Đây là tâm trạng của Lục Ly, có lẽ là vì thực lực của hắn quá thấp, bản thân hắn như một hài tử, nhìn thấy đằng trước có một thanh siêu cấp bảo kiếm, hắn sợ không nâng lên thanh kiếm này nổi, chẳng những không thể giúp hắn giết địch, ngược lại cắt thương chính mình.
- Không đúng...
Lục Ly đột nhiên tỉnh ngộ lại, tại sao hắn sẽ có loại cảm giác này? Hắn không phải cảm ngộ Thiên Đạo, chỉ cảm ngộ đạo ẩn chứa trong thế giới trước mắt mà thôi, tại sao đột nhiên có cảm giác không thể chịu đựng sức nặng?
- Đây là ý niệm từ đạo trong chỗ này truyền đến, cố ý ảnh hưởng ta!
Lục Ly tỉnh ngộ lại, đây là đạo ở đây cố ý lừa dối hắn, cố ý khiến hắn sản sinh kính sợ, sản sinh sợ hãi, trong lòng kháng cự thì không thể cảm ngộ đạo ở đây.
- Hưm?
Linh hồn của Lục Ly khẽ động, tại sao đạo ở đây thả ra loại ý vị này? Phải chăng đại biểu hắn đã vô hạn đến gần chân tướng? Có phải là đại biểu hắn sắp bắt lấy trung tâm của đạo vận này? Có lẽ nào đại biểu hắn rất nhanh liền có thể tham ngộ đạo vận nơi này?
- Hỗn Độn, dày nặng, ngưng thực, mênh mông, thương mang...
Trong đầu Lục Ly vụt qua một đám từ ngữ, hắn mơ hồ hiểu đạo trong này, trong lòng hắn cũng trở nên đặc biệt kiên định, thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân, nỗ lực thăm dò vào Hỗn Độn phía trước.
- Mặc kệ bên trong có cái gì, mặc kệ thứ trong đó có khi nào khiến ta tan xương nát thịt, ta cũng nhất định phải nhìn một cái!
Trong đầu Lục Ly tràn ngập ý nghĩ điên cuồng này, hắn gắng hết sức tra xét Hỗn Độn phía trước, ‘nhìn’ trung tâm trong Hỗn Độn, đi tìm kiếm chân tướng, dù không chịu đựng nổi, dù linh hồn tan biến.
Oong!
Vào thời khắc này, bia đá trước mặt Lục Ly đột nhiên sáng lên, càng lúc càng sáng, hơi thở hùng hồn khuếch tán ra, không gian nguyên sơn cốc chấn động.
Vèo!
Mấy trưởng lão trấn thủ ở đây bị kinh động, lần lượt bay hướng bên này.
Bọn họ phát hiện Chấp Pháp Trưởng Lão đã ở, bọn họ đầu tiên là vái chào Chấp Pháp Trưởng Lão, theo sau nhìn thần bia.
Một trưởng lão hỏi:
- Chấp Pháp Trưởng Lão, Huyền Thiên Thần Bia dị động, chẳng lẽ tiểu tử này cảm ngộ... đạo của Hạo Tổ? Chuyện này không thể nào!
- Đúng vậy!
Một trưởng lão khác nói:
- Đây là Hạo Thiên Đạo, một trong những đạo mạnh nhất trong lịch sử của tộc ta, một tiểu tử nhân tộc làm sao có thể cảm ngộ?
Trưởng lão thứ ba nói:
- Quan trọng nhất là mới qua hơn một năm, dù là tộc vương năm đó tham ngộ Lục Di Đạo cũng mất mười lăm năm thì phải?
Chấp Pháp Trưởng Lão không nói chuyện, mà là nhìn chằm chằm chữ chạy trên thần bia, quan sát thời gian một nén hương mới nói:
- Phỏng chừng chỉ là tham ngộ một ít mặt ngoài, với cảnh giới của hắn trước mắt không thể chân chính tham ngộ Hạo Thiên Đạo.
- Phù!
Nghe lời Chấp Pháp Trưởng Lão nói, mấy trưởng lão đều thở hắt ra một hơi dài, nếu thật sự bị Lục Ly tham ngộ ra đạo trong Huyền Thiên Thần Bia chỉ trong một năm thì võ giả của Vân gia nên đi đập đầu vào tường hết.
Chỉ tham ngộ chút ít bề ngoài thì không là gì, dù sao cách chân chính tham ngộ Hạo Thiên Đạo còn một khoảng cách rất xa.
Trong lịch sử Vân gia từng có võ giả tham ngộ chút ít Hạo Thiên Đạo, đáng tiếc cuối cùng đều không tham ngộ ra chân chính Hạo Thiên Đạo.
Đám cường giả vốn trong lòng hơi khó chịu, giống như cô nương nhà mình bị nam nhân xa lạ ngủ, hiện tại phát hiện chỉ bị sờ tay, trong lòng bọn họ tự nhiên sẽ thoải mái rất nhiều.
- Thời gian một năm, một cấp Đế mà có thể chạm đến bề ngoài Hạo Thiên Đạo!
Chấp Pháp Trưởng Lão lại cảm khái, thì thầm âm thanh chỉ bản thân nghe thấy:
- Chẳng lẽ là vì trên người của hắn có hơi thở của đạo? Thân thể của tiểu tử này không có chỗ kỳ dị, chỉ là một võ giả luyện thể và tu hồn, tại sao sẽ có hơi thở của đạo? Kỳ lạ, kỳ lạ!
Huyền Thiên Thần Bia luôn tỏa sáng, phát sáng hơn một tháng, Lục Ly vẫn luôn không có tỉnh lại, đợi đủ thời hạn một năm, mấy trưởng lão nhìn qua Chấp Pháp Trưởng Lão.
- Đánh thức hắn đi!
Chấp Pháp Trưởng Lão phất tay, theo sau thân thể bay lướt ra ngoài, hắn ở đây quan sát Lục Ly một năm, cũng không nhìn ra vấn đề gì.
Chấp Pháp Trưởng Lão luôn tìm kiếm hơi thở của đạo của Lục Ly giấu ở đâu? Nhưng quan sát lâu như vậy, với năng lực của hắn mà không phát hiện hơi thở của đạo của Lục Ly phát ra từ đâu. Chấp Pháp Trưởng Lão mơ hồ cảm giác dường như hơi thở của đạo đến từ bụng của Lục Ly, nhưng trong bụng trừ một Thần Đan ra không có cái gì.
Lục Ly bị cưỡng bức đánh thức, mảnh mơ hồ trước mắt hắn biến mất, trong tầm mắt dần xuất hiện tấm thần bia kia, chữ trên thần bia dần ngừng chạy, cũng không tiếp tục phát sáng, biến trở lại ban đầu.
Mấy trưởng lão đi hết, chỉ còn một trưởng lão ở lại, hắn nhìn Lục Ly nói:
- Lục tiểu hữu, đến lúc rồi, ngươi nên đi ra ngoài.
- Phù phù!
Lục Ly thở hắt ra một hơi dài, mơ hồ có chút tiếc nuối, hắn cũng không có hoàn toàn cảm ngộ đạo ở bên trong. Bị Chấp Pháp Trưởng Lão nói đúng, Lục Ly chỉ chạm vào chút bề ngoài. Nếu cho Lục Ly thêm mười năm, hắn tin tưởng chính mình chắc chắn có thể cảm ngộ thấu.
Vân gia dùng luật thép trị tộc, Chấp Pháp Trưởng Lão nói chuyện giữ lời, cho Lục Ly thời gian một năm đã xem như hiếm có, cho dù Lục Ly đi quỳ cầu, Chấp Pháp Trưởng Lão cũng không thể nào lại cho hắn tiến vào tham ngộ thêm.
Đương nhiên, còn có một loại biện pháp, đó là Lục Ly gia nhập Vân gia. Cho dù Vân gia hiện tại không cho Lục Ly đi vào, chỉ cần hắn bày ra giá trị thì chắc chắn có cơ hội vào đây.
Lục Ly sẽ gia nhập Vân gia sao?
Tự nhiên là không thể nào, hắn cần đi Thần Khải Thành, đi tìm Lục Tiểu Bạch. Hơn nữa hắn cũng không muốn thời gian dài ở trong Tiên Vực, lo xong việc hắn muốn về Thiên Loạn Tinh Vực.
Hắn khom người cảm tạ vị trưởng lão này, bước ra Tầm Long tổ địa, Vân Dư đã chờ ở bên ngoài. Lục Ly đi theo Vân Dư trở lại trang viên, Tử Hề lập tức đi theo, nhưng Lục Ly phất tay ra hiệu Tử Hề tự mình ngồi, theo sau hắn ngồi xếp bằng, trực tiếp nhập định.