Trong bốn năm tiếp theo, Lục Ly mấy lần liên tục thay đổi tuyến đường, nhưng trong mấy canh giờ này luôn có mấy chục chiến thuyền bay ngang qua lân cận, mặt trên mỗi một chiếc chiến thuyền đều có mấy trăm võ giả, không ít Thánh Hoàng.
- Phía trước chắc chắc đã xảy ra chuyện gì đó!
Lục Ly cảm giác được không thích hợp, nhiều chiến thuyền bay qua như vậy, đây chỉ là những chiến thuyền hắn gặp được, phương hướng khác khẳng định cũng có rất nhiều chiến thuyền. Như vậy có ít nhất mấy trăm chiến thuyền, mấy vạn võ giả bay đi hướng đó, hơn nữa những võ giả này rõ ràng đều không phải là quân sĩ bình thường, càng giống như thế hệ trẻ của các tộc?
- Lẽ nào phía trước xuất hiện bảo địa nào đó?
Lục Ly âm thầm hoài nghi, hắn không muốn đi xem náo nhiệt, nhưng phương hướng chiến thuyền bay đi chính là hướng đông, dù hắn muốn đi vòng qua cũng không có biện pháp. Chẳng lẽ hắn phải bay mấy ức dặm hướng mạn bắc, sau đó lại đi hướng đông?
Hắn chỉ có thể điệu thấp tiếp tục bay thẳng tới hướng đông. Trên đường hắn vẫn hay gặp phải chiến thuyền, cũng hay gặp phải một ít cường giả bay vút qua, mục tiêu đều là hướng đông.
Lại đi hơn một ngày, Lục Ly phát hiện phía trước có một tiểu thành, hắn từ xa dò xét, tiểu thành rất náo nhiệt, võ giả ra vào tấp nập, ngoài ra không ngừng có chiến thuyền bay tới tiểu thành, sau đó mấy trăm võ giả bay xuống vào thành, cũng có võ giả bay ngang qua, tiếp đó vào thành.
Lục Ly suy tư, quyết định đi tiểu thành kiểm tra một chút, nhìn xem rốt cuộc ở gần đây xảy ra chuyện gì, cũng tiện cho hắn chạy đi, nếu có tình huống nguy cấp thì hắn cũng có thời gian tránh né.
Vào thành rất dễ dàng, nhưng phải tốn mấy nghìn vạn Thiên Thạch. Lục Ly và Tử Hề tiến vào trong thành, hắn tìm được một nhà trọ, trước hết để cho Tử Hề ở, sau đó hắn đi ra tìm hiểu tin tức.
Nửa ngày sau Lục Ly đã trở về, sắc mặt hắn trở nên có chút khó coi, Tử Hề thấy sắc mặt của hắn thì vội vàng hỏi:
- Sao vậy? Đã xảy ra chuyện gì?
- Cũng không có gì nghiêm trọng!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Phía trước có người nói xuất hiện một tiên thú rất hiếm, hơn nữa còn là tiên thú bị thương, Vân Tường Thú! Có người nói thú đan bên trong Vân Tường Thú sở hữu thiên đạo đạo vận, sau khi có được nó thì có thể tham ngộ ra một loại thần thông. Cho nên cường giả thế lực lân cận sau khi nghe tin lập tức hành động, phạm vi ức vạn dặm phía trước đều bị phong tỏa, chúng ta muốn đi đường vòng thì phải đi rất xa.
- Vân Tường Thú?
Con ngươi như bảo thạch của Tử Hề thoáng chốc sáng ngời, nói:
- Không phải tham ngộ ra một loại thần thông, mà là có thể cho một loại thần thông nào đó của ngươi thăng lên uy lực gấp mấy lần. Đồng thời bên trong linh hồn Vân Tường Thú còn có hồn tinh, là vật đại bổ đối với linh hồn! Máu của Vân Tường Thú còn có thể luyện thể, tiên thú này toàn thân đều là báu vật.
- Thăng lên uy lực thần thông gấp mấy lần?
Lục Ly vẻ mặt khiếp sợ, còn có năng lực nghịch thiên như thế sao? Chẳng hạn như uy lực của Thần Long Biến của hắn cũng có thể thăng lên gấp mấy lần? Hắn hơi không tin hỏi:
- Tất cả thần thông sao? Có khả năng vĩnh cửu không? Nếu vĩnh cửu thì dù là cường giả Đại Viên Mãn cũng sẽ điên cuồng.
- Đương nhiên là vĩnh cửu, nhưng cảnh giới càng cao thì uy lực gia tăng sẽ càng yếu, cho nên đối với cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn trở lên không có nhiều tác dụng.
Tử Hề giải thích, sau đó bổ sung một câu:
- Đương nhiên, những tư liệu này là ta lấy từ bên trong Đông Linh Thành, ta không dám xác định có chính xác hay không. Sao thế? Lục ca ca, ngươi muốn con tiên thú này sao? Nếu ngươi muốn thì Tử Hề có thể giúp ngươi, chỉ cần tìm được con tiên thú này, Tử Hề có thể dễ dàng trấn áp nó.
Lục Ly tự nhiên là muốn có được con tiên thú này, nhưng hắn biết rõ tham niệm sẽ khiến một người đi hướng tử vong. Thế hệ trẻ tuổi của thế lực lớn nhỏ ở lân cận này đều tới, tới đây mấy nghìn vạn võ giả, còn có mấy trăm cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ở bên cạnh.
Tuy những cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn này không nhất định sẽ ra tay, các tộc tựa hồ có ước định, để cho người trẻ tuổi đi cạnh tranh, Thánh Hoàng đi tranh đoạt, chí cường giả không ra tay. Nhưng một khi Lục Ly lấy được, các tộc và các thế lực chắc chắn sẽ cùng chung mối thù, đều sẽ điên cuồng bao vây tiễu trừ Lục Ly.
Cho nên Lục Ly suy tư một chút, quyết định vẫn là đi đường vòng, không muốn đi xuyên qua từ chính giữa, như vậy quá nguy hiểm. Các công tử tiểu thư của những đại tộc này chắc chắn sẽ có chí cường giả đi theo.
Nghỉ ngơi ở trong thành một ngày, Lục Ly lặng lẽ bay đi hướng mạn bắc, hắn lựa chọn đi đường vòng mấy ức vạn dặm, như vậy sẽ tiêu hao thêm một, hai tháng, nhưng Lục Ly cảm thấy không thành vấn đề, dù sao đi qua sớm một chút hay chậm một chút cũng không sao cả. Trận đại chiến của Lục Tiểu Bạch sẽ không kết thúc nhanh như vậy, hậu đại của Đông Cảnh Chi Vương sẽ không chết dễ dàng như thế.
Đi hướng mạn bắc, dọc theo đường đi vẫn có thể bắt gặp rất nhiều chiến thuyền, những chiến thuyền này đều vù vù bay thẳng, không có dừng lại. Lần nào Lục Ly cũng điệu thấp tiềm ẩn, không có võ giả nào phát hiện ra hắn, hoặc là có chí cường giả phát hiện ra nhưng không có tìm hắn gây sự.
Một đường thuận lợi đi về phía trước nửa tháng, bên này đã không có chiến thuyền nữa, Lục Ly bắt đầu tăng tốc độ, hơn nữa nhắm hướng đông bay đi.
Bên này quả nhiên không có võ giả nào, Lục Ly và Tử Hề dễ dàng tiến lên, Lục Ly ngụy trang thành một tiểu lão đầu, Tử Hề là bộ dáng lúc trước, nhìn giống như là một tiểu lão đầu mang theo tôn nữ cùng nhau đi tới trước.
- Phía trước có tiên thú, hơn nữa không phải chỉ có một con!
Một ngày kia, Tử Hề đột nhiên kêu lên một tiếng, Lục Ly vội tiềm ẩn, sau đó nhanh chóng đi vòng qua. Nhưng vừa mới đi vòng qua thì lập tức có mấy luồng yêu phong kéo tới, tiếp đó có ba con sâu to lớn nhanh chóng lao tới, chưa tới gần đã ngửi thấy từng luồng hơi thở tanh hôi, còn có khí huyết khủng bố dày đặc ập qua đây.
- Grao grao!