Bọn họ không muốn tùy tiện tặng đạo và báu vật của mình cho người khác, nên sẽ đặt ra một số thử thách. Khi nào qua được thử thách của bọn họ mới được họ thừa nhận, mới được lấy truyền thừa của bọn họ, mới có tư cách sở hữu báu vật của họ.
Điều này cho hậu nhân rất nhiều cơ hội, khiến bọn họ có được cơ hội cấp tốc trưởng thành, cũng cho bọn họ cơ hội một bước lên trời.
Cường giả Đại Viên Mãn đứng sừng sững trên đỉnh cao nhất thế giới này, tầm nhìn và cách cục của bọn họ tự nhiên khác. Bọn họ sẽ không phá hư bảo địa như vậy, nếu có cường giả muốn phá hoại sẽ bị bọn họ ra tay trừng phạt.
Cho nên đối với Lục Ly đi vào Địa ngục Hỏa Giới, bọn họ không quá để bụng. Lục Ly có thể đi vào thì là nhờ thực lực và vận may của hắn, cho dù hắn có được truyền thừa của Diễm Hoàng thì đó cũng là vì Diễm Hoàng lựa chọn Lục Ly.
Lục Ly chỉ là võ giả đi ngang qua, sở hữu rất nhiều thần thông kỳ dị, bọn họ cũng không cảm thấy có vấn đề gì. Thế giới này có muôn vàn chủng tộc kỳ dị, võ giả sở hữu thần thông kỳ dị thì chỗ nào cũng có.
Dưới Đại Viên Mãn đều là con kiến!
Đây là kiêu hãnh của cường giả Đại Viên Mãn, bọn họ sẽ không nhằm vào võ giả dưới Đại Viên Mãn, sẽ không để bụng. Sau khi Bính Lộc trở về thông báo, bọn họ nghe xong bỏ qua, chỉ bảo Bính Lộc chính mình đi xử lý.
Mấy thế lực lớn đang khai chiến, bọn họ không rảnh nhằm vào một tiểu võ giả cấp Đế. Tiểu võ giả này không tạo thành tổn thất gì cho Viễn Cổ Điện, nếu có nhiều cường giả Viễn Cổ Điện chết trong tay hắn thì hai cường giả Đại Viên Mãn tự nhiên sẽ trọng thị.
Cho nên Bính Lộc đành đi một mình, không cử bất kỳ cường giả nào cho hắn, đương nhiên, bản thân hắn điều động rất nhiều thám báo đến bên này ngồi canh chừng.
Bính Lộc muốn đợi Lục Ly đi ra thì tìm cách truy sát, nếu có thể bắt lấy Lục Ly là tốt nhất, không bắt được cũng phải đánh chết.
Ngồi canh chừng hơn hai năm, Lục Ly không có tin tức, Bính Lộc thậm chí hoài nghi Lục Ly có phải là chết ở bên trong rồi không. Đám thám báo vốn nghiêm túc tìm kiếm bốn phía, qua hai năm thì trở nên lười nhác.
May mà gần đây chiến sự xung quanh tạm ngừng, bốn phía không loạn, chứ lỡ như nếu có quân địch lại đây mà bọn họ còn ngồi canh chừng, đám thám báo này sẽ chết hết.
Không chỉ riêng là thám báo, Bính Lộc còn bố trí nhiều thần văn giấu ở xung quanh, hắn là người có quyền uy về thần văn, tài bố trí thần văn xếp năm hạng đầu trong Viễn Cổ Điện.
Bên này phạm vi nghìn vạn dặm đều có thần văn mà Bính Lộc bố trí, hắn tin tưởng Lục Ly mà đi ra thì chắc chắn sẽ sơ sẩy chạm vào thần văn do hắn bố trí, đến lúc đó hắn có thể dễ dàng cảm giác được. Những thám báo này biết rõ bố trí của hắn, sẽ không dễ dàng đụng chạm.
- Hưm?
Hôm nay, Bính Lộc đột nhiên mở mắt ra, hắn giống như sư tử đực bị đánh thức từ giấc ngủ, mắt lóe tia sáng, hắn bỗng nhìn về phía tây.
Thần văn bên kia bị động chạm, Bính Lộc thoáng chốc bay vút tới, nháy mắt đến bên kia, thần niệm cực nhanh quét qua, quả nhiên từ xa đã tra xét được một bóng dáng quen thuộc.
- Mợ nó!
Lục Ly mới vừa đi ra, liền phát hiện phương xa có luồng hơi thở cường đại ập đến, hắn thầm chửi thề.
Tại sao Lục Ly vào Diễm Hoàng Mộ? Cũng vì muốn tránh đi Bính Lộc. Hiện tại đi vào Diễm Hoàng Mộ, ở bên trong chín chết một sống, khó khăn lắm mới đi ra, kết quả lại vẫn như cũ...
Oong!
Rủa thầm trong bụng là một nhẽ, Lục Ly vẫn nhanh chóng làm ra phản ứng, lập tức đi vào trong Pháp Giới. Giây tiếp theo, Bính Lộc lắc người đi tới.
Hắn nhìn thấy Lục Ly biến mất thì trên mặt lộ ra tức giận, chỉ kém một giây thôi, suýt chút nữa hắn có thể đánh chết Lục Ly rồi. Lục Ly lại một lần nữa biến mất, hắn muốn tìm được Lục Ly đã khó càng khó thêm.
- Chắc hắn ở gần đây!
Bính Lộc bắt buộc tỉnh táo lại, hắn suy nghĩ một lúc rồi bài bố xung quanh. Bính Lộc định bố trí Vô Vi Trận, trấn thủ mấy nghìn năm tại đây, không đánh chết hoặc bắt Lục Ly thì hắn thề không bỏ qua.
Lục Ly đi vào sau đó thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân cảm giác, hắn phát hiện Bính Lộc đang bố trí thì càng thêm đau đầu. Chí cường giả này bố trí là muốn nhốt chết hắn tại đây sao?
Chí cường giả này truy sát hắn đã rất nhiều năm, rõ ràng thuộc loại sẽ không dễ dàng buông bỏ, nếu cứ ngồi đây canh chừng, chẳng lẽ hắn cả đời trốn trong Pháp Giới?
- Không được!
Mắt Lục Ly lạnh xuống, con ngươi lấp lóe không ngớt, giây lát sau hắn trầm giọng quát:
- Xử lý hắn, nhất định phải xử lý chí cường giả này, nếu không thì ta chỉ có thể cả đời khốn chết ở đây!
Lúc trước Lục Ly không có thủ đoạn diệt sát cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn, hiện tại hắn có. Hắn có được loại lửa màu đen, còn có lửa siêu cấp từ Pháp Giới ngưng tụ ra.
Pháp Giới hấp thu một số lửa màu trắng, lam và đen, dung hợp lại xuất hiện một loại lửa màu vàng sậm, loại lửa này uy lực lớn còn hơn lửa màu đen. Lục Ly tin tưởng cho dù cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn khi bị lửa đánh trúng chắc chắn cũng sẽ bị thiêu hủy.
Lửa màu vàng sậm rất ít ỏi, Lục Ly không định dùng, có nhiều lửa màu đen, tốc độ Pháp Giới tinh luyện khá chậm, có lẽ là vì loại lửa này rất mạnh.
Cho nên Lục Ly cũng không phải không có đòn sát thủ làm chết cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn này, vấn đề bây giờ là bố cục như thế nào.
Lửa rất cường đại, có thể đốt chết Bính Lộc, nhưng có một điều kiện tiên quyết, đó là Bính Lộc trong lúc chặn đánh, nếu không trúng hắn ngay lập tức thì lửa này mạnh hơn gấp mười lần cũng vô ích.
- Tử Hề!
Lục Ly nhớ đến cô bé phấn điêu ngọc mài kia, Tử Hề có một loại thuật cấm kỵ, lần trước khiến cho Bính Lộc rơi vào trạng thái kỳ dị một, hai giây, bấy nhiêu thời gian đủ cho Lục Ly đánh chết hắn.
- Chơi luôn!
Lục Ly lắc người đi vào trong Thần Khí không gian, Tử Hề cùng Quỷ Đạo Nhân thoáng chốc mừng rỡ, xúm lại. Trước đó bọn họ cho rằng Lục Ly chết chắc, bây giờ nhìn thấy hắn thì cảm giác đặc biệt thân thiết.