- Bớt nói lại, chờ lúc khác giải thích chuyện phát sinh trong khoảng thời gian này cho các ngươi!
Bính Lộc ở bên ngoài cấp tốc bố trận, Lục Ly không dám chậm chạp, hiện tại là thời cơ đánh chết Bính Lộc tốt nhất.
Hắn vẻ mặt trịnh trọng nói:
- Chí cường giả kia còn ở bên ngoài, ta có thủ đoạn có thể chém giết hắn, ta cần các ngươi trợ giúp, giúp ta kiềm chế hắn, sáng tạo cơ hội cho ta!
Bố trí Vô Vi Trận khá phiền phức, trận này rất mạnh, tự nhiên phải tiêu phí một ít thời gian. Bính Lộc mất hơn hai canh giờ vẫn chưa bày xong.
Đã bố trí xong trận cơ, trận văn, hiện tại đến bước cuối cùng, bố trí trận hồn. Đây là trung tâm của Vô Vi Trận, là phần quan trọng nhất của Vô Vi Trận, cho nên Bính Lộc đặc biệt xem trọng.
Bính Lộc ẩn thân, ngồi xếp bằng trên mặt đất, xây dựng mối liên hệ với Vô Vi Trận. Chỉ cần bố trí thành công trận hồn thì Vô Vi Trận sẽ mở ra, đến lúc đó Vô Vi Trận có thể mở ra suốt, nhốt chết Lục Ly trong phương thiên địa này. Bính Lộc đã tuyên bố rồi, không tru sát Lục Ly thì hắn thề không bỏ qua.
Oong!
Vào phút then chốt như vậy, không gian đột nhiên dao động, tiếp đó vô số xương khô tuôn ra, những xương khô vừa đi ra đã chạy lung tung khắp nơi, nhiều kiếm khí đụng vào người Bính Lộc, hắn buộc phải ra tay chấn vỡ kiếm khí xung quanh.
- Grào grào!
Thi Hoàng còn sót lại bị Quỷ Đạo Nhân giấu kỹ cũng đi ra, Bính Lộc hiện hình, hai Thi Hoàng gầm rống mà đến, thi sát khí dày đặc khiến cỏ cây bốn phía đều chết, không gian rung động.
- Hừ!
Bính Lộc ngừng xây dựng trận hồn của Vô Vi Trận, mắt lạnh xuống. Lục Ly sắp lao ra sao? Vừa lúc chỉ cần bố trí Vô Vi Trận nữa, trực tiếp đánh chết Lục Ly là xong.
Oong!
Lục Ly lắc người xuất hiện ở bên ngoài, hắn sớm thả ra Thần Long Biến, đôi mắt của hắn bắn ra hai tia sáng vàng, đồng thời hắn lấy ra binh khí, thả ra một kích sát chiêu. Cùng lúc đó, một con cự long màu bạc bay lên trời, mang theo uy áp vô thượng đánh về phía Bính Lộc.
- Ánh sáng của con kiến sao có thể tranh nhau phát sáng với mặt trăng?
Bính Lộc cười cợt, tùy tay vỗ, hai Thi Hoàng bị chấn thành bột mịn. Bính Lộc đang chuẩn bị công kích Lục Ly thì, hắn đột nhiên nhìn thấy một bóng dáng nhỏ nhắn xuất hiện từ sau lưng Lục Ly. Tóc của cô bé biến thành màu xanh, nhanh chóng dài ra, tung bay trong không trung.
- Nguy rồi!
Trong khoảnh khắc, Bính Lộc cảm giác có một ít không ổn, hắn quên sự khủng bố của cô bé này, hắn cũng quên một việc, hình như Lục Ly có thể hấp thu lửa trong Diễm Hoàng Mộ.
Bính Lộc phạm một sai lầm ngu xuẩn là quá khinh địch. Cũng tại vì cảnh giới của Lục Ly quá thấp, tư duy theo đường mòn, trong lòng Bính Lộc cho rằng Lục Ly có chút năng lực chạy trốn kỳ dị, chưa từng nghĩ đến khả năng Lục Ly có thể giết chết hắn.
Cho dù Lục Ly hấp thu lửa trong Diễm Hoàng Mộ thì không thể nào đánh trúng Bính Lộc, nhưng hắn quên cô bé kỳ dị kia.
Oong!
Bính Lộc tỉnh ngộ hơi muộn, mắt của hắn trở nên mờ mịt, thuật cấm kỵ quỷ mị của Thiên Dạ Tử Hề khiến Bính Lộc rơi vào ảo cảnh kỳ dị, hắn cảm giác trước mắt tối sầm, mọi thứ biến mất, xung quanh là trời sao mộng ảo.
- Chết!
Lục Ly gầm lên, chiến đao lại lần nữa hung hăng chém ra, lần này đi cùng chiến đao là lửa màu đen. Lửa kia vừa ra, không gian bốn phía gấp khúc, chiến đao của Lục Ly cũng bị hòa tan thành nước thép, xương khô bốn phía đều đổi màu xám đen.
Xoẹt xoẹt xoẹt!
Ánh đao màu lửa bay xé gió, chớp mắt đã đến phía trước Bính Lộc. Giây phút này, Bính Lộc đã tỉnh táo lại, nhưng khi mở mắt ra thì thấy một áng mây lửa màu đen.
- A!
Bính Lộc cảm giác toàn thân cháy lửa, hắn trơ mắt nhìn da thịt của mình bị đốt thành than đen với tốc độ khủng bố, hắn căn bản không kịp phản ứng, thân thể đã cơ hồ vô dụng.
- Trốn!
Tốc độ phản ứng của Bính Lộc rất nhanh, đối diện ngọn lửa khủng bố như vậy, hắn chưa từng nghĩ đến kháng cự, mà là muốn rút lui. Nhưng đa số cơ thể của Bính Lộc đã bị hủy, cho dù hắn muốn trốn cũng đã muộn. Đầu óc của Bính Lộc phản ứng nhanh, thân thể theo không kịp, e rằng hiện tại dốc hết sức lui về phía sau phỏng chừng cũng muộn rồi.
Oong!
Bính Lộc xem như một nhân vật, trong thời gian ngắn ngủi như vậy, hắn phản ứng cực kỳ nhanh, linh hồn thoáng chốc bay ra khỏi đầu, theo sau hóa thành một luồng sáng lui về phía sau.
Hắn bỏ đi thân thể của hắn, chỉ để lại linh hồn chạy trốn. Linh hồn của hắn rất mạnh, chỉ cần có thể chạy trốn thì còn cơ may tái tạo lại thân thể, tiêu phí vài năm vẫn có thể trở lại sức chiến đấu hiện tại.
- A, a, a!
Nhưng dù linh hồn trốn thoát vẫn bị nhiệt độ cực cao tổn thương, trong linh hồn Bính Lộc truyền đến cảm giác đau đớn, trong lòng hắn nổi giận đến cực độ, linh hồn cũng bị thương, mà còn tổn thương một chủ hồn!
Mấu chốt nhất là, hắn giờ phút này còn chưa có biện pháp ôn dưỡng linh hồn, đợi hắn bay trở về, linh hồn chắc chắn ra vấn đề lớn, đến lúc đó e rằng dù không thành đồ ngốc cũng rất khó khôi phục đỉnh phong.
- A...
Gần đó có thám báo, số lượng rất nhiều, khi xương khô xuất hiện thì đám thám báo đều bị kinh động, toàn bộ đều chờ xem cảnh tượng Bính Lộc đại sát bốn phía. Có ai ngờ Lục Ly đi ra liền phun ra ngọn lửa khủng bố như vậy? Bính Lộc đều không chịu đựng nổi, bất đắc dĩ bỏ đi thân thể.
Có một thám báo phản ứng rất nhanh, sao có thể không ghi lại việc lạ khiếp sợ thiên hạ như vậy? Hơn nữa hắn còn muốn ghi lại chí cường giả ra tay để tham ngộ, cho nên hắn sớm lấy ra Ký Ức Tinh Thạch ghi lại cảnh này.
Đương nhiên, chỉ có một thám báo có phản ứng như vậy, tất cả thám báo khác bị dọa ngớ ngẩn, có mấy thám báo còn lập tức bay đi trốn. Cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn đều không chịu đựng nổi, bọn họ ở lại thì chết chắc.
Xèo xèo!