Xúc tu vươn ra tìm kiếm bốn phía, từ xúc tu bốc lên sương mù màu xanh bao phủ nguyên hồ nước nhỏ, nước hồ sôi sùng sục ngưng tụ thành từng con tiểu thú bay lượn bốn phía, dường như đang tìm kiếm Lục Ly.
- Linh trí của tiên thú này rất cao!
Lục Ly nhìn xem âm thầm kinh ngạc, cũng không vội vã, ở yên bên trong, chờ tiên thú hoàn toàn yên tĩnh rồi tính. Tiên thú này cực kỳ kiên nhẫn, loay hoay hồi lâu mới biến mất, vòng xoáy ở đáy hồ cũng biến mất, tiên thú biến mất không còn dấu vết.
Lục Ly vẫn không có động, lại đợi nửa ngày sau, hắn lắc người đi ra, hơn nữa đi vào trạng thái tiềm ẩn lao nhanh đi xa.
Lục Ly vừa ra ngoài thì nước hồ lại sôi trào, xúc tu vươn ra, nhanh như tia chớp quấn hướng Lục Ly. Lục Ly cắn răng thả ra Thần Hành thuật, tốc độ thoáng chốc tăng vọt, nháy mắt biến mất ở phương xa.
Oong!
Xúc tu biến mất, nước hồ ở giữa không trung ngưng tụ thành một bóng dáng kỳ dị, có chút mơ hồ, nó nhìn theo phương hướng Lục Ly biến mất, khẽ thở dài:
- Nhân tộc này thực lực rất yếu, nhưng có thần thông quái dị như vậy, đáng tiếc không bắt lấy, nếu không thì là vật siêu bổ.
Lục Ly đã thả ra Thần Hành thuật, tự nhiên sẽ không dừng lại, hắn gắng hết sức thúc đẩy Đại Đạo Chi Ngân một đường dốc hết sức cảm giác, đồng thời hắn vận dụng Thần Dịch thuật ngụy trang thành cường giả vô hạn đến gần Đại Viên Mãn. Đương nhiên, hắn cũng không dám bay trên trời, mà là bay sát mặt đất.
Dọc đường rất thuận lợi, Lục Ly tiến lên nửa canh giờ, không biết đã đi bao xa, hắn phát hiện cách Thần Khải Thành không xa, mà bên này quân sĩ, thám báo biến nhiều hơn, hắn mới ngừng lại.
Hắn đi vào Pháp Giới nghỉ ngơi, trong lòng hắn có chút kích động, sắp đến Thần Khải Thành rồi, hy vọng Lục Tiểu Bạch đừng chạy lung tung.
Lục Ly nghỉ ngơi một ngày trong Pháp Giới rồi đi ra, đi nhanh về phía Thần Khải Thành. Bên này có cực kỳ nhiều võ giả thám báo, các loại chủng tộc đều có, Lục Ly cẩn thận dè dặt tránh đi, chỉ muốn lén lút vào trong thành tìm được Lục Tiểu Bạch.
Hắn vận dụng Thần Ẩn thuật, thám báo bình thường căn bản không phát hiện được hắn, hắn dễ dàng một đường tiến lên, tiêu phí nửa giờ đứng ở gần Thần Khải Thành.
- Hộc hộc!
Lục Ly thở hắt ra, hắn đứng trên một ngọn núi nhỏ, từ xa nhìn tòa thành trì to lớn kia, trên mặt tràn ngập vui mừng. Xuất phát từ Thiên Loạn Tinh Vực đến Nam Cảnh, xuyên qua Nam Cảnh, vượt qua Đông Cảnh, một đường đi có thể nói là cực khổ khó khăn, chín chết một sống.
Nếu không phải hắn có được Pháp Giới, Thần Ẩn thuật, Thần Hành thuật thì chắc chắn không đi xa được như vậy, đừng nói xuyên qua Đông Cảnh, muốn băng qua Nam Cảnh cũng khó.
May mà hết thảy cực khổ đều trôi qua, hắn rốt cuộc đứng ở bên ngoài Thần Khải Thành, sắp gặp Lục Tiểu Bạch. Nếu đúng là Tiểu Bạch thì chuyến đi này trọn vẹn, Lục Ly không cần lo đường về. Nhi tử của Đông Cảnh Chi Vương muốn sắp xếp cho hắn về Thiên Loạn Tinh Vực đâu khó gì.
Oong!
Thần Khí không gian của Lục Ly lóe sáng, hắn thả Quỷ Đạo Nhân ra, theo sau giữa hai chân mày ánh sáng lấp lánh, hắn trả hồn ấn lại cho Quỷ Đạo Nhân. Quỷ Đạo Nhân tiếp thụ hồn ấn, trên mặt lộ ra vẻ vui thích, khôi phục tự do thật là tuyệt.
Oong!
Nhẫn của Lục Ly lấp lánh, lấy ra năm gốc thần dược hàng đầu hái trong Diễm Hoàng Mộ, hắn đưa qua nói:
- Quỷ Đạo Nhân, trên đường đi ngươi hao tổn rất nhiều Thi Hoàng, những thứ này xem như bồi thường cho ngươi. Được rồi, ta đến Thần Khải Thành, trả lại tự do cho ngươi, muốn đi đâu tùy ngươi.
- Thần dược này...
Quỷ Đạo Nhân nhìn lướt qua, vẻ mặt kinh ngạc, hắn sống nhiều năm như vậy, cũng xem như thấy rộng biết nhiều, thiệt tình chưa từng gặp thần dược siêu cấp năm tuổi lâu đến thế, năm gốc thần dược này có thể nói giá trị liên thành.
- Tạ... Đại nhân!
Quỷ Đạo Nhân cúi gập người vái, trong Tiên Vực đã thấy nhiều kẻ bối tín khí nghĩa, thấy nhiều lừa lọc gian dối, lần đầu tiên gặp người giữ chữ tín như Lục Ly, hắn xem như một dòng nước mát.
Quỷ Đạo Nhân không dám dừng lại, lỡ như Lục Ly thay đổi ý thì sao? Quỷ Đạo Nhân lắc người biến mất ở phương xa. Thần niệm của Lục Ly nhìn vào Thần Khí không gian, Tử Hề còn đang ngủ say bên trong, phỏng chừng mấy tháng nữa mới có thể tỉnh lại.
Hắn trầm ngâm giây lát, theo sau biến hóa ngoại hình, ngụy trang thành một Thánh Hoàng trung kỳ đi hướng cổng Thần Khải Thành, cửa thành có một đội quân sĩ, đều là Thánh Hoàng làm thủ vệ.
Lục Ly đi đến cửa thành thì bị cản lại, thủ vệ đòi hắn đưa lệnh bài, Lục Ly nào có lệnh bài? Hắn cười nói muốn dùng Thiên Thạch mua lệnh bài, một quân sĩ lại vung tay lên nói:
- Không thể mua lệnh bài, không có lệnh bài không được đi vào, đi đi! Nếu không thì đừng trách chúng ta không khách khí!
- A...
Lục Ly ngẩn ra, Thiên Thạch không thể mua lệnh bài, vậy phát lệnh bài kiểu gì? Hắn vạn dặm xa xôi đến bên này mà không thể vào Thần Khải Thành thì chẳng phải là giỏ tre múc nước công dã tràng?
Không qua cửa thành được, nhưng Lục Ly không quá sốt ruột, hắn tin tưởng thế giới này có ánh sáng thì có hắc ám, chỉ cần có Thiên Thạch thì sợ gì không mua được lệnh bài vào thành? Tiên Vực không phải Tiên Giới thật sự, nơi này hắc ám còn hơn Thiên Loạn Tinh Vực, cho nên xung quanh chắc chắn có chợ đen linh tinh.
Lục Ly lùi lại, tiềm ẩn đi dạo bốn phía, thật sự không được thì cướp bóc võ giả nào đó, lấy lệnh bài đi vào. Đương nhiên, nếu như có thể mua thì tốt nhất nên mua, Lục Ly không muốn gây ra phiền phức.
Lục Tiểu Bạch có phải là Tiểu Bạch hay không thì còn cần xác định. Nếu không phải Tiểu Bạch mà Lục Ly làm bậy trong Thần Khải Thành, Chủ Thần cũng không cứu được hắn. Đã đến Thần Khải Thành, Lục Ly không nóng nảy.
Lục Ly đi dạo xung quanh, chỉ mất ba ngày liền tìm được một chợ đen. Trong một ngọn núi lớn có một tòa thành bảo ẩn khuất, nơi này có võ giả ra vào nên hoặc là ám đà của thế lực nào đó hoặc là chợ đen.
Oong!
Lục Ly lộ ra thân hình đi hướng nơi này, thủ vệ ẩn nấp bên này hiện ra, chặn hắn lại.