Chờ tới khi tám con bướm đen tiến vào thân thể Thiên Quỷ Thử, Thiên Quỷ Thử vừa xông vào toàn bộ bất động, đứng yên như gà gỗ ở tại chỗ.
Võ giả bị thử độc lây nhiễm cũng vậy, sau khi bảy tám con bướm đen tiến vào thân thể bọn họ, ai nấy đều đứng đực tại chỗ.
Chít chít.
Khiến đám người Lục Ly càng kinh ngạc hơn là bốn năm con Thiên Quỷ Thử đó không ngờ bắt đầu tự giết lẫn nhau, công kích lẫn nhau.
Giới chỉ trong tay Khương Khởi Linh sáng lên, xuất hiện mấy thanh phi đao màu đen, nàng ta vung tay, những phi đao đó bắn ra, toàn bộ chui vào trong mi tâm của mấy võ giả bị độc tố lây nhiễm, sau đó từ gáy bay ra, vòng về trong tay Khương Khởi Linh.
- Ầm!
Mấy người trúng độc ầm ầm ngã xuống đất, triệt để chết ngắc.
Khương Khởi Linh không nhìn mấy con Thiên Quỷ Thử đang tự giết lẫn nhau, nóivới Minh Vũ:
- Mang ta ra ngoài, bên ngoài còn có Thiên Quỷ Thử.
Minh Vũ triệt để yên tâm rồi, dẫn theo Khương Khởi Linh phóng ra phía ngoài, bên trong sơn cốc lập tức an tĩnh lại.
Lục Ly thầm cảm khái một phen, hỏi Khương Hoằng ở bên cạnh:
- Huyết mạch thần kỹ này tên là gì?
Khương Hoằng không giấu giếm, bởi vì huyết mạch thần kỹ này rất nổi danh, tùy tiện đều có thể hỏi thăm được, hắn nói:
- Huyết mạch Bát phẩm, Phệ Hồn Ma Điệp! Tiểu thư là thiên tài biến thái nhất của Khương gia, đáng tiếc đả kích mấy năm trước đối với nàng ta quá lớn, nếu không lúc này chắc đã có thể càn quét Bất Diệt cảnh.
Lúc này Lục Ly đột nhiên minh bạch, vì sao Khương Hạo bỏ lại Khương Khởi Linh mà đi trấn áp Thiên Quỷ Thử, Khương Khởi Linh có huyết mạch thần kỹ khủng bố như vậy, Thiên Quỷ Thử không thể gây thương tổn tới nàng ta, cho nên mới yên tâm rời đi.
Huyết mạch bát phẩm!
Lục Ly hận tới ngứa răng, nếu không phải Thú Nha phá hoại, lúc này hắn cũng có kim cương huyết mạch. Thần Khải Thần Kỹ vừa ra, e là những Thiên Quỷ Thử này cũng không thể gây tổn thương tới một sợi lông của hắn?
Hiện tại suy nghĩ những cái này cũng không có ý nghĩa, ngân long huyết mạch cũng không phải quá kém, hơn nữa hắn còn xuất hiện hai huyết mạch thần kỹ.
Bên kia Minh Vũ mang theo Khương Khởi Linh lao ra ngoài sơn cốc, khi Khương Khởi Linh phóng thích loại huyết mạch thần kỹ này chắc không tiện di động, có Quân Hầu cảnh mang theo, nàng ta sẽ linh hoạt hơn rất nhiều, cũng an toàn hơn rất nhiều.
Ra khỏi sơn cốc, gặp bảy tám con Thiên Quỷ Thử, còn có năm sáu người của Linh Lung Các trúng thử độc, lúc này đã phát tác, đang điên cuồng công kích người một nhà.
Khương Khởi Linh không hề khách khí, dùng Phệ Hồn Ma Điệp khống chế toàn bộ Thiên Quỷ Thử, sau đó để chúng tự giết lẫn nhau. Về phần những võ giả của Linh Lung Các đã trúng độc phát điên thì toàn bộ bị nàng ta dùng phi đao bắn chết.
Khương Khởi Linh giết người rất ác, sắc mặt không hề thay đổi, giống như trảm sát mấy con mèo con chó. Minh Vũ thầm tặc lưỡi, nữ nhân này quả nhiên biến thái, giết người một nhà mà mắt cũng không chớp lấy một cái.
Chỉ trong một nén hương, trường hợp đã được Khương Khởi Linh khống chế, huyết mạch bát phẩm rất nghịch thiên. Thủ đoạn của Khương Khởi Linh cũng quá độc ác, những Thiên Quỷ Thử đó toàn bộ đều tự giết lẫn nhau mà chết.
- Phái người mang Thiên Quỷ Thử ra bên ngoài thiêu, những thi thể đó cũng thiêu luôn, đừng để độc tố lây lan.
Khương Khởi Linh hờ hững nói, sau đó một mình đi vào bên trong, Minh Vũ trầm mặc đi theo phía sau.
Không biết là vì phóng ra huyết mạch thần kỹ quá nhiều, hay là do phải giết người một nhà, sắc mặt của Khương Khởi Linh không dễ coi lắm, không có một tia huyết sắc, sau khi nàng ta trở về liền dẫn hai thị nữ quay lại trong doanh trướng.
- Người trúng độc đều bị nàng ta giết...
Minh Vũ nhẹ giọng nói vào tai Lục Ly, Lục Ly bĩu môi, đã nhìn Khương Khởi Linh với ánh mắt khác. Nếu là hắn thì cũng sẽ nén đau mà trảm sát, dù sao người trúng độc đã không cứu được, giữ lại cũng chỉ tổ hại người một nhà.
Có điều Khương Khởi Linh có thể mặt không đổi sắc, điểm này có thể khiến rất nhiều nữ tử cảm thấy không bằng, tiểu thư sinh ra từ gia tộc lớn siêu cấp quả nhiên không giống bình thường.
Người của Linh Lung Các bắt đầu thu dọn tàn cục, sơn cốc này trước mắt vẫn coi như là an toàn. Đám người Khương Hạo vẫn chưa trở về, mọi người tất nhiên không dám đi loạn.
Mang thi thể của Thiên Quỷ Thử đi, người chết bị Khương Khởi Linh giết cũng bị khiêng ra ngoài thiêu, bên trong sơn cốc dần dần trở nên yên ổn.
Sau ba nén hướng, đám người Khương Hạo trở lại. Biết được bên này đã xảy ra chiến đấu, Khương Khởi Linh động thủ, Khương Hạo không chỉ không hề căng thẳng, ngược lại trong mắt còn hiện lên một tia vui mừng.
Khương Khởi Linh có thể động thủ cứu người, điều này chứng tỏ trong lòng nàng ta vẫn còn thiện niệm. Tuy nàng ta mấy năm nay làm rất nhiều chuyện điên cuồng, làm rất nhiều chuyện khiến bọn họ thương tâm, nhưng nàng ta ít nhất... Vẫn chưa hoàn toàn sa đọa, còn có dư địa vãn hồi.
Khương Hạo phân phó vài câu, sai người giải quyết hậu quả, tăng cường đề phòng. Hắn tiến vào trong doanh trướng Khương Khởi Linh nhìn một chút, sau đó đi ra, không ngờ đi tới doanh trướng của Lục Ly.
Minh Vũ thủ ở bên ngoài, Khương Hạo cười cười nói:
- Ta tán gẫu vài câu với Lục công tử.
Ly nghe thấy thanh âm, đi ra đón Khương Hạo vào. Bên trong chỉ có mấy bồ đoàn, Lục Ly nhún vai nói:
- Đại thống lĩnh, điều kiện đơn sơ, chiêu đãi không chu toàn.
Khương Hạo cười nhạt, trực tiếp ngồi xuống bồ đoàn, Lục Ly cũng ngồi xuống đối diện, cười hỏi:
- Đại thống lĩnh, tìm Lục mỗ có việc gì à?
Trên mặt Khương Hạo lộ ra nụ cười ôn hòa, nói:
- Lần này là tới để cám ơn Lục công tử.
Lục Ly hơi kinh ngạc, xua tay nói:
- Đại thống lĩnh khách khí rồi, ta có làm gì đâu, vừa rồi toàn là Khương tiểu thư hỗ trợ trấn áp Thiên Quỷ Thử.
- Ta không nói việc này.
Khương Hạo khẽ thở dài, nói:
- Ta là cám ơn ngươi đã hỗ trợ khuyên bảo Khởi Linh, trong khoảng thời gian này nàng ta rõ ràng đã có chút thay đổi, tuy vẫn chưa triệt để thoát ra, có điều đã tốt hơn rất nhiều. Hôm nay có thể chủ động xuất thủ trấn áp Thiên Quỷ Thử, đã khiến ta vô cùng bất ngờ.