Chí cường giả chợt lóe biến mất, đi theo xông vào ao nước. Một luồng sáng trắng vụt qua, hắn đi tới một sơn động giao thác tung hoành, nơi này là mê trận ngoài cùng Diễm Hoàng Mộ.
Thoạt nhìn chí cường giả cực kỳ quen thuộc chỗ này, thân hình cơ hồ không có tạm dừng, một đường bay vút đi, tốc độ như quỷ mỵ. Trước kia Quỷ Đạo Nhân mất ba nghìn năm mới đi ra ngoài, chí cường giả chỉ cần mười mấy giây đã ra khỏi đây.
- Không tệ!
Hắn đứng ở cuối sơn động, đằng trước là một cây cầu đá thiên nhiên, hắn nhắm mắt cảm ứng, cười híp mắt nói:
- Ra mê trận nhanh như vậy, đã đi vào huyễn trận, xem ra đạo nhân luyện thi rất quen thuộc chỗ này? Có phải là muốn đi ra huyễn trận, đi vào tế đàn truyền tống ra ngoài? He he, bổn tọa cho các ngươi một vui sướng bất ngờ!
Nhóm Lục Ly xuyên qua mê trận với tốc độ quả thực rất nhanh, Quỷ Đạo Nhân ở bên trong nghiên cứu ba nghìn năm, cực kỳ quen thuộc trong này, cũng chỉ mất vài giây đã lao ra mê trận.
Bên ngoài mê trận, Quỷ Đạo Nhân hỏi:
- Đợi lát nữa bên trong là huyễn trận, chủ nhân có muốn đi vào Thần Khí không gian của ta?
Bởi vì Quỷ Đạo Nhân có kinh nghiệm phá giải huyễn trận, hắn sợ Lục Ly sau khi đi vào bị huyễn trận vây khốn, đến lúc đó sẽ bị cường giả ở phía sau truy sát đánh chết.
- Không cần!
Lục Ly lắc đầu nói:
- Ta đi theo ngươi, chắc không xảy ra vấn đề gì chứ? Ngươi cần bao lâu có thể xuyên qua trận này?
Lục Ly không thích giao vận mệnh của mình vào tay người khác, lỡ như chí cường giả ở phía sau đuổi theo kịp, dựa vào Quỷ Đạo Nhân làm sao có thể kháng cự? Hắn ít nhất có thể đi vào trong Pháp Giới, cho nên hắn tự nhiên không thể nào đi vào Thần Khí không gian của Quỷ Đạo Nhân.
- Không biết!
Quỷ Đạo Nhân lắc đầu nói:
- Lúc trước ta nói rồi, huyễn trận này gặp mạnh sẽ mạnh hơn, liên tục đổi trận, cho nên ta cũng không nắm chắc bao lâu có thể xuyên qua trận này. Đi theo thì ta sợ chúng ta sẽ bị lạc mất nhau, bởi vì huyễn trận này sản sinh tác dụng với từng người.
- Ừm, ta hiểu rồi.
Lục Ly vừa đi theo Quỷ Đạo Nhân vừa hỏi:
- Yếu tố trung tâm phá huyễn trận này là cái gì? Yên tâm đi, năng lực phá trận của ta mạnh hơn ngươi tưởng tượng nhiều.
Quỷ Đạo Nhân một bên tiến lên, một bên trầm ngâm, sau khi đi vào huyễn trận thì truyền âm:
- Giữa hư và thực, hư hư thực thực, thực thực hư hư, hư là thực, thực là hư, đây là trung tâm phá trận của huyễn trận này.
Lục Ly ra chiều đăm chiêu, hai người bước lên cầu đá, đi vào đường núi phía trước. Đi không lâu sau hai người cảm giác ánh sáng trắng lấp lánh, hình ảnh trước mắt thay đổi, đi vào ảo cảnh bên trong.
- Quỷ Đạo Nhân?
Sau khi đi vào, Lục Ly phát hiện Quỷ Đạo Nhân không thấy, chẳng những không nhìn thấy, hơn nữa liên kết tinh thần đều biến mất, cảm giác cả thế giới chỉ còn một mình Lục Ly.
- Huyễn trận này rất lợi hại!
Lục Ly thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân tỉ mỉ cảm ứng một phen, theo sau cấp tốc bay tới trước, hắn không dám dừng lại, lỡ như chí cường giả kia đuổi theo đến nơi thì sao?
Tốc độ của hắn rất nhanh, bay một canh giờ, thiên địa vẫn là một mảnh mênh mông, không có bất cứ cảnh vật. Chỉ có vô tận sương trắng, không thấy được bên dưới, bên trên, trái phải phía trước đều là sương trắng.
- Giữa hư và thực?
Lục Ly có chút mê mang, ở đây có hư thực gì đâu, tất cả đều là hư, không có vật thực. Hắn làm sao phá trận? Lục Ly chỉ biết dùng cách đơn giản nhất, một luồng sáng đỏ theo trong thân thể của hắn bay ra, Huyết Linh Nhi bắt đầu tra xét.
Với năng lực phá trận của Huyết Linh Nhi, huyễn trận này sẽ không quá khó phá, hơn nữa đây chỉ là huyễn trận đơn nhất chứ không phải loại dung hợp, Lục Ly tin tưởng không lâu sau Huyết Linh Nhi có thể phá vỡ.
Nửa canh giờ sau, Huyết Linh Nhi truyền âm nói:
- Chủ nhân, trận này... không phá được!
- Cái gì?
Lục Ly giật nảy mình, có huyễn trận mà Huyết Linh Nhi không phá được? Không đùa chứ?
Huyết Linh Nhi giải thích rằng:
- Đây không phải là pháp trận, mà là một loại tinh thần ý niệm, là tinh thần ý niệm của một siêu cường giả trực tiếp đi vào trong linh hồn của ngươi, khiến trong linh hồn của ngươi xuất hiện ảo giác, cho nên ta không phá pháp trận này được, chỉ có thể dựa vào tự ngươi đi ra.
- Thì ra là vậy!
Lục Ly sực tỉnh ngộ, huyễn trận ở đây quả nhiên lợi hại, ước chừng Diễm Hoàng là cường giả Đại Viên Mãn. Nơi này tồn tại nhiều năm như vậy, không ngờ tinh thần ý niệm của Diễm Hoàng vẫn còn, đúng là kỳ tích.
Huyết Linh Nhi bay về, Lục Ly cũng không động, nếu không phải huyễn trận bình thường, vậy dùng cách phá trận bình thường là vô dụng, không nghĩ ra cách phá trận thì dù cho bay mãi một vạn năm cũng vô nghĩa. Có lẽ hình như hắn đang bay nhưng thật ra ở yên tại chỗ.
- Tinh thần ý niệm? Hình thành huyễn trận trong đầu của ta?
Lục Ly trầm ngâm, nói cách khác, giờ phút này tinh thần và thân thể của hắn tách lìa, tinh thần không thoát khỏi huyễn trận này thì hắn không còn cách nào khống chế thân thể, có lẽ cả đời khốn chết ở đây.
- Cho nên... điểm mấu chốt nằm ở làm sao khiến tinh thần và thân thể kết nối?
Trong lòng Lục Ly động ý niệm, chỉ cần tinh thần của hắn kết nối với thân thể thì hắn sẽ thoát khỏi huyễn trận này, có thể trông thấy con đường chân thực chứ không thấy xem biểu hiện giả dối.
- Tức là, linh hồn của ta có lẽ bị một loại năng lượng cường đại bao trùm đi vào? Ngăn cách liên kết với thân thể? Hơn nữa năng lượng này có một loại năng lực kỳ dị, khiến ta sản sinh ảo giác nào đó?
- Vậy ta làm sao kết nối với thân thể?
- Đúng rồi... Pháp Giới!
Lục Ly rất nhanh nghĩ đến một biện pháp, hắn có thể cảm ứng Pháp Giới tồn tại, chỉ cần đi vào trong Pháp Giới, vậy thì hắn tương đương kết nối với thân thể, có lẽ sẽ thoát khỏi huyễn trận này.
Lục Ly động ý niệm, hình ảnh trước mắt biến mất, hắn xuất hiện ở trong Pháp Giới. Trong lòng hắn mừng thầm, huyễn trận này bị phá mở dễ dàng vậy sao? Hắn suy nghĩ một hồi, lắc người, lại xuất hiện ở bên ngoài.