Lục Ly trầm mặc một lúc, gật đầu nói:
- Ta có thể nhìn ra được, Khởi tiểu thư trước kia là cô nương không tồi, nếu nàng ta có thể thoát ra, cũng là một chuyện tốt. Có điều... Cuối cùng có thoát được hay không, phải xem vào chính bản thân nàng ta, việc này chúng ta đều bất lực.
Khương Hạo gật đầu đồng ý, sau đó liếc Lục Ly một cái, hỏi:
- Lục công tử biết thân phận của Khởi Linh à? Có biết chuyện trước kia của nàng ta không?
Lục Ly không giấu giếm, nói:
- Thân phận thì nàng ta đã nói cho ta biết, chuyện cũng có thể đại khái đoán được một chút. Đại thống lĩnh yên tâm, ta không có ý đồ gì với ngoại tôn nữ của ngươi cả, không chơi cái kế muốn bắt lại giả vờ thả đâu.
- Ồ?
Khương Hạo có chút kinh ngạc, Linh Lung Các là con gái của các chủ, Khương Khởi Linh còn là thiên tài tuyệt thế, dung mạo lại tuyệt đỉnh, Lục Ly không ngờ không động tâm, hơn nữa còn nói ra rõ ràng như vậy?
Nghĩ đến bên cạnh Lục Ly có hai Quân Hầu cảnh đi theo, Khương Hạo híp mắt hỏi:
- Thứ cho lão hủ mạo muội, phụ thân của Lục công tử là?
Linh Lung Các đã điều tra về tư liệu của Lục Ly, biết chuyện của hắn ở Hàm Thành và Tà Vu Sơn, lại không biết thân phận thực sự của Lục Ly.
Lục Ly tất nhiên sẽ không nói ra, hắn nghiêm mặt nói:
- Cái này thì xin lỗi, ta không muốn nói, cũng xin đại thống lĩnh đừng đi điều tra. Ta cam đoan với ngươi, ta sẽ không có ý đồ gì với Khởi tiểu thư cả, cũng sẽ không thương tổn tới nàng ta. Có lẽ không bao lâu nữa chúng ta sẽ rời khỏi.
Lời nói của Lục Ly rất chân thành, tuy đeo mặt nạ, nhưng ánh mắt lại rất nhu hòa, tỏ rõ trong lòng hắn rất bình tĩnh.
Khương Hạo vuốt râu dài, trầm ngâm một lát nói:
- Lục công tử là người thông minh, thân phận của Khởi Linh dù sao cũng đặc thù, cá nhân ta kỳ thật cũng không phản đối. Nhưng phụ thân và một số nguyên lão trong gia tộc rất coi trọng những cái này, cho nên... Hy vọng ngươi có thể lý giải.
- Ta minh bạch!
Lục Ly gật đầu, Khương Hạo đứng dậy rời đi, Lục Ly không tiễn. Hắn ngay cả đùi to của Khương Khởi Linh cũng không ôm, tất nhiên sẽ không đi ôm đùi Khương Hạo.
Hắn thật sự không có bất kỳ ý đồ gì với Khương Khởi Linh cả, lúc trước còn rất chán ghét. Sau khi biết được cố sự phía sau nàng ta, Lục Ly chỉ cảm thấy nàng ta là một nữ tử đáng thương mà thôi, không có ý gì khác.
Tâm hắn lặng như nước, rất nhanh liền tiếp tục bế quan luyện hóa Hồn Tinh, Hồn Đàm cảnh tu luyện không phải là chuyện đơn giản. Hắn hiện tại luyện hóa mấy trăm viên Hồn Tinh, Hồn Đàm không có biến hóa quá lớn, có thể tưởng tượng được nếu muốn đạt tới Hồn Đàm cảnh đỉnh phong thì phải cần bao nhiêu linh tài.
Tu luyện Hồn Đàm có hai loại biện pháp, thứ nhất là lợi dụng công pháp để tu luyện, loại tốc độ này là rất chậm, thường thường cần mười mấy năm thậm chí mấy chục năm, còn phải dựa vào công pháp mạnh hay yếu.
Thứ hai là dùng linh tài loại linh hồn chất vào.
Đệ tử của đại gia tộc vì sao tu luyện nhanh? Bởi vì bọn họ không thiếu linh tài. Chỉ cần thiên phú không tồi, có đủ nỗ lực, gia tộc sẽ ban cho linh tài vô tận, để bọn họ không ngừng đột phá.
Lục Ly lúc trước không có linh tài, lúc này đã có kỳ ngộ tốt như vậy, có thể có được rất nhiều Hồn Tinh, hắn tất nhiên sẽ không lãng phí cơ hội.
Một viên Hồn Tinh có giá trăm vạn huyền tinh!
Lục Ly đã luyện hóa mấy trăm viên, nói một cách khác thì đã tiêu xài mấy ức huyền tinh.
Kỳ thật, gia tộc bình thường sẽ không luyện hóa Hồn Tinh như vậy, thường thường sẽ phối hợp với bí pháp, còn có thể phối hợp với linh tài để cùng luyện hóa. Như vậy tốc độ tu luyện sẽ nhanh hơn mấy lần, cũng không tiêu hao nhiều Hồn Tinh, Lục Ly làm thế này có thể coi là lãng phí của trời.
Lục Ly không có linh tài khác, cũng không hiểu bí pháp. Hắn không để ý tới những cái này, bởi vì chờ hắn tới Lục gia, hắn sẽ không thiếu linh tài, cho nên hiện tại có tiêu xài phung phí thì hắn cũng chẳng thấy gì.
- Lục gia.
Nghĩ đến Lục gia, Lục Ly theo bản năng mím môi, cũng là Thập nhị vương tộc, Lục gia sẽ thế nào? Nội tình của gia tộc mạnh bao nhiêu?
Vũ Hóa Thần và Tiểu Bạch lần này đi rất lâu, ước chừng tới buổi tối ngày hôm sau mới trở về.
Lục Ly có thể thông qua Hồn trùng cảm ứng được Vũ Hóa Thần, cũng biết hắn không sao, nếu hắn không sao thì Tiểu Bạch khẳng định cũng sẽ không sao, cho nên hắn rất yên tâm.
Sau khi Vũ Hóa Thần trở về, mặt mày hồng hào, hiển nhiên thu hoạch phong phú. Lục Ly và Minh Vũ nhìn hắn, hắn cười khà khà nói:
- Bên ngoài quỷ động phun trào càng lúc càng lợi hại, khắp nơi đều là Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh, Thiên Quỷ Thử cũng càng lúc càng nhiều. Có điều Tiểu Bạch quá lợi hại, có nó bên cạnh căn bản không có Thiên Quỷ Thử dám tới gần, khà khà.
Lục Ly vẻ mặt phấn chấn, luôn miệng hỏi:
- Kiếm được bao nhiêu?
Hắn đã dùng hết hơn nửa Hồn Tinh, vừa hay Vũ Hóa Thần đã trở lại, hắn có thể tiếp tục tu luyện rồi. Vũ Hóa Thần vươn hai ngón tay ra, nói:
- Gần hai ngàn viên Hồn Tinh, Tử Huyền Tinh thì hơn chín vạn.
- Không tồi!
Lục Ly giơ ngón cái lên, hai ngàn viên Hồn Tinh, đây là hơn hai mươi ức huyền tinh, hơn chín vạn Tử Huyền Tinh chính là hơn chín ức huyền tinh, đấy là mới ra ngoài có một ngày một đêm, thu hoạch đã lớn như vậy rồi.
Mỗi lần quỷ động phun trào, tuy đều sẽ có đại lượng Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh phun ra, nhưng có đại bộ phận đều sẽ bị quỷ động hút lại, Vũ Hóa Thần có thể có chiến quả như này là tốt lắm rồi.
Đương nhiên, trong đây còn có công lao của Tiểu Bạch, cùng với Thiên Quỷ Thử quỷ động phun ra càng lúc càng nhiều, nếu không có Tiểu Bạch chấn nhiếp, Vũ Hóa Thần e là sẽ thường xuyên bị Thiên Quỷ Thử công kích, căn bản không có thời gian để thu thập Tử Huyền Tinh và Hồn Tinh.
Giới chỉ của Vũ Hóa Thần sáng lên, phóng ra gần hai ngàn viên Hồn Tinh. Lục Ly không khách khí cầm lấy toàn bộ, Vũ Hóa Thần cũng đưa cả Tử Huyền Tinh cho Lục Ly, dù sao ai cầm thì cũng vậy.
- Thiếu chủ!