Thứ này thật phức tạp khó nói, nhưng tình hình chung là tìm hiểu chân ý, hiểu pháp tắc thiên địa sẽ càng dễ dàng nhận được thiên địa tán thành. Dù sao ngươi hiểu pháp tắc thiên địa, hiểu được càng nhiều, pháp tắc thiên địa sẽ càng khắc sâu, càng dễ dàng được tán thành của nó.
Lục Ly hơi phiền muội, hắn cau mày trầm mặc không nói.
Dực Hoàng uống một ngụm trà, trầm mặc một lát, nói tiếp:
- Kỳ thật còn một loại biện pháp, có lẽ còn có một cơ hội.
- Biện pháp gì?
Đôi mắt Lục Ly sáng ngời, nếu có thể thân thể hoặc linh hồn chứng đạo, vậy Lục Ly khẳng định sẽ không tu luyện chân ý, tốn mấy vạn năm, còn không nhất định được chiến lực hiện tại, hắn cần gì lãng phí thời gian và tinh lực?
- Đi Tiên Vực!
Vẻ mặt Dực Hoàng ngưng trọng nói:
Tiên Vực là một nơi phi thường thần kỳ, nơi đó cũng là bảo địa lớn nhất cả thế giới, có đủ loại phát sinh vô hạn. Nơi đó đã xảy ra rất nhiều kỳ tích, đã dẫn đến rất nhiều truyền kỳ xưa. Đương nhiên... nơi đó cũng cực kỳ nguy hiểm, nguy hiểm hơn Thiên Loạn Tinh Vực ngàn lần!
Ách...
Lục Ly không ngờ Dực Hoàng nói đến là Tiên Vực? Hơn nữa Tiên Vực nguy hiểm như vậy? Địa phương nguy hiểm như thế khẳng định thi hoành khắp nơi, vậy còn gọi là Tiên Vực sao? Xác định không phải địa ngục sao?
Lúc trước Lục Ly có chìa khóa vào Tiên Vực, nhưng đã hủy diệt trong Hủy Diệt Chi Nhãn rồi. Hắn không chút đau lòng. Hắn chán ghét cuộc sống điên cuồng, cuộc sống một mình lưu lạc. Hắn thầm muốn sống cuộc sống an nhàn tạm ổn, có thể nhìn thấy người nhà mạnh khỏe, có thể thấy Lục Minh lớn mạnh.
Cho nên hắn trầm mặc một lát, hỏi:
- Nói cách khác, khả năng tồn tại khi tiến vào Tiên Vực chưa đến một thành? Dực Hoàng, năm đó người có từng tiến vào Tiên Vực không?
- Từng đi vào!
Dực Hoàng gật đầu nói:
- Không chỉ có ta, mấy đầu sỏ còn lại đều đi vào. Nhưng có đầu sỏ đã chết, đầu sỏ hiện tại là được bổ sung thêm. Ba mươi vạn năm này, Tử Thần tổng cộng khoảng hơn năm mươi võ giả sắp đại viên mãn tiến vào, đi ra chỉ hơn mười. Cả Thiên Loạn Tinh Vực, vạn năm này, Thánh Hoàng tiến vào Tiên Vực khoảng một vạn, đi ra không đến một ngàn.
- Quả nhiên không đến một thành!
Lục Ly hơi gật đầu, trong đầu không có chút ý niệm, Tiên Vực này không thể đi.
Cường giả sắp đại viên mãn thật dễ dàng chết, hắn đi vào, tỷ lệ sống sót sẽ càng thấp, hơn nữa hắn cũng không có chìa khóa tiến vào Tiên Vực...
Lục Ly từ biệt Dực Hoàng, trở lại Lục phủ.
Bởi vì Lục Hỏa sinh ra, Lục gia lại có thú vui mới. Lục Hỏa là một đứa trẻ rất anh tuấn mà lại thông minh đáng yêu. Lục Nhân Hoàng bởi vì rất là lúng túng, cho nên ở bên Lục Hỏa mấy tháng thì đi bế quan, thê thiếp của Lục Ly thay phiên nhau chăm sóc Lục Hỏa, còn lên kế hoạch bồi dưỡng đặc biệt cho Lục Hỏa, đều là dựa theo tiêu chuẩn bồi dưỡng cao nhất của Vũ gia.
Lục Hỏa từ nhỏ đã uống thần dịch đứng đầu, ngâm nước thuốc, trong phòng bố trí Tụ Linh Trận cường đại, mỗi ngày cho ăn linh quả đứng đầu.
Cho nên thiên tư của Lục Hỏa cực kỳ cao, nếu không có gì bất ngờ xảy ra thì phỏng chừng hắn đến mười mấy tuổi có thể đạt cảnh giới Ngũ Kiếp, dư sức đột phá cấp Đế, có thể đột phá Thánh Hoàng thì tùy vào vận may.
Lục Ly thân là Tuần Tra Sử, có rất nhiều đặc quyền, cộng thêm Lục gia hiện tại không thiếu Thiên Thạch cùng tài nguyên, cho nên sự trưởng thành của Lục Hỏa có thể dự kiến trước. Thân là đệ đệ của Lục Ly, về sau cũng là công tử đứng đầu trong Tử Thần, tương lai cưới hậu đại một Đầu Sỏ cũng là chuyện rất dễ dàng, đương nhiên, có thể cưới được tiểu thư trực hệ đứng đầu hay không thì phải xem Lục Hỏa có đủ cố gắng không.
Thiên Lục Giới đang gầy dựng khá tốt, các đệ tử của Lục Minh trưởng thành rất nhanh, mọi thứ phát triển theo hướng tốt đẹp.
Điều duy nhất khiến Lục Ly rối rắm là sức chiến đấu tăng lên, muốn chân chính ổn định thì hắn phải nghĩ biện pháp đột phá cảnh giới vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, sau đó chờ một Đầu Sỏ Tử Thần bỏ mạng hoặc là thoái vị thì thay thế lên vị trí Đầu Sỏ, vậy là Lục gia hoàn toàn ổn.
Đương nhiên, các cao tầng Lục Minh đã cực kỳ vừa lòng với Ngũ Kiếp hiện tại. Kỳ Vọng Sơn đã bí mật quay về Trung Vương Giới, Lục Ly còn sắp xếp hai Thánh Hoàng bảo hộ hắn, lần này bọn họ trở lại với mục đích mang về một đám thần dược, sau đó đưa qua một đám hạt giống ưu tú.
Thiên Lục Giới rất lớn, dễ dàng dung nạp mấy trăm vạn nhân tộc Trung Vương Giới, đương nhiên, Lục Ly sẽ không di chuyển nhiều người như thế vào đây, tối đa đưa thêm mấy vạn con cháu ưu tú, nhóm con cháu này lớn lên là có thể bén rễ nẩy mầm sinh sôi tại đây.
Chờ một số võ giả ở đây già đi, xuống dốc thì đưa nhóm cường giả lớn lên này về, vậy là sẽ hình thành vòng tuần hoàn lành tính, Trung Vương Giới cũng có thể càng lúc càng cường.
Trung Vương Giới là cố hương của Lục Ly, bên kia thực lực tổng thể quá yếu, tùy tiện một tiểu tộc bên này đi qua có thể diệt Trung Vương Giới. Lục Ly không thể nào luôn chăm sóc bên kia, cho nên chỉ có thể nghĩ biện pháp khiến bên kia tổng thể biến mạnh, tự sinh tự lập, không ngừng vươn lên.
Lục Ly bế quan, một bên tiếp tục rèn luyện thân thể, một bên tu luyện linh hồn, đồng thời tiếp tục suy nghĩ đường tu luyện.
Lần này bế quan một năm, thân thể trưởng thành trở nên chậm chạp, linh hồn thì vẫn tăng trưởng, nhưng tốc độ chậm lại.
Lục Ly suy nghĩ một năm, cuối cùng quyết định xuất quan, tiếp tục bế quan thì hắn sợ suy nghĩ quá bị tẩu hỏa nhập ma. Hắn thật sự nghĩ không ra còn có biện pháp nào khác tăng lên sức chiến đấu, muốn đạt vô hạn đến gần Đại Viên Mãn cơ hồ không thể nào.
Lục Ly xuất quan, ở Lục phủ hai ngày rồi ra ngoài tìm Vũ Dương uống rượu. Đúng dịp Vũ Dương ở trong Thiên Việt Thành không ra ngoài, cũng không bế quan, Lục Ly lại đây khiến Vũ Dương rất vui vẻ.
Vũ Dương mang theo Lục Ly đi tửu lâu tốt nhất trong thành, ở đây còn có mỹ nhân khiêu vũ, có nhạc sư đàn hát, không khí rất là vui thích. Lục Ly cũng không suy nghĩ nhiều, an nhàn uống rượu xem khiêu vũ, trộm chút thời gian rảnh rỗi.