xếp bằng trong sơn cốc, tuy hắn phi thường tín nhiệm Lục Ly, nhưng hắn cũng không hy vọng có gì ngoài ý muốn. Mỗi lần Lục Ly thể hiện uy phong quả thật rất uy phong, cũng rất oai hùng, nhưng lần nào cũng hết hồn, không cẩn thận sẽ xảy ra chuyện lớn.
Lục Ly không để ý tình huống bên ngoài, có tình huống, Vũ Dương sẽ bóp nát ngọc phù thông tri hắn. Hắn đang tu luyện trong pháp giới, linh hồn hắn cần bồi dưỡng, thân thể hắn vẫn còn không gian tiến bộ.
Hắn đồng thời tự hỏi, con đường tu luyện tương lai của hắn. Đối với chiến lực hiện tại hắn thật thỏa mãn, nhưng nếu có thể tiếp tục tăng lên, có thể diệt sát phần lớn cường giả sắp đại viên mãn, vậy không thể nghi ngờ hắn sẽ càng thêm thích ý, Lục gia sẽ càng an toàn.
Sau khi đạt đến chiến lực kia, hắn có cơ hội trở thành đầu sỏ Tử Thần, dùng lực lựng Tử Thần, Lục gia sẽ phát triển rất nhanh. Hắn cũng có thể trở thành một trong những đầu sỏ của Thiên Loạn Tinh Vực, đến lúc đó không có cường giả nào uy hiếp được na toàn của Lục gia.
Nếu thật sự có thể đạt đến trình độ như vậy, cả đời hắn cũng xem như đáng giá rồi. Hắn sẽ không trêu chọc thị phi nữa, an tĩnh đợi ở trong Tử Thần, nhàn nhã sống hết đời này.
Hắn cũng không phải người đặc biệt khát vọng, đặc biệt có dã tâm. Hắn từng có chìa khóa tiến vào Tiên Vực. Hắn lại căn bản không có tâm tư nghiên cứu, cũng chưa bao giờ nghĩ tiến vào Tiên Vực. Hiện tại chìa khóa hủy diệt trong Hủy Diệt Chi Nhãn, hắn lại càng không thèm để ý.
Nếu có thể hạnh phúc an khang, hắn tuyệt không nguyện làm chuyện điên cuồng.
Sau nửa tháng, Ngoan Tộc vẫn không hề có động tĩnh, điều này khiến nhóm nguyên lão của Tử Thần đều yên tâm. Nếu lúc trước không động thủ, vậy về sau cũng sẽ không có cam đảm động thủ?
Một tháng này, thần dược bắt đầu kết quả, nửa tháng, quả đã chín, hai ngày nữa có thể bắt đầu ngắt lấy. Ngay lúc này, Ngoan Tộc bên ngoài đột nhiên có động tĩnh.
Bịch!
Vũ Dương nhìn thấy chiến thuyền xa xa, còn có rất nhiều khí tức của cường giả, Vũ Dương bóp nát ngọc phù, thần niệm cường đại của Lục Ly quét qua.
Hả?
Trên chiến thuyền, Lục Ly phát hiện hơi thở hơi quen thuộc. Hắn cau mày lại, trên mặt lộ ra vẻ âm hàn, thân mình hắn chợt lóe lên, ánh mắt nhìn thần dược hỏi:
- Thần dược này có thể ngắt lấy chứ?
- Có thể là có thể!
Một nguyên lão nói:
- Nhưng hiện tại hạt giống chín vẫn không nhiều lắm, nếu có thể đợi thêm hai ngày là tốt nhất!
- Ngắt lấy!
Lục Ly dùng ngữ khí đáng tin chân thật nói:
- Lập tức!
Lục Ly đã tạo thành quyền uy tuyệt đối trong lòng bọn họ, một nguyên lão không nói hai lời lấy ra bình ngọc, mạnh mẽ thu vào gốc thần dược kia, sau đó hai tay dâng lên cho Lục Ly.
Lục Ly không chút khách khí, đặt trên người hắn càng an toàn hơn, ánh mắt hắn nhìn mọi người nói:
- Bọn họ mời công tử Yểm Tộc đến đây, nếu tình huống không đúng, các ngươi tiến vào thần khí không gian của ta, ta mang bọn ngươi rời đi.
- Tuân mệnh!
Một đám Thánh Hoàng khom người, Lục Ly vung tay lên, Vũ Dương lấy ra chiến thuyền, toàn bộ Thánh Hoàng bay lên chiến thuyền, chiến thuyền chậm rãi bay ra ngoài đảo.
Chiến thuyền còn chưa bay ra, đã bị một quân sĩ ngăn lại, cùng lúc đó, mấy chục Thánh Hoàng bay ra, bao vây bốn phía chiến thuyền. Một Thánh Hoàng Ngoan Tộc nâng tay nói:
- Các ngươi không thể đi, lưu lại đồ vật này đi.
Lục Ly đứng trên sàn thuyền, không để ý đến nguyên lão này, ánh mắt nhìn chiến thuyền từ xa bay đến. Nhìn thấy một hoa bào công tử đứng trên sàn thuyền, phía sau hoa bào công tử đứng một loạt cường giả Yểm Tộc, toàn là Thánh Hoàng, ít nhất hơn mười người.
Ha ha ha!
Công tử còn chưa đến gần đã cười ha ha, tiếng cười phi thường thờ thẫn, khiến người ta cảm thấy thân thiết, giống như lão hữu. Chiến thuyền bay qua, công tử kia chắp tay nói:
- Vệ bái kiến Lục Tuần Tra Sử!
Vươn tay không đánh người tươi cười, Lục Ly hơi gật đầu nói:
- Chào Vệ công tử? Không biết ngươi có quan hệ gì với Diên tiểu thư?
- Đó là đường tỷ của ta!
Vệ công tử cười tủm tỉm nói:
- Lúc trước nghe nói ở Thái Hoang Cốc, Lục Tuần Tra Sử đã cứu đường tỷ của ta? Vệ tạ ơn Lục Tuần Tra Sử ở đây.