Lục Ly cảm ngộ một vài thứ trong Huyền Thiên Thần Bia, nhiều thứ mơ hồ, cần ổn cố lại, xem thử tham ngộ một khoảng thời gian có thể tham ngộ ra một vài thứ không.
Lục Ly tham ngộ suốt nửa tháng, không có thu hoạch gì lớn, không ở trong thế giới Hỗn Độn kia, dường như tham ngộ biến khó khăn. Thời gian nửa tháng, Lục Ly không tham ngộ được gì, mấy thứ tham ngộ trong đầu mơ hồ như trăng trong nước, hoa trong gương, càng miễn bàn cầm trong tay.
- Ài...
Lục Ly bất đắc dĩ thở dài, không tiếp tục cố chấp, hắn ghi nhớ kỹ thứ cảm ngộ được, chờ về sau tìm cơ hội tham ngộ.
Nếu không cách nào cảm ngộ, vậy không cần thiết ở lại Vân Vương Thành. Lục Ly suy nghĩ một hồi, tìm được quản gia nhờ mời Vân Dư đến, sau đó hắn tỏ ý muốn đi, muốn gặp mặt cảm tạ Chấp Pháp Trưởng Lão.
Vân Dư bảo Lục Ly chờ chút, hắn đi xin phép Chấp Pháp Trưởng Lão. Một canh giờ sau, Vân Dư đến, Chấp Pháp Trưởng Lão đồng ý gặp Lục Ly, Lục Ly lại lần nữa có chút cảm động, Chấp Pháp Trưởng Lão rất có thể là cường giả Đại Viên Mãn, cường giả cấp bậc cỡ này mà đồng ý gặp một cấp Đế nhỏ bé như hắn? Lục Ly bỗng thấy kích động.
Đi theo Vân Dư đi tới bên ngoài một tòa trang viên, Vân Dư mang theo hắn đi hậu viện, nhưng Vân Dư chỉ đứng chờ bên ngoài, không dám đi vào, khom người nói:
- Lục tiểu hữu chính mình đi vào đi, nơi này chúng ta không có tư cách đi vào.
Lục Ly nhẹ gật đầu, bước nhanh đi vào bên trong, Chấp Pháp Trưởng Lão ngồi dưới một cây cổ thụ, đang uống trà, Lục Ly đi qua vội khom người vái chào.
Vân Trung Nguyệt nhẹ gật đầu nói:
- Đứng lên đi, ngồi!
Bàn nhỏ bên cạnh Vân Trung Nguyệt đối diện một gốc cây, Lục Ly do dự không dám ngồi, cung kính nói:
- Đại nhân là cường giả tuyệt đỉnh, ở trước mặt đại nhân thì Lục Ly làm gì có chỗ ngồi?
- Ta kêu ngươi ngồi thì ngồi!
Vân Trung Nguyệt mặt không cảm xúc nói, Lục Ly chỉ có thể ngoan ngoãn ngồi xuống, Chấp Pháp Trưởng Lão chỉ hướng trà trước mặt, nói:
- Chính mình châm trà uống đi.
Lục Ly có chút khẩn trương, đây chính là cường giả Đại Viên Mãn, toàn bộ Tử Thần mạnh như vậy mà không có một Đại Viên Mãn. Đây là đại nhân vật đứng trên đỉnh toàn bộ thế giới, hiện tại ngồi ngang hàng với hắn, còn có thể cùng nhau uống trà?
Cường giả đều là kiêu ngạo, bọn họ sẽ không dễ dàng buông xuống tư thái, giống như Lục Ly, hắn có thể thân hòa, nhưng sẽ không làm mất thân phận của mình, ví dụ đối với một Lục Kiếp nho nhỏ trong Tử Thần, Lục Ly sẽ hạ thấp tư thái ngồi ngang hàng với đối phương sao?
Cho nên hiện tại hắn có chút thấp thỏm, may mà hắn luôn rất to gan, hắn bưng nước trà rót một ly, nhấp một ngụm rồi nói:
- Lần này đến một là vì cảm tạ đại nhân công bình trượng nghĩa, cũng cảm tạ đại nhân dày yêu với ta, cho phép ta đi vào Tầm Long tổ địa. Thứ hai là cố ý đến chào từ biệt, ta cần đi Đông Cảnh một chuyến.
- Ừm!
Vân Trung Nguyệt nhẹ gật đầu, hỏi:
- Ngươi có thu hoạch gì trong Tầm Long tổ địa không?
- Có!
Lục Ly không có che giấu, gật đầu nói:
- Ta tham ngộ một vài thứ từ một tấm thần bia, nhưng không tham ngộ thấu toàn bộ, chỉ cảm giác tham ngộ một chút bề ngoài. Ta có thể cảm thụ được đó là một loại đạo vô cùng cường đại, dù chỉ cảm ngộ một chút nhưng đủ làm ta thỏa mãn, vô cùng cảm tạ đại nhân.
- Ừm!
Lục Ly không có che giấu, Chấp Pháp Trưởng Lão trầm mặc giây lát, hỏi:
- Nếu ta cho ngươi tiếp tục ở bên trong tham ngộ, ngươi có chịu không?
- A?
Lục Ly sửng sốt, sau đó thầm cười khổ. Vân Trung Nguyệt đề nghị mịt mờ nhưng ý tứ rất rõ ràng, đó là đại biểu Vân gia ném ra cành ô- liu, muốn chiêu lãm Lục Ly.
Thế giới này không có bỗng dưng ghét, cũng không có đột nhiên yêu.
Đặc biệt là Vân gia lấy pháp lập tộc, tự nhiên không thể nào xằng bậy. Khiến một ngoại tộc liên tục đi vào Tầm Long tổ địa? Ngươi khiến võ giả trong tộc làm sao tâm phục? Một khi pháp luật trong tộc tan vỡ thì căn cơ của Vân gia sẽ bị tổn thương, Vân Trung Nguyệt tự nhiên sẽ không làm như vậy.
Cho nên Lục Ly muốn tiếp tục ở bên trong tu luyện, trừ gia nhập Vân gia ra không có đường khác để đi. Không cần nói cái gì mà Vân Trung Nguyệt muốn cầu Lục Ly hỗ trợ, hoặc là cần Lục Ly trả giá gì đó.
Ngồi phía đối diện là một người rất có thể là cường giả Đại Viên Mãn, hắn cần Lục Ly làm cái gì? Hắn thiếu thứ gì? Việc Lục Ly có thể làm được có lẽ Vân Trung Nguyệt không thể làm được?
Lục Ly không biết tại sao Vân Trung Nguyệt xem trọng mình như vậy, nhưng hắn vẫn lựa chọn từ chối, hắn đã gia nhập Tử Thần, Tử Thần là nhà của hắn, bên kia có tộc nhân, người thân của hắn, hắn không thể nào phản bội Tử Thần.
Lục Ly trầm ngâm giây lát, liền nói:
- Đa tạ đại nhân dày yêu, Lục Ly cảm động đến rơi nước mắt, chỉ tiếc Lục Ly có chuyện quan trọng muốn đi Đông Cảnh một chuyến, nếu về sau có cơ hội Lục Ly sẽ báo đáp ân tình của đại nhân.
Lục Ly từ chối khéo nhưng ý tứ rõ rành rành, hiện tại hắn không thể nào gia nhập Vân gia, về sau thế nào thì tùy duyên.
Vân Trung Nguyệt không lộ nhiều biểu cảm, gật đầu, nói:
- Đi đi, Đông Cảnh rất nguy hiểm, tự ngươi cẩn thận. Nếu không có nơi nào để đi thì chỗ của ta tùy thời có một chỗ cho ngươi.
Lục Ly rời khỏi, lúc hắn đi không gây chú ý. Đa số võ giả Vân gia không biết hắn rời khỏi, chớ nói chi võ giả trong thành. Bởi vì Lục Ly trực tiếp cưỡi truyền tống trận ra khỏi thành, truyền tống đi một trạm gác phía đông.
Đây là Vân Dư sắp xếp, Vân Dư còn đưa cho Lục Ly một tấm bản đồ Đông Cảnh, đây là bản đồ mới nhất, cũng tỉ mỉ nhất. Bên này tới gần Đông Cảnh, mỗi năm Vân gia đều sẽ phái vô số thám báo và nội ứng truyền về tình huống của Đông Cảnh.
Vân gia suy xét rất chu đáo cho Lục Ly, điều này khiến Lục Ly càng thêm cảm kích. Vân Trung Nguyệt thật sự rất tốt với hắn, cực kỳ xem trọng. Lục Ly là người biết cảm ơn, ghi nhớ ân tình của Vân gia trong lòng.