Kết quả hắn lắc người xuất hiện ở bên ngoài, tiếp đó trước mắt lại xuất hiện một mảnh sương trắng, vẫn giống hệt ảo cảnh lúc trước, Lục Ly không phá huyễn trận này.
Lục Ly không hoảng, bởi vì hắn cực kỳ xác định, vừa rồi hắn đã đi vào trong Pháp Giới. Nguyên nhân lại lần nữa rơi vào loại ảo cảnh này là bởi vì sau khi hắn đi ra thì lại gặp tinh thần ý nệm cường đại kia công kích.
- Hư thực, hư hư thực thực? Giờ phút này là hư, vừa rồi là thực, thật ra ta chuyển đổi giữa hư và thực?
Trong lòng Lục Ly lại máy động, điều này hoàn toàn phù hợp ý niệm hư thực mà Quỷ Đạo Nhân đã nói.
Hắn lại lần nữa trầm ngâm thời gian một nén hương, trên mặt lộ ra nụ cười nói:
- Thì ra là ý tứ này, hư là thực, thực là hư, hư vĩnh viễn là hư, thực vĩnh viễn là thực, phá cho ta!
Sương trắng trước mắt đột nhiên tan biến, trước mặt xuất hiện mấy đường núi, Quỷ Đạo Nhân vẫn còn đứng bên cạnh, đôi mắt mờ mịt, xem ra còn rơi vào huyễn trận.
Lục Ly suy nghĩ một hồi, một tay xách Quỷ Đạo Nhân lao nhanh tới trước. Sơn động này rất dài, chạy như bay nửa canh giờ, địa hình phía trước thay đổi, xuất hiện một quảng trường ngầm, đưa mắt nhìn quảng trường có hơn mười hành lang.
- A?
Khi Lục Ly đi vào quảng trường thì Quỷ Đạo Nhân đột nhiên giật mình tỉnh lại, ánh mắt của hắn nhìn quét bốn phía một vòng, vẻ mặt hổ thẹn nói:
- Chủ nhân lợi hại, ta còn cho rằng người cần thời gian dài phá trận, muốn nói mang người đi, nhưng không ngờ trong thời gian ngắn người đã phá trận, thuộc hạ huênh hoang, khiến chủ nhân chê cười.
- Không nói những thứ này.
Lục Ly không có một chút tự đắc, bởi vì hắn không phải dựa vào chính mình, xét cho cùng là bởi vì hắn có một Pháp Giới kỳ dị. Nếu không có Pháp Giới thì hắn không dễ phá trận, tuyệt đối không nhanh hơn Quỷ Đạo Nhân.
Lục Ly nhìn vô số hành lang ở phía trước, hỏi:
- Đi đường nào? Chúng ta đi hành lang có tế đàn truyền tống, nơi này quá khủng bố, chúng ta đừng đi tìm kiếm.
- Bên này!
Quỷ Đạo Nhân nhẹ gật đầu, chủ động dẫn đường, một bên còn giải thích cho Lục Ly. Quỷ Đạo Nhân đã vào ba hành lang, có một hành lang tràn ngập lửa, nếu hắn dám đi vào sẽ bị đốt thành tro. Một hành lang khác đầy rẫy con rối chiến đấu cường đại, Quỷ Đạo Nhân cảm giác chúng nó thậm chí có thể so sánh cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn.
Lục Ly không có hứng thú với bảo địa này, không để bụng thứ gì trong này, một đường đi theo Quỷ Đạo Nhân lao tới trước. Rất nhanh bọn họ đến một quảng trường ngầm nhỏ, đằng trước có một tế đàn truyền tống.
- Không đúng!
Còn chưa bước vào nơi này, Lục Ly con ngươi co rút, hắn cơ hồ không có bất cứ do dự, một bên nhanh chóng lùi lại, một bên truyền âm cho Quỷ Đạo Nhân:
- Thả xương khô ra, thả hết xương khô cường đại ra, nếu không thì chúng ta đều phải chết, nhanh!
Quỷ Đạo Nhân quá tự tin, hắn cho rằng phát hiện lối vào rất ẩn khuất, thật ra trước khi hắn đến thì thế lực xung quanh đã sớm phát hiện ra Diễm Hoàng Mộ, báu vật ngoài rìa đều bị họ dọn sạch.
Nơi này tên Diễm Hoàng Sơn, Diễm Hoàng là một cường giả Đại Viên Mãn rất nổi tiếng trong lịch sử Tiên Vực, sao có thể không có võ giả hoài nghi nơi này? Nơi này rất nhiều năm trước đã bị phát hiện ra, cũng dẫn tới náo động rất lớn, hơn nữa có vô số thế lực lớn đều tranh đoạt.
Nhưng cuối cùng nơi này biến thành cấm địa, trên bản đồ bị ghi rõ là hiểm địa, bởi vì đa số đi vào nơi này đều chết rồi. Cũng không có thế lực lớn được đến kho báu thật sự trong đó.
Bởi vì cường giả Đại Viên Mãn không vào đây được!
Không phải nói nơi này bố trí lợi hại cỡ nào, cường giả Đại Viên Mãn đi vào sẽ chết hết, mà bởi vì cường giả Đại Viên Mãn đi vào thì chỗ này sẽ sụp đổ.
Diễm Hoàng để lại ám chiêu ở bên trong, nếu có cường giả Đại Viên Mãn cưỡng bức tiến vào, nơi này sẽ nổ tung, mọi thứ bên trong sẽ tan biến. Cho nên có cường giả Đại Viên Mãn đến tra xét sơ, không đi vào, có ngày bọn họ sẽ chết, có lẽ bọn họ cũng sẽ bố trí như vậy, cho nên không cần thiết hủy đi nơi này.
Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn ở lân cận, bao gồm vô số Thánh Hoàng đều đã đi vào nơi này, không chỉ một lần. Nhưng không có một cường giả đi vào khu vực trung tâm nhất, bố trí của huyễn trận rất khủng bố, bọn họ không chịu đựng nổi. Có lẽ cường giả trong số bọn họ có thể cưỡng bức lao vào khu vực trung tâm, nhưng đồng dạng sẽ hủy đi nơi này, bọn họ ở bên trong cũng sẽ bị tươi sống nổ chết.
Thứ tốt ở vùng ngoài đều bị lấy đi, vùng ngoài không có bảo địa có thể tăng lên cảnh giới, tham ngộ chân ý, không vào khu vực trung tâm được, cho nên nơi này từ từ không có võ giả tiến vào. Ngược lại võ giả cấp thấp đi vào dễ chết, nơi đây không phải một chỗ bảo địa, mà là biến thành một chỗ tuyệt địa.
Đương nhiên, ngẫu nhiên có một ít võ giả không sợ chết, hoặc là muốn rèn luyện ở bên trong nên đi vào thám hiểm. Cuối cùng hoặc là không thu hoạch được gì, hoặc là chết ở bên trong.
Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn truy sát Lục Ly rất quen thuộc nơi này, hắn từng xông vào nhiều lần.
Thật ra trong ảo cảnh, hắn dễ dàng tru sát Lục Ly, nhưng hắn muốn cho Lục Ly một vui sướng bất ngờ, hắn đi từ sơn đạo khác đến chỗ này là muốn đợi khi nhóm Lục Ly truyền tống đột nhiên phát hiện tế đàn truyền tống bị hỏng. Biểu cảm từ mừng rỡ đến tuyệt vọng đó chắc chắn rất thú vị.
Đáng tiếc, hắn không thành công khoe mẽ, Lục Ly còn chưa tiến vào đại điện liền phát hiện vấn đề!
Lục Ly cảm ứng được một chút hơi thở của sinh linh!
Nơi này hẳn là rất nhiều năm không có võ giả xâm nhập tiến vào, cho nên nhiều chỗ thật ra đều có chút mùi mục nát. Tuy cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn kia luôn giấu hơi thở của mình, nhưng lúc này trong tiểu điện hoàn toàn đóng kín, Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm giác lực kinh người, hắn vẫn là cảm giác được hơi thở của sinh linh.